Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ân uy tịnh thi.

Phiên bản Dịch · 1474 chữ

Cũng giống như Công Tôn lão nhi đối mặt với phàm nhân, cũng có cảm giác như đang quan sát chúng sinh. Chuyện duy nhất hắn có thể làm, chính là thuận theo, lại thuận theo. Càng là như thế, càng phỏng đoán ý đồ của người tới, trong lòng càng chột dạ, mồ hôi trên trán không nhịn được mà rơi lả chả.

Sau một hồi khá lâu, Công Tôn lão nhi vô thanh vô tức bị áp lực cường đại, thời điểm sắp đứng không vững, Lôi Động quay đầu lại, đôi mắt thâm thúy tùy ý liếc qua người của hắn.

Nhưng khoảng khắc này, rơi vào trong mắt của Công Tôn lão nhi, giống như bị người ta liếc nhìn từ đầu tới đuôi, không có gìche dấu được, cảm thấy trong đôi mắt của hắn tràn ngập khí tức thâm bất khả trắc, khí độ trầm ổn như núi.

Càng làm cho nội tâm của Công Tôn lão nhi không tốt, khách nhân thần bí vô cùng trẻ tuổi, nhìn gần, chỉ lớn hơn cháu gái của mình một chút, nhưng hắn không có ngốc tới mức cho rằng đối phương là tiểu tử mới hai mươi tuổi. Đương nhiên Công Tôn lão nhi là người vô cùng lõi đời, có rất nhiều lão yêu quái tu vi cườngđại, sống mấy trăm tuổi, nhưng nhìn qua giống như thanh niên. Mà khách nhân thần bí trước mắt, không nói trước chính là lão yêu quái sống mấy trăm năm a.

Thời điểm hắn liên tục oán thầm Lôi Động, Lôi Động cũng độngđậy, nhẹ nhàng búng ngón tay, một luồng chân nguyên không nhanh không chậm bay ra, không đợi Công Tôn lão nhi có phản ứng, nguyên thần đã bay thủng vào đan điền trong bụng của hắn.

Công Tôn lão nhi lúc này hàn ý khắp cả người, thầm nghĩ xong rồi, đan điền bị phá, sợ rằng cuộc đời này vô duyên tấn chức KimĐan. Tuy nói lấy tư chất của hắn, tuổi tác, tu vi trạng thái hiện giờ, đời này muốn tấn cấp Kim Đan, hy vọng đã xa vời tới cực hạn. Nhưng tỷ lệ dù nhỏ, vẫn có một đường hi vọng. Nhưng đanđiền dựng dục Kim Đan bị phế, đừng nói tấn cấp Kim Đan, chỉ sợ một thân tu vi cũng tan thành mây khói, khiến hắn chẳng khác gìmột lão nhân bình thường, nhiều lắm tố chất thân thể tốt hơn một chút mà thôi.

Thời điểm hàn ý trong lòng Công Tôn lão nhi đạt tới cực hạn, nhãn thần tuyệt vọng, cổ chân nguyên xâm nhập vào trong đanđiền của hắn, cũng lưu chuyển khắp đan điền, giống như tướng quân, vô cùng bá đạo lôi cuốn chân khí của hắn, tiến nhập vào nhâm đốc nhị mạch, lại phân tán ra khắp kinh mạch, kinh lạc.

Chỉ hơn mười hô hấp ngắn ngủi, chân khí đã chạy khắp thân thểcủa hắn, vô cùng khí phách mạnh mẽ. Công Tôn lão nhi vừa mừng vừa sợ phát hiện, một ít tối nghĩ trong kinh mạch, tích úc,đều bị rột rửa một cách bá đạo, bị quét sạch sẽ. Nhất là nhưng di chứng trong kinh mạch bị tổn thương thời tuổi trẻ, tích úc nhiều năm đã thành vết thương cũ, nhưng với lần rột rửa này, một lần nữa trở nên thông suốt.

Một cảm giác vô cùng khoang khoái dễ chịu, nhất thời lan khắp toàn thân Công Tôn lão nhi, trong lúc mơ hồ, hắn cảm giác dường như mình đã đột phá bình cảnh, đạt tới một trình tự khác. Lúc này, thân thể của hắn run rẩy kịch liệt. Nhưng lần này không phải sợ, mà là mừng như điên, trên gương mặt già nua, lộ ra biểu tình vừa khóc vừa cười giống như tiểu hài tử, hắn có chút không dám tin tưởng, chính mình cứ như vậy mà đột phá, đột phá bình cảnh đã nương theo mình suốt hai mươi năm.

Thế nhưng, mặc cho hắn vận dụng chân nguyên kiểm tra thếnào, cũng phát hiện mình đã đột phá gông xiềng, tiến nhập một trình tự khác, một phần chân khí trong thể nội, đã trở nên tinh thuần mà cường đại. Trúc Cơ cao giai, rốt cuộc hắn cũng đột phátới cảnh giới Trúc Cơ cao giai, trở thành Trúc Cơ cao giai. Hắn hiện giờ, chỉ cần củng cố một chút, liền có thể đem chân khítrong cơ thể, thông qua tu luyện, hóa thành chân khí tinh thuần hơn.

- Tiền, tiền bối.

Phốc oành một chút, công Tôn lão nhi trực tiếp hai đầu gối quỳ lạy xuống, lão lệ tung hoành không ngớt:

- Đại ân đại đức của tiền bối, vãn bối không có cách nào báođáp, làm trâu làm ngựa, mặc cho tiền bối sai phái.

Người chưa trải qua, thì không cách nào cảm nhận được thống khổ trong đó, tu vi dừng một chỗ không cách nào tiến thêm.

- Không sao, ta chỉ giúp ngươi khơi thông kinh mạch mà thôi, tu vi của ngươi tu luyện tới đây chỉ kém một đường, ngoài như thế, ta cũng bất lực.

Lôi Động cũng không kể công, chỉ bình thản nói một câu.

- Nhưng thiên hạ này, cũng chỉ có tiền bối nguyện ý ra tay giúpđỡ thôi a.

Công Tôn lão nhi bộ dáng kích động như cũ, thành thành khẩn khẩn nói:

- Vãn bối sống những năm cuối đời này, biết rõ thiên hạ này không có bữa ăn miễn phí, chỉ bằng tiền bối phân phó, vãn bối không dám không theo.

Chớ xem thường Lôi Động hỗ trợ nho nhõ này, giúp cho Công Tôn lão nhi tăng lên một cái cấp độ, tu vi như thế, cũng có thểgiúp hắn gia tăng hai ba mươi năm thọ nguyên. Nhưng lại có đại hiệu dụng, cũng gia tăng hi vọng tấn chức Kim Đan của Công Tôn lão nhi thật lớn, dù vẫn xa vời như trước, nhưng xa vời cùng xa vời cũng cách nhau thật lớn.

- Nhìn bộ dáng của ngươi, cũng không phải thế hệ ngu dốt.

Lôi Động thoả mãn gật đầu nói:

- Đã như vầy, bản tôn cũng không cần vòng vo với ngươi. Bản tôn muốn trở thành đệ tử tộc nhân của ngươi, tham gia giải thiđấu khôi lỗi ba năm sau.

Bản, bản tôn? Vừa nghe hai chữ này, cũng làm hồn phách của Công Tôn lão nhi như bay ra ngoài, bình thường mà nói, cũng chỉ có tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mới có thể, cũng mới dám tự xưng như thế. Nếu là một tu sĩ Kim Đan, cho dù là Kim Đan đỉnh phong dám tự xưng bản tôn, không chỉ chọc người ta chê cười, còn dẫn tới họa sát thân.

Công Tôn lão nhi trước kia tính toán khách nhân thần bí này, đãđánh giá đủ cao rồi, đều cảm thấy hắn có khả năng rất lớn là tiến bối Kim Đan cao giai. Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, bản thân mình vẫn đánh giá thấp, đánh giá quá thấp. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trong suy nghĩ của Công Tôn lão nhi, là cao cao tại thượng. Hắn sống trên đời này, tới bây giờ, nhưng chưa bao giờ gặp được tu sĩ Nguyên Anh, chênh lệch của cả hai, thực quá lớn, hoàn toàn không cùng cấp độ.

- Tiền, tiền bối.

Sự kiện trọng đại, Công Tôn lão nhi cả gan nói:

- Không, không biết tiền bối, tộc của vãn bối, đúng, đúng là cócơ hội bảo toàn?

Hắn cũng không phải lo lắng cái tiền bối thần bí này có mưu đồ gì với gia tộc của hắn, bởi vì hắn biết rõ, sau khi hắn làm xong chuyện này, làm có sạch sẽ hay không, lưu cho tộc nhân của hắn con đường sống. Hắn sợ sau khi người này làm xong chuyện, sauđó trực tiếp vỗ vỗ bờ mông rời đi.

- Điểm ấy ngươi yên tâm, bản tôn xử sự tới nay, đều có điểm mấu chốt của mình.

Lôi Động sắc mặt thành khẩn nói:

- Nếu làm chuyện này thỏa đáng, tự nhiên sẽ không bạo lộ quan hệ với tộc nhân của ngươi. Nếu một khi chuyện bại lộ, bản tôn cóthể thề, bảo vệ tính mạng tộc nhân của ngươi, tuyệt đối khôngđể tộc các ngươi bị diệt sạch.

Công Tôn lão nhi thở dài một hơi, mặc dù nói Lôi Động camđoan hay không cam đoan, nhưng ít ra trong nội tâm có an ủi cùng chờ mong. Trọng yếu nhất là, đáp ứng thì trong tương lai có họa diệt tộc.

Bạn đang đọc Đại Ma Đầu của Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.