Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình thoại lãng mạn

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

Sở Từ phủ nhận: “Không có”.

Sở Hàm nói: “Không sao, nếu thật sự chị và anh ấy đang quen nhau thì em không tức giận, em chỉ không muốn chị học thói hư tật xấu, nhân phẩm của học trưởng Lục Tỉnh không tệ, nếu chị và anh ấy quen nhau, em còn vui mừng nữa”.

Cho nên không thể thân thiết với Lâm Nặc nhưng Lục Tỉnh thì có thể.

“Thật sự không có”. Sở Từ vẫn bình tĩnh, lạnh nhạt như thường, không giống như đang nói dối.

“Được thôi”. Giọng điệu của Sở Hàm có chút thất vọng.

Cậu biết Lục Tỉnh không tệ, nếu hai người thật sự ở bên nhau, có lẽ Sở Từ sẽ thay đổi vì Lục Tỉnh.

Mạnh Ngữ Hâm nhìn Sở Hàm, trong lòng rối loạn. Vốn dĩ cô ta muốn cho Sở Hàm nghĩ rằng sinh hoạt cá nhân của Sở Từ rất hỗn loạn nhưng không ngờ kết quả lại đảo ngược.

Mạnh Ngữ Hâm có thể cảm giác được Sở Hàm vẫn rất quan tâm Sở Từ, mong Sở Từ yên ổn. Mặc dù hiện tại Sở Hàm rất tin tưởng cô ta.

Trước khi đến trường, Mạnh Ngữ Hâm cúi đầu, không nói câu nào với Sở Hàm và Sở Từ.

Sau khi đến trường, Mạnh Ngữ Hâm phát hiện mọi người trong trường không phản ứng gì với tấm hình trên diễn đàn tối hôm qua. Bởi vì hình được xóa khá nhanh nên chỉ vài người nhìn thấy, cho dù thấy thì các học sinh cũng chỉ suy đoán tấm hình có quan hệ gì với Lục Tỉnh hay không bởi vì không có chứng cứ cụ thể.

Những gì cô ta muốn đều không xảy ra, Sở Từ không bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.

Sở Từ vào phòng học, hôm nay Lâm Nặc có đến trường, hắn đã xin nghỉ vài ngày trước kỳ thi giữa kỳ. Về việc xin nghỉ của Lâm Nặc thì giáo viên “mắt nhắm mắt mở”, không hề hỏi đến, xem như Lâm Nặc không tồn tại.

Sở Từ vừa thấy Lâm Nặc bèn lấy đồ ăn vặt từ trong cặp ra để trước mặt hắn. Cả lớp 5 năm ba đều biết sự keo kiệt của Sở Từ, biết cô chỉ hào phóng với Lâm Nặc. Mọi người đều chê cười cô nhưng Sở Từ không quan tâm.

Ngoại trừ đồ ăn vặt thì còn có kimbap, hôm qua Lâm Nặc điểm danh muốn Sở Từ làm nên hôm nay cô làm xong kimbap, bỏ vào hộp mang đến lớp.

Lâm Nặc nhìn đống đồ ăn vặt và kimbap suy tư, quả nhiên chỉ cần là lời hắn nói, cho dù là tùy tiện nói thì cô cũng sẽ nghiêm túc hoàn thành.

Ở tuổi của bọn họ, nếu nữ sinh vì nam sinh mà làm đến mức độ này thì tên ngốc cũng biết nữ sinh đó có ý gì.

Không kể đến Lâm Nặc, cả lớp đều ngầm thừa nhận Sở Từ đang theo đuổi Lâm Nặc.

Không biết có phải do tấm hình trên diễn đàn tối qua hay không nhưng hôm nay ánh mắt Lâm Nặc nhìn Sở Từ có chút thay đổi, giống như hắn đang suy đoán suy nghĩ thật sự của cô.

Lục Triết-anh của Lục Tỉnh là hào môn quý công tử, muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn tài hoa có tài hoa.

Lâm Nặc bỗng nhiên hỏi Sở Từ: “Cô muốn gì từ tôi?”.

Mọi người đều muốn tránh xa “bất lương thiếu niên” như hắn, cho dù có nữ sinh thích hắn, viết thư tình cho hắn thì không được bao lâu cũng bị hắn dọa chạy.

Chuyện đánh nhau lần trước là do Lâm Nặc cố ý để Sở Từ “biết khó mà lui”, để Sở Từ biết hắn là loại người vừa xấu xa vừa nguy hiểm rồi tự động rời xa hắn. Kết quả là Sở Từ không hề phản ứng.

Sở Từ nhìn Lâm Nặc, suy nghĩ trong lòng rằng “tôi muốn điểm công đức từ cậu” nhưng lời này lại không thể nói ra vì sẽ không có người tin tưởng.

Sở Từ trả lời: “Không cần gì cả, chỉ cần cậu sống thật tốt là được”.

Lâm Nặc yên ổn thì cô kiếm điểm công đức cũng dễ dàng hơn, càng có nhiều thời gian làm cá mặn.

Sở Từ không biết rằng lời của cô đối với người đang ngồi bên cạnh thì giống như tình thoại lãng mạn. Không chỉ Lâm Nặc mà các bạn học ngồi xung quanh cũng nghĩ thế.

Không cầu hồi báo, chỉ cần đối phương sống thật tốt, đây là tình yêu vô tư không vụ lợi!

Các bạn học có rất nhiều lời muốn nói nhưng vì nhân vật chính là Lâm Nặc nên không ai dám nói ra, chỉ đành nuốt xuống bụng, lo sợ sơ có điểm nào chọc Lâm Nặc không vui sẽ bị trả thù.

Từ nhỏ Lâm Nặc đã sống trong hoản cảnh có nhiều âm mưu, tranh đấu, bên cạnh đều là người muốn thu được lợi ích từ hắn hoặc là muốn hắn chết. Nhưng nữ sinh lạnh lùng trước mặt lại chỉ mong hắn sống thật tốt.

Tim Lâm Nặc bỗng đập bịch bịch vài cái, có cảm giác kỳ lạ, không nói nên lời xuất hiện trong lòng.

Trong giờ học, Lâm Nặc không nằm bò ra bàn ngủ như mọi khi mà lén lút nhìn Sở Từ.

Cô gối đầu lên cánh tay ngủ ngon lành. Da Sở Từ rất trắng, lông mi cong vút, dày đặc như quạt lông vũ. Sống mũi cao thẳng, môi hồng tự nhiên, Lâm Nặc quan sát kỹ nhận ra cô không hề thoa son nhưng môi vẫn hồng tự nhiên, căng mọng, mềm mại. Dáng vẻ ngủ say của cô trông rất ngoan ngoãn, không lạnh lùng vô tình như lúc tỉnh táo.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.