Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Giai Ma Thú - Cực Băng Viêm Quy

3307 chữ

“Hây a......!!!”

Một lúc sau, tiểu nam hài dường như đã tu luyện xong, chỉ thấy hắn hét lên một tiếng lớn, mồ hôi trên người bắn văng tung toé, hai tay gồng lực đem tòa cự sơn trên lưng lấy cuống ném về một cái hồ băng.

“Ầm.... Ầm.... Ầm..... Ào.... Ào..... Ào....!!!”

Bị một toà cự sơn đập xuống như thế hồ băng lập tức vỡ tan thành từng mảnh vụn, nước ở trong hồ bị chấn động thành từng đạo thuỷ trụ bắn lên trên không trung, thậm chí ngay cả đại địa cũng bị vạ lây theo.

“Gào.....!!!! Nghịch Thiên Tiểu Nhi!!! Ngươi lại dám đến nhà ta quậy phá!!! Lần này là ném đá sao!!! Ngươi không biết chán à!!!”

Đúng lúc này hồ băng đột nhiên vang lên một tiếng hống vô cùng đáng sợ giống như có một tồn tại kinh khủng gì đó dưới hồ băng đã bị thiếu niên bất lương đánh thức mà bắt đầu tỉnh dậy.

Ngay sau tiếng hống, nước dưới đáy hồ băng bị thứ gì đó xuất thế đánh bay lên trên không trung tạo thành mưa sương mù khiến người ta không thể nhìn ra trước mắt mình có thứ gì.

Phải chờ một lúc sau, khi mưa sương mù bay hết, hiện ra trước mắt tiểu nam hài là một đầu cự quy ma thú, thân thể nó to như một toà sơn phong liên tiếp toả ra khí thế khiến không gian bị rung động.

Cự quy này trên đầu mọc hai cái sừng với hai màu xích thanh, bốn chân có màu đỏ bốc lên xích sắc hoả diễm, trên mai rùa thì không tròn trịa mà có từng cái thanh sắc gai nhọn bằng băng.

Nó chính là bá chủ của vùng sơn mạch này, Thất Giai Ma Thú - Cực Băng Viêm Quy, ngay khi nó vừa hiện thân không ít cao cấp ma thú xung quanh nghe thấy tiếng hống của nó liền lập tức quỳ xuống.

“Gào......!!!! Nghịch Thiên Tiểu Nhi!!! Ngươi lần này đến chỗ ta muốn thứ gì!!! Mau nói đi!!!”

Chớp mắt nhìn đám tiểu đệ của mình, lại quay đầu nhìn tiểu nam hài, Cực Băng Viêm Quy liền hống lên một tiếng rồi mới thu hồi khí thế kinh khủng của mình mở miệng nói chuyện với tiểu nam hài.

Thật may là ở đây không có người nhìn thấy nếu không sẽ lập tức hoảng hốt vì một con Thất Giai Ma Thú có sức mạnh tương đương với Đấu Tông Cường Giả lại không dám ra tay với một tiểu nam hài.

“Quy Lão! Ta năm nay đã 6 tuổi là thời gian thích hợp nhất để tu luyện nên hôm nay đến đây để lấy lại đồ vật trong suốt 6 năm qua gửi ở chỗ ngài!!!”

Tiểu nam hài cũng không nói gì nhiều, lập tức đi vào vấn đề chính, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Cực Băng Viêm Quy lên tiếng đòi lấy đồ vật thuộc về chính bản thân mình.

“Cái gì!! Ngươi muốn bắt đầu tu luyện “thứ đó” sao!!! Không lẽ thân thể của ngươi đã đạt đến 10 vạn cân cự lực rồi ư!!! Sao có thể nhanh đến như vậy!!!”

Cực Băng Viêm Quy nghe thấy tiểu nam hài nói thế liền lập tức giật mình, khuôn mặt hiện lên vẻ không thể tin được, thân rùa cũng run rẩy, hai mắt suýt lồi ra, cái miệng há hốc, lắp bắp lên tiếng.

Nó cũng không phải không biết tiểu nam hài định làm gì, nhớ lại nhiều năm về trước tiểu nam hài này đem một cái xương cốt phù văn ngắm nghía rồi liên tục lẩm bẩm mấy từ ngữ khó hiểu như:

“Cái gì mà Hoàn Mỹ Thế Giới tu hành pháp??Cái gì mà Bàn Huyết Cảnh?? Cái gì mà đạt đến 10 vạn cân cự lực tương đương với thần thú con non???”

Đến cuối cùng do quá hiếu kì nên Cực Băng Viêm Quy liền lên tiếng hỏi thăm tiểu nam hài thì mới biết được đây là một kiểu tu hành pháp môn khác với kiểu tu hành đấu khí nó thường thấy.

Mặc dù Cực Băng Viêm Quy chỉ được tiểu nam hài giảng giải một ít về kiểu tu luyện mới này nhưng cũng khiến cho nó cảm ngộ được rất nhiều thứ khiến thực lực gia tăng cũng không ít.

Chỉ nghe một ít lời nói của tiểu nam hài tham ngộ từ xương cốt phù văn đã khiến Cực Băng Viêm Quy được chỗ tốt ngon ngột nên nó rất thèm muốn tu luyện “Hoàn Mỹ Pháp”.

Chính vì thế khi tiểu nam hài này nhờ nó trông giữ đám kì trân dị bảo thu được vì không có nạp giới trữ vật thì Cực Băng Viêm Quy liền lập tức đồng ý rồi thoả thuận muốn mượn xương cốt phù văn để tu luyện.

“Thân thể ngươi sức mạnh đã vượt quá 10 vạn cân!! Không thích hợp để tu luyện pháp môn này!!!”

Tiểu nam hài lúc ấy hiện lên vẻ mặt quái dị nói như thế nhưng cũng không phản đối chỉ gật đầu một cái với Cực Băng Viêm Quy xem như đồng ý rồi đem khối cương cốt phù văn giao cho nó mượn để tham ngộ.

[ TRỞ LẠI HIỆN THỰC ]

Trong 6 năm qua Cực Băng Viêm Quy cũng đem khối xương cốt phù văn tham ngộ nhưng đúng như lời tiểu nam hài nói, nó đúng là không thích hợp để tu luyên môn pháp môn này.

Nhưng bên trong khối xương cốt phù văn này nó vẫn có thể mượn Vạn Linh Ảnh trong đó để hiểu biết nhiều hơn về đủ loại chủng tộc hung thú khác nên cũng lấy được chỗ tốt không ít.

Bây giờ nó bị tiểu nam hài đòi lại đồ vật trong đó còn có khối xương cốt phù văn thì có phần hơi tiéc nuối những vẫn há miệng phun ra đủ loại dược thảo cùng thần thiết...

Chẳng mấy chốc một toà giống như núi nhỏ kì trân dị bảo lập tức xuất hiện trước mắt tiểu nam hài nhưng khuôn mặt hắn vẫn hiện lên vẻ không vui lên tiếng với Cực Băng Viêm Quy:

“Quy Lão!!! Ngươi mới trả lại 1/3 trong số đồ vật của ta!!! Thậm chí trong đó còn không có Nguyên Thuỷ Chân Giải ngươi đã mượn!! Mau giao ra đây!!!”

Cực Băng Viêm Quy khi nghe thấy tiểu nam hài nói thế liền lập tức lúng túng, thân thể lùi lại định chui xuống hồ để trốn tránh, dù sao nó hiện tại còn muốn mượn khối xương cốt phù văn thêm một đoạn thời gian.

Nhưng khi Cực Viêm vừa lùi được một chút thì lập tức hai mắt trừng to, thân thể đại rùa suýt lật ngược, giống như nó nhìn thấy thứ gì đó vô cùng kinh khủng đang xuất hiện nên không khống chế được cơ thể mình.

Chỉ thấy lúc này tiểu nam hài đứng trên bờ hồ đã rút ra một cái tàn phá lục định cùng một cái bốc lên hoả diễm kim sắc lông vũ định ném về phía Cực Băng Viêm Quy khiến nó lông tóc dựng thẳng.

“Nghịch Thiên Tiểu Nhi!!!! Lão phu chịu thua được chưa!!! Ta giao!!!! Ta trả!!! Mau mau đem thứ đồ vật chết tiệt thu hồi lại!!”

Nhìn thấy hai cái đồ vật kì quái xuất hiện trên tay tiểu nam hài, Cực Băng Viêm Quy càng thêm hoảng sợ cùng kiêng kị, liên tiếp há miệng phun ra thêm càng nhiều dược thảo cùng thần thiết...

Nó vẫn không thể quên được ác mộng từ hai cái đồ vật kì quái này 6 năm trước gây ra cho nó vào lúc tiểu nam hài tử bí ẩn này vô tình từ trên không trung rơi vào lãnh địa mà nó cai quản.

Lúc ấy Cực Băng Viêm Quy thấy tiểu nam hài thần kì ở khí huyết cùng khả năng dẫn động đấu khí trong thiên địa tụ tập lại một nơi nên lập tức há miệng định đem tiểu nam hài nuốt xuống.

Dù sao xưa nay ma thú cùng nhân loại đã sớm không hợp nhau, tiểu nam hài lại có thân thể thần dị như thế, đối với nó không khác gì thần đan nên nó nghĩ ăn hết tiểu nam hài sẽ nhanh chóng giúp mình tấn cấp Bát Giai Ma Thú.

Ai nghờ khi nó định đem tiểu nam hài nuốt xuống thì từ trong thân thể đứa bé kia lại bay ra một cái tàn phá lục đỉnh cùng bốc cháy kim sắc lông vũ rồi cả hai thứ đều đánh cho nó vô cùng thê thảm.

Trận đánh ấy nghiêng về một bên tàn sát, nó đường đường là Thất Giai Ma Thú có thể mạnh ngang Đấu Tông Cường Giả nhân loại là bị hai cái đồ vật đè lên ma sát, suýt tý nữa thì lên bàn thờ ngắm gà khoả thân.

Tàn ác nhất phải nói tới là cái bốc cháy kim sắc lông vũ, không chỉ đem lần phiến, áo giáp mai rùa của nó phá nát mà còn toả ra huyết mạch uy thế kinh khủng của ma thú nào đó đè nó không thở ra được.

Từ đó về sau mỗi khi hai cái đồ vật này xuất hiện thì bóng ma 6 năm về trước lại quay trở lại với Cực Băng Viêm Quy khiến nó không dám phản kháng với mệnh lệnh của tiểu nam hài.

Rất may mắn là tiểu nam hài này sau khi lớn lên cũng không có gây bất lợi gì cho nó mà chỉ sai bảo nó điều động thuộc hạ đi thu thập kì trân dị bảo có trong lãnh địa của Cực Băng Viêm Quy.

“Đây!!! Đồ vật trả lại ngươi!!! Lão phu chỉ muốn mượn khối xương cốt phù văn của ngươi thêm một chút thôi mà!!! Tham lam quá đấy!!”

Mặc dù không muốn đem Nguyên Thuỷ Chân Giải trả lại cho tiểu nam nhưng do bị hai cái đồ vật kì quái kia đe doạ, Cực Băng Viêm Quy sau khi nhả ra hết kì trân dị bảo cũng đem một khối xương cốt phù văn ném ra.

“Cảm tạ Quy Lão!!! Hiện tại ta rất cần nó nên mới thu hồi lại!!! Có thời gian ta lại cho ngươi mượn nó lần nữa!!!”

Tiểu nam hài giơ tay bắt lấy khối xương cốt phù văn Cực Băng Viêm Quy ném tới xong liền lần nữa lên tiếng hứa hẹn mà Cực Băng Viêm Quy cũng vô cùng mừng rỡ, cái miệng há to có chút không tin kêu lên:

“Tốt!!! Đây là từ chính miệng ngươi nói đó!!! Mau mau tu luyện nhanh lên sau đó lại đem Nguyên Thuỷ Chân Giải cho ta cất giữ hộ cho!!”

Tiểu nam hài nhìn thấy Cực Băng Viêm Quy như thế liền phì cười, hắn không ngờ mình cùng lão rùa Thất Giai Ma Thú này sống đã lâu như thế mà giới mới phát hiện ra tính tình của lão vẫn như là một đứa trẻ con vậy.

“Bắt đầu thôi!!! Lần này phải mở ra Bể Khổ và Động Thiên cùng một lúc!!! Dù sao ta tu luyện chính là 2 pháp môn khác nhau nhưng lại chung một nguồn gốc mà!!!”

Liếc nhìn Cực Băng Viêm Quy vẫn còn đang vui vẻ trong hồ băng, tiểu nam hài liền ngồi khoanh chân xuống trước núi kì trân dị bảo giống như bắt đầu lâm vào trạng thái tu luyện.

“Roẹt... Roẹt... Roẹt....!!!”

Khi Nghịch Thiên bắt đầu lâm vào tu luyện đại đạo pháp tắc vốn quay xung quanh cơ thể hắn liên tục toả ra hào quang chói sáng tạo thành cái kén bao quanh cơ thể hắn trợ giúp hắn bắt đầu ngộ đạo.

Đây chính là sự đáng sợ của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, xứng danh Già Thiên tối cường thể chất một trong, không chỉ thân thể mạnh mẽ vượt cấp khiêu chiến mà thiên địa đại đạo cũng coi người có thể chất này như đứa con.

Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai chính là kết tinh của quét ngang vạn tộc mà không người có thể địch Hoang Cổ Thánh Thể cùng khiến cho thiên địa Đại Đạo cũng phải thân cận Tiên Thiên Đạo Thai.

Khi cả hai kết hợp, song thể dung hoà đã tạo ra một cái hoàn mỹ tuyệt đỉnh thể chất, cường đại dường đến không thể tưởng tượng nổi, nói đúng hơn là loại thể chất này mạnh đến quá biến thái.

Già Thiên Đại Thế Giới bên trong, Vô Thủy Đại Đế, cũng là Đại Đế cuối cùng của Nhân tộc ở thời đại Hoang cổ chính là có được loại thể chất này, là người từng sáng tạo ra huy hoàng không thể xóa nhoà.

“Cuối đường tiên lộ ai là đỉnh, vừa thấy Vô Thủy đạo thành không.

Nghịch loạn thiên cổ trảm thiên địa, phá toái âm dương nghịch thương khung

Phong thần bảng hiện vạn tộc tịch, Vô Thủy Chung vang Đế binh uy

Tiên lộ tĩnh mịch ai phía trước, Vô Thủy chắp tay gánh chúng sinh!!”

Vô Thủy Đại Đế là nhân tộc đại đế cường thế nhất, trấn áp Cửu Thiên Thập Địa, không có kẻ địch nào mà hắn không đối phó được, cả đời vô địch bất bại, chấn nhiếp sinh mệnh cấm khu đều im lặng.

Cường đại như Địa Phủ, truyền thừa vạn cổ tuế nguyệt như vậy xa xưa, đối mặt Vô Thủy Đại Đế, cũng chỉ có thể là điệu thấp, tự phong tiên bảo, không dám ra mặt đối kháng.

Có cùng thể chất với Vô Thuỷ Đại Đế, Nghịch Thiên biết tiềm lực của mình sẽ không thấp, lại nắm trong tay hai loại Già Thiên và Hoàn Mỹ thế giới pháp môn tu luyện nên hắn cũng có tư cách vấn đỉnh Đại Đế Chi Cảnh.

Ẩn bên trong đại đạo pháp tắc quang kén lúc này Nghịch Thiên hai mắt nhắm chặt, bàn tay vẫn giữ nguyên thủ ấn hấp thu thiên địa đấu khí và sinh mệnh tinh hoa trong đám kì trân dị bảo để ở bên ngoài.

Cùng lúc đó khi Nghịch Thiên bắt đầu lâm vào tu luyện sâu hơn thì không ít kì trân dị bảo để ở bên ngoài bị hắn hấp thu nhanh chóng héo tàn rồi biến thành bụi mù trở lại với đất mẹ thiên nhiên.

Thậm chí năng lượng thiên địa đấu khí trong lãnh địa của Cực Băng Viêm Quy đã hoàn toàn không thoả mãn được hắn hấp thu nên nhanh chóng bị dẫn động sang lãnh địa của các cao giai ma thú khác.

“Gào......!!!”

Không ít ma thú cao giai ở lãnh địa khác cũng đã nhận ra thiên địa năng lượng thuộc lãnh địa của mình đang nhanh chóng bị giảm đi, liên tiếp hống lên từng tiếng rồi lao về lãnh địa của Cực Băng Viêm Quy.

Bọn chúng đều nghi ngờ tại nơi đó có thiên địa kì trân vô cùng quý giá đang xuất thế, sẽ có tác dụng cực tốt với bọn chúng nên trên đường đi tất cả đều không thể nhẫn nhịn được ra tay với từng kẻ yếu hơn bên cạnh.

Một là để hạ bớt đối thủ tranh đoạt thiên địa kì trân kia, hai là dùng lực thu phục thêm thuộc hạ để mở rộng đội quân giúp mình có thêm lực lượng gia tăng khả năng tranh đoạt được bảo vật mạnh hơn.

“Con mẹ nó....!!! Tiểu tử này tu luyện kiểu gì mà lại cướp đoạt năng lượng kinh khủng như vậy...!!”

Cùng lúc đó, đang ở bên ngoài canh giữ cho Nghịch Thiên tu luyện, Cực Băng Viêm Quy nhìn thấy đại đạo pháp tắc quang kén ẩn hiện đại đạo đường văn cùng cướp đoạt thiên địa năng lượng như thế vô cùng kinh hãi.

“Không được!!!Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất...!!! Ta phải ra tay thôi!!”

Quay đầu nhìn lại phía sau lưng thấy từng đạo bụi mù tạo thành lốc xoáy ở phía xa xa, Cực Băng Viêm Quy biết nếu để đám cao giai ma thú khác đang chạy đến sẽ khiến cho Nghịch Thiên tu luyện thất bại.

“Tiểu tử....!!! Lần này coi như ngươi nợ lão già ta một đoạn ân tình đấy!! Không gian khoá...!!”

Cực Băng Viêm Quy há miệng nói ra một câu như muốn truyền vào trong cho tiểu nam hài nghe thấy sau đó liền giơ đại chân rùa kết một đạo kết giới bảo vệ đại đạo quang kén xong liền rời đi.

Sống với Nghịch Thiên nhiều năm, Cực Băng Viêm Quy cũng có một ít tình cảm mà nó lại không có hậu duệ nên luôn coi Nghịch Thiên như đứa con trai của mình.

Hơn nữa Cực Băng Viêm Quy cũng biết Nghịch Thiên tư chất cao vô cùng, trưởng thành thấp nhất cũng là Đấu Thánh, lại tu luyện pháp môn vô cùng quái dị và kinh khủng nên nó không muốn tiểu tử này bị quấy rầy.

Bây giờ đám ma thú ở lãnh địa khác đang bắt đầu tiến đến, nó muốn bảo vệ Nghịch Thiên khỏi bọn chúng thì chỉ còn cách tự bản thân mình ra tay ngăn chặn lại đám ma thú kia tiến đến mà thôi.

“Cảm tạ Quy Lão....!!!”

Ngay khi nó vừa rời đi, trong đại đạo pháp tắc quang kén đột nhiên vang lên âm thanh của một tiểu nam hài mà Cực Băng Viêm Quy cũng liền ngừng chân lại vài giây sau đó lại tiếp tục đi tiếp.

“Tu luyện cho tốt vào!!! Đừng khiến công sức của ta trở nên vô ích!!! Nghịch Thiên Tiểu Nhi...!!”

Cực Băng Viêm Quy chỉ để lại thêm một câu nói sau đó liền xoay mình hoá thân thân thành một trung niên nam tử mặc lục y đeo mai rùa đạp không bay về phía lốc xoáy bụi mù ở phía xa lãnh địa của mình.

Là Thất Giai Ma Thú, Cực Băng Viêm Quy vốn dĩ đã sớm có thể hoá hình thành người nhưng bản thân là ma thú nên nó cũng không thích chuyển đổi hình dáng con người, luôn luôn giữ nguyên bản thể chiến đấu.

Lần này địch đến quá đông, mặc dù nó là Thất Giai Ma Thú nhưng với thân thể cồng kềnh của nó sẽ nhanh chóng trở thành điểm yếu khi ra tay ngăn chặn đám cao giai ma thú khác tiến đến nơi này.

Cực Băng Viêm Quy hiểu rất rõ điều này nên cũng không thể không chuyển đổi thành hình dáng con người để dễ dàng ra tay ngăn chặn đám ma thú đang tiến đến.

“Gào!!! Chỉ là vài con ma thú cấp thấp mà lại dám xâm lấn lãnh địa của lão phu sao!!! Đi chết hết đi cho ta!!!”

Cực Băng Viêm Quy trong chớp mắt hư không đạp bộ đã đi đến nơi cần đến, đứng trên bầu trời nhìn xuống phía dưới thú triều tạo thành bởi vô số ma thú, nó hống lên một tiếng rồi vỗ ra một chưởng.

“Uỳnh.....!!!!!”

Trong chớp mắt, theo Cực Băng Viêm Quy ra tay, thiên địa đấu khí bị dẫn động, từng đạo mây đen che khuất thương khung, trên bầu trời lôi đình lấp loé tạo thành một cái cự quy đại thủ đập xuống thú triều.

Bạn đang đọc Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới của Yêu Hoả Đại Thánh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yêuhỏađạithánh
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.