Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu từ con số Không

Tiểu thuyết gốc · 1159 chữ

Sau một đêm phá ngục cứu người thì đoàn quân đã thành công đến vịnh không tên trên bản đồ của Nguyệt quốc

Lục Cơ Long :” ê này anh em rõ ràng trên bản đồ thì đây là 1 vịnh , giờ sao lại là một quần đảo thế này”

Quang Nam :”rõ ràng bản đồ tôi cướp là của 1 gã nhà chi thức mà, trả nhẽ thằng cha đó vô học giả danh tri thức?”

“Không. Tôi nghĩ rằng vị trí này không có trên bản đồ cũng như cái vịnh này không có tên nghĩa là không thuộc chủ quyền của quốc gia này và thực chất quần đảo này bị xâm lược và gạch tên luôn ra khỏi hải đồ” Triệu Niên suy nghĩ rồi nói

Trương Liêu:”thay vì ngồi mà nghĩ thì chúng ta đến đảo lớn nhất rồi tính tiếp , dù sao cũng sáng đến nơi rồi”

Hơn 40 bè gỗ chạm đến bờ biển của hải đảo lớn nhất trong quần đảo này, hơn 200 anh em bước lên đảo . Những người dân bản địa chài lưới thấy một đoàn người mỗi người có một cây gậy và họ đều bị thương

Một ông chú có nón lá đến hỏi:”các cậu từ đâu đến vậy?”

Triệu Niên :”từ Nguyệt quốc thưa chú”

Ông chú :”các cậu tạo phản rồi chạy đến nơi đây sao?”

Trương Liêu :”Cũng có thể gọi là tạo phản... mà sao ông chú biết hay vậy?”

Ông chú:”tôi không có ý xấu gì đâu .Các cậu đi theo tôi đã”

Ông chú vừa dẫn hơn 200 thằng đi và nói:”các cậu cũng có gan đấy, trẻ tuổi mà đi tạo phản thế này mất hết thanh xuân. Mà tôi với toàn thể tất cả mọi người trên đảo này giống các cậu thôi”

Triệu Niên:”giống với chúng tôi?”

Trương Liêu :”đừng bảo người dân ở đây cũng tạo phản?”

Ông chú :” đúng đấy “

Đảo này có rất nhiều nhà dân là bằng gỗ , những cư dân nơi đây nhìn thấy đám này thì không sợ hãi hay khinh bỉa mà đồng cảm với những người dũng cảm chống lại chế dộ độc tài mà Nguyệt quốc đem đến với mỗi con người trong quốc gia

Dẫn đoàn quân đến một ngôi nhà lớn

Ông chú hô lên:”tướng quân!”

“Tướng quân cái mả cha mày” một giọng của ông lão vang lên từ trong nhà

Ông chú:”lão đầu này cục xúc lắm”

Ông lão đi ra và thấy 1 đạo quân bị thương tích:”ồ đảo ta có khách à?”

Ông chú:” lực lượng theo chân ta tạo phản đấy lão đầu”

Ông lão :”mẹ cái quốc gia khốn nạn, đến cả bọn thanh niên cũng phải bất bình mà phản động?”

Trương Liêu :”thưa ông thực sự bọn cháu không phải là người của thế giới này”

Ông lão:”cái gì ? Trả nhẽ mấy đứa các cậu là những vị anh hùng được triệu hồi trong lời tiên tri của thế giới”

Triệu Niên :” chúng cháu không phải là anh hùng gì cả , chỉ là mấy thằng không hơn, không kém”

Ông lão quan sát thì trên mỗi thằng có một cây gậy, ông chỉ vào rồi hỏi:” vũ khí đem từ thế giới các cậu à?”

Ngọc Long :” vâng thưa ông, đây là một khẩu súng thôi, do bọn cháu tự chế”

Ông lão:” súng?” thắc mắc về súng là gì thì Ngọc Long bắn vào cây, ông lão nhìn thấy uy lực của súng:” đây là trượng phép mà?”

Cả toàn quân cười lên

Triệu Niên :” súng là vũ khí bắn đạn linh lực như tiễn bắn từ cung của cơ long mà thôi”

Ông lão :”vậy sao? Thứ này có thể bắn hạ cơ long được không ?”

Triệu Niên:” được . Nhưng phải bắn vào người điều kiển”

Ông lão :” các cậu giúp tôi tạo vũ khí này , chúng ta sẽ về Nguyệt quốc lần nữa”

Trương Liêu:”không được đâu , trong trận chiến tuy rằng có thể chiếm thượng phong với những kẻ dùng cơ long tầm cần nhưng tầm xa thì bọn chúng bắn tiễn chỉ có bỏ mạng”

Ông lão:”trả nhẽ hết cách sao. Các cậu còn tạo ra vũ khí nào chống cơ long nữa không?”

Triệu Niên :” chúng cháu nghĩ ra được rất nhiều vũ khí nhưng phải có thời gian mà nghiên cứu chế tạo”

Ông lão :”ừ được! Giờ các cậu đi nghỉ ngơi ở mấy nhà trên đảo đi”

Trương Liêu:”vâng cảm ơn ông và mọi người dân trên đảo”

Đoàn quân chia nhau đi băng vết thương và nghỉ nhờ trên nhà dân bản địa, riêng có Triệu Niên là đi mượn giấy, mực và bút lông để ngồi nghiên cứu một số thứ , mặc dù mắt phải hắn đã được dán bông băng nhưng chí ít vẫn còn mắt trái có thể nhìn được

Đến cuối chiều toàn bộ anh em đã được một giấc ngủ no nê

Trương Liêu và một số anh em đi tìm Triệu Niên thì hắn lại ở nhà của ông lão

Thấy những người bạn của mình tỉnh giậy thì hắn dừng vẽ và đứng lên theo Trương Liêu ra ngoài, toàn quân tụ tập tại bờ biển

Trương Liêu :”các anh em ngồi xuống đi. Tôi gọi tất cả ra đây để chọn lãnh đạo và tìm hướng phát triển để sống sót ở thế giới này”

Toàn bộ anh em đều gật đầu đồng ý với việc tìm 1 thằng cầm đầu

Trương Liêu:” để phát triển chiến lược từ kinh tế , xã hội và quân sự thì chúng ta cần có một gã đầy đủ các yếu tố về chuyên môn tôi xin đề cử đồng chí Triệu Niên làm lãnh đạo cao nhất của chúng ta”

Toàn thể anh em nghe người lãnh đạo là Triệu Niên thì đồng tình vì trước kia thằng này hay giúp mọi người và trong game lại là chủ clan đã đưa clan của hội chơi game lên một tầm cao lớn tuy rằng dùng quá nhiều thủ đoạn

Tất cả kéo Triệu Niên đứng giậy cho dù hắn không muốn nhưng phải nghe theo số đông:” Tôi xin nhận chức tổng chỉ huy, cầm đầu các cậu , và dưới tôi sẽ là mấy thằng khác sẽ phân công sau... chúng ta bị số phận đưa đẩy đến nơi đây, với 2 bàn tay trắng cứu được người bạn, người anh em của chúng ta. Sức mạnh của quân anh em mình là trong tâm , sự đoàn kết, hãy cùng tôi bước lên phía trước , bước đến một tương lai trở về nhà, trở với gia đình và đương nhiên có làm thì mới có ăn, chúng ta sẽ tiếp tục với sức lực của mình nhưng... bắt đầu từ con số không....”

...

Bạn đang đọc Đại Hải Chiến Huyền Thoại sáng tác bởi YanLy1022
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YanLy1022
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.