Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiêu số không thể tưởng tượng

Phiên bản Dịch · 1378 chữ

Nhìn thấy chiến hỏa ở đông doanh, ánh mắt Đỗ Hà nhìn vào vùng tối mịt phía trước, ở đó không thấy một bóng người nào.

Trên mặt hắn trầm tĩnh như nước, kỳ thật chính hắn cũng không thể xác định phán đoán như vậy phải chăng chính xác, nhưng hắn cảm thấy Hầu Quân Tập xuất kích, không đơn giản. Vượt qua cửa chính phòng thủ nghiêm mật, tập kích đông doanh, xác thực là một diệu chiêu nhưng muốn dùng chiêu này thủ thắng, tuyệt đối không dễ dàng.

Đường binh quân kỷ nghiêm minh, bất luận là có hay không có nguy hiểm, chỉ cần đại quân ra ngoài sẽ phòng thủ nghiêm mật. Cho dù không có Mãnh nhi nhắc nhở thì đông doanh bị tập kích cũng sẽ kịp phản ứng, chuẩn bị phản kích.

Hầu Quân Tập cũng từng dẫn qua Đường binh, không có khả năng không biết điểm này. Cho nên, hắn sẽ không ký thác hi vọng giành thắng lợi vào việc dạ tập. Nhưng dạ tập diễn ra rất ác liệt, thậm chí rung chuyển cả đông doanh.

Đỗ Hà thậm chí có lúc cảm thấy Hầu Quân Tập đem chủ công thiết trí tại đông doanh, ý định điều tiền doanh đi trợ giúp. Nhưng lúc La Thông, Tiết Nhân Quý hỏi khiến hắn nhận ra khác thường. Ngay cả chủ tướng tiền doanh cũng thấy đông doanh không yên, vậy nếu bọn họ tiếng vào thì tiền doanh ra sao?

Vừa nghĩ vậy, Đỗ Hà lập tức hiểu được ý định tiến công chính thức của Hầu Quân Tập là tiền doanh. Hắn đang chờ lúc La Thông, Tiết Nhân Quý ngồi không yên, tiến đến trợ giúp.

Đột nhiên một quân tốt chỉ vào phía bên phải tối như mực, nói:

- Chỗ đó giống như có thanh âm truyền đến.

Đỗ Hà ngưng thần nhìn ra xa:

- Quả nhiên, quả nhiên là tiền doanh, tên tặc hầu tử Hầu Quân Tập này thật là giảo hoạt.

Hắn nén hưng phấn:

- Cung nỏ nghe hiệu lệnh ta, đợi bọn hắn đến gần, đồng loạt xạ kích.

Trong đêm đen như mực, , xác thực có lợi cho ẩn nấp. Nhưng cả một đội quân khổng lồ dưới sự giám thị nghiêm mật muốn không gây động tĩnh là tuyệt đối không có khả năng đấy. Một khi bị phát hiện thì ý đồ kỳ tập tuyên cáo thất bại.

Quân Tiết Duyên Đà do Hầu Quân Tập chỉ huy tựa hồ không ý thức được bị phát hiện, vẫn thận trọng tiến gần.

Một bước, một bước!

- Xạ kích!

Tiếng tên nỏ tiếng xé gió dày đặc phá tan màn đêm yên tĩnh. Tên nỏ công kích với quân dạ tập là một cơn ác mộng. Quân tốt đi đầu còn chưa hiểu chuyện gì đã bị xuyên thấu thân thể.

Tiếng gào thê thảm vang lên không ngớt!

- Kế hoạch bị khám phá rồi.

Hầu Quân Tập ngồi trên lưng ngựa trước doanh trại, nhếch miệng cười trào phúng, trong tay cầm thanh loan đao tinh xảo mà Di Nam đưa cho hắn, loan đao này từ Tây Phương truyền đến, khác với loan đao Đại Đường:

- Hắc, cũng không đến nỗi mất hứng.

Hầu Quân Tập không hề cảm thấy bất ngờ, vung tay, khuôn mặt lạnh lẽo, thấp giọng nói:

- Tiến công.

Tiếng cốt địch vang lên, đây là nhạc khí truyền tin của dân thảo nguyên, thanh âm trầm thấp nhưng bén nhọn chói tai, có thể truyền vài dặm.

Vào khắc tiếng cốt địch vang lên.

Một đội kỵ binh bên tay phải Hầu Quân Tập chậm rãi tiến lên. Số lượng bọn chúng rất nhiều nhưng không hề phát ra tiếng động.

Kỵ binh này không giống với kỵ binh bình thường. Quân tốt vẫn là của Tiết Duyên Đà nhưng trên người chiến mã lại dán mấy chục khối sắt miếng, tựa như cưỡi ngựa sắt, phi thường quái dị.

Bọn hắn lặng lẽ tiến lên, tới khoảng cách nhất định, gần như song song với cánh quân bên trái đã bị phát hiện thì lập tức gia tốc vọt tới trước. Trong tốc độ cao, bọn hắn chui hết vào dưới bụng ngựa khiến không nhìn rõ bóng người.

Đỗ Hà chỉ huy tên nỏ chế trụ địch nhân phía bên phải, trong tai lại nghe được bên trái truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập, rất hiển nhiên Hầu Quân Tập cũng không có đánh giá thấp sự hiện hữu của mình, cho là mình nhất định trúng kế, cố ý lợi dụng phía bên phải thăm dò, hấp dẫn chú ý của mình đem chính thức đột kích tại bên trái.

- Hầu tử giảo hoạt!

Đỗ Hà nhịn không được nói một câu, lại một lần nữa chỉ huy tên nỏ xạ kích địch phía bên trái.

Hai đợt tên vũ bay đi, ngoài ý muốn không nghe tiếng gào thảm thiết mà chỉ ngẫu nhiên có tiếng ngựa gào thảm thiết, thỉnh thoảng mới có tiếng người. Còn đang cảm thấy kỳ quái, một thớt thiết giáp mã đã vọt tới phụ cận.

Dưới ánh lửa yếu ớt có thể thấy trên thân ngựa cắm đầy tên nỏ.

Từng mũi tên nhọn đâm rách thiết giáp, không chút lưu tình chui vào thân thể chiến mã.

Nhưng sinh mệnh lực chiến mã hơn người mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần, hơn nữa vì có sắt lá phòng hộ nên dù chúng nhận lấy trọng thương, nhưng không đủ để trí mạng.

Thiết kỵ mã phóng qua bẫy rập của Tiết Nhân Quý đào móc, vọt tới trước hàng rào.

- Coi chừng, dưới ngựa có người!

Vào lúc ngựa phóng qua bẩy rập, người tinh mắt đã phát hiện có quân tốt ẩn thân dưới bụng ngựa nhưng đã trễ.

Nguyên một đám quân tốt Tiết Duyên Đà mượn nhờ ngựa làm bàn đạp, phóng qua hàng rào, vọt vào doanh trại.

Lần lượt, lần lượt!

Trong giây lát, đã có hơn ba trăm người lợi dụng thủ đoạn không thể tưởng tượng vọt tới phụ cận.

- Hảo thủ đoạn.

Dù là địch nhân, Đỗ Hà thấy một màn như vậy cũng không khỏi không tán thưởng một câu, Hầu Quân Tập thực con mẹ nó là một thiên tài.

300 người thuộc về đội cảm tử, dũng mãnh gan dạ vô cùng, không chút nào sợ chết, căn bản không thèm để ý quân tốt tầm thường, nhập vào mưa tên điên cuồng đâm chém.

Tên nỏ nếu bị công kích cận thân thì mất đi toàn bộ ưu thế.

- Vứt bỏ nỏ, rút đao, giáp lá cà!

Đỗ Hà tỉnh táo hạ mệnh lệnh.

Đường triều nỏ binh đều là nghề phụ, chiến sĩ mới là chủ chức, vừa nghe lệnh thì cả đám binh nỏ đều biến thành dũng sĩ cận chiến.

Rầm rập.

Tiếng vó ngựa lần nữa vang lên.

Hầu Quân Tập không ngừng lợi dụng thủ đoạn đồng dạng đem quân tràn vào triệt để chế trụ tên nỏ thi triển.

- Oanh......

Tên nỏ bị áp chế, Hầu Quân Tập tự mình dẫn đại quân triển khai cường công chính thức.

Từ khi luồng thiết giáp mã thứ nhất xuất hiện, Đỗ Hà lập tức ý thức được tên nỏ triệt để mất đi hiệu dụng rồi. Hầu Quân Tập quá mức quen thuộc đối với chiến pháp Đường triều, biết rõ tất cả ưu điểm, khuyết điểm tên nỏ, hoàn toàn khắc chế. Thuẫn bài chỉ là một loại chiến thuật hấp dẫn, chính thức sát chiêu là loại thiết kỵ binh không thể tưởng tượng này.

Đỗ Hà rút đao kiếm, đứng bên cạnh Đường binh dũng mãnh gan dạ vô cùng.

Nhìn xem bộ đội Tiết Duyên Đà dần dần tới gần,trong mắt hắn cũng dấy lên chiến ý ngập trời.

Đường nỏ chỉ là một phần Đường quân, khắc chế Đường nỏ, cũng không có nghĩa là khắc chế Đường binh, vật lộn, giáp lá cà, Đường binh cũng sẽ không kém Tiết Duyên Đà......

Đại chiến hết sức căng thẳng!

Bạn đang đọc Đại Đường Đạo Soái của Đạo Soái Nhị Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.