Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh biến

Tiểu thuyết gốc · 1174 chữ

Chương 7 Kinh Biến

Chiều buông, những tia nắng cuối cùng trong ngày chấp chới cũng mất dần khi mặt trời chìm xuống biển nhường sân chơi cho đêm tối.Bị đại dương và đêm tối bủa vậy là lúc con người cảm thấy nhỏ bé và yếu đuối nhất.

Lâm và đám người bị trói gô vào nhau và dồn vào một góc,tên cầm súng AK cảnh giác nhìn họ không rời mắt.Đầu óc Lâm xoay chuyển liên tục để tìm cách thoát ra,dù trong mọi hoàn cảnh anh đều không muốn bất lực đầu hàng số phận.

Có bàn tay người nào đó chợt chạm vào Lâm rồi đưa sang cho anh một vật nhỏ bằng nhựa,là Trường"béo",anh lính vẫn giữ con dao dọc giấy nhỏ để cắt tăm làm mô hình trong túi quần sau.Lâm cầm dao nhẹ nhàng đẩy chốt đưa lưỡi ra và cắt,ánh mắt vẫn như lơ đãng nhưng quan sát không bỏ điểm bất cứ cử động nào của kẻ thù-2 tên lâu la đang lục lọi mấy cái ba lô,2 tên hì hụi chặt thịt đông lạnh,1 đang lăn lăn thùng nhiên liệu đi về đuôi tàu,Kevin lại ngồi bên cái bàn nhỏ.Uống hết ly rượu hắn vừa nhấc mông đứng dậy thì có tiếng thét lên inh ỏi chắc là của tên đang lăn thùng nhiên liệu:

_Thằng Trọc mày...á....á

Rồi im bặt

Lâm căng mắt nhìn về phía kia thì thấy 1 tên dáng người ục ịch đầu trọc dính bê bết máu gào rú man dại rồi lao lại phía bọn còn lại cào cắn,mấy tên kia cũng rút dao ra đâm liên hồi nhưng tên Trọc như không biết đau là gì.Lại một tiếng gào nữa rồi tên râu quai nón xuất hiện với cái bụng rách toang mang theo bộ ruột lòi thòi lao vào.

Kevin rút cây lục bạc ra thì một bóng áo trắng thất thểu đi lại phía hắn,đấy là thân hình của 1 cô gái nhưng phía trước 2 bầu ngực đã bị gặm nham nhở,ả gào ư ử rồi lao tới,Kevin kêu lên:

_Baby!!....Fuck - hắn giơ súng nã 2 viên,cái đầu cô gái nổ tung thân thể đổ gục xuống

Kevin lại giơ súng về phía đám lâu la và 2 tên kia đang hỗn chiến bắn liên lục.Bên này khi tên cầm Ak bị cuộc tấn công bên kia xao nhãng cũng là lúc Lâm cắt được dây trói của mình và Trường"béo",anh vùng lên tay trái giữ lấy khẩu súng tay phải đưa ra cứng như thép đấm mạnh hết cỡ vào mạng sườn hắn.Tên ấy vừa buông thì Lâm giật lấy súng rồi thuận tay đưa một báng súng giữa mặt làm hắn gục xuống tại chỗ.Lâm mở chốt an toàn lên đạn rồi đưa súng lên ngắm:

Đoàngggg đoànggg! Tiếng súng AK vang lên viên đạn bắn văng khẩu súng trên tay Kevin,hắn ôm cánh tay bị thương không do dự nhảy ùm xuống biển rồi mất hút trong làn nước xanh thẫm.

Đám 6 người bị trói đã được Trường béo cắt dây giải thoát,tất cả trừng mắt nhìn chỗ mấy tên lâu la quần chiến giờ đã đến hồi kết khi 2 tên kia đang cắn xé thịt đồng bọn trong khi chúng vẫn đang kêu gào thảm thiết:

_Cứu....cứu tôi á á



Thấy mọi người còn đang kinh hoảng chết trân Hải quát lớn:

_Về tàu

Tiếng quát quả có tác động khi thức tỉnh những người đang chết khiếp tỉnh táo nhưng đồng nghĩa nó cũng gây sự chú ý của tên Râu quai nón.Gã ngẩng đầu lên dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn 8 người rồi xông tới

Đoàngggg đoànggg đoàngggg!

Khẩu AK 47 trên tay Lâm lại nổ,bánh chè tên Râu quai nón nát bấy nhưng hắn không hề tỏ ra đau đớn mà vẫn dùng tay lết thân thể đầy vết dao về phía đoàn người.Lúc này 8 người đã sang tàu Thu Bính rồi nhanh tay cắt dây níu,hạ ván trên thành tàu xuống. Hai con tàu dần dần tách ra,trên phía tàu đối diện tiếng kêu cứu nhỏ dần rồi im bặt...

Tàu Thu Bính vẫn chưa nổ máy mà trôi lờ lững không xa con tàu kia.Lâm đứng trên mũi tàu cầm ống nhòm chăm chú nhìn lại phía tàu của bọn cướp,tên Trọc và tên Râu rậm vẫn đang chúi đầu ăn.Một lúc sau mấy cái xác ngọ nguậy rồi lúc nhúc bò dậy.Bọn chúng hếch mũi lên hít hít mấy cái rồi thất thểu tản ra mỗi đứa một góc.Lâm đưa tay lên vuốt lông mày rồi nhìn đồng hồ đeo tay lẩm bẩm:

_20 phút.

_Ta đi được chưa chú? Tiếng ông Bính

_Đi thôi bác-Lâm đáp

Tiếng động cơ nổi lên,con tàu hướng phía đất liền lao đi ngày càng rời xa con tàu chết chóc kia.


Hải đứng chết trân,2 tay nắm chặt lan can con tàu.Những gì anh vừa thấy là bằng chứng xác thực nhất cho suy đoán mà Lâm đưa ra từ mấy ngày trước.Trái tim anh đau đớn vô cùng khi nghĩ tới gia đình nhỏ bé của mình.Đáng sợ như vậy liệu người vợ nhỏ bé và đứa con thơ dại có an toàn vượt qua không?Chưa bao giờ Hải thấy bất lực đến vậy,anh chỉ ước ao được đến ngay bên vợ con để bảo vệ họ.

Cương đứng phía sau từ lâu lẳng lặng đi đến bên chỉ huy của mình,cậu sờ sờ túi quần lôi ra điếu thuốc lá nhàu nhĩ vuốt vuốt cho nó thẳng đưa lên môi Hải rồi châm lửa.Hải rít một hơi thật sâu nhả khói ra rồi nhìn Cương gật đầu,cả hai vẫn im lặng.Những người lính đã sống với nhau đủ lâu để hiểu trong lòng người kia đang nghĩ gì...

Trong khoang thuyền cũng một bầu không khí nặng nề,tất cả đã hiểu cái thực tại đáng sợ đang bao trùm nhân loại.Họ lo lắng cho người thân,bạn bè và cũng hoang mang không ai biết phía đất liền kia điều khủng khiếp gì đang chờ đợi bản thân...

Lâm và Trường đang ngồi cạnh nhau,mới có mấy ngày mà Trường béo như gày tóp đi một vòng.Khuôn mặt cậu binh nhất không có vẻ gì sợ hãi mà lại như mất mát,cậu nói:

_Em định tặng nó cho crush mà giờ mấy con kia chắc đang gặm rồi cũng nên

Lâm bật cười vỗ vai Trường:

_Lúc chiều làm tốt lắm,em đã cứu cả bọn đấy phì lũ, crush chắc chắn sẽ rất tự hào về em

_Không biết em ấy có thoát được không hay giờ cũng đang....

Trường béo dừng câu nói giữa chừng rồi trợn mắt lè lưỡi bắt chước điệu bộ mấy kẻ ăn thịt người lúc trước.Cả 2 lại cùng cười như nắc nẻ


3h00 sáng cả tàu đã ngủ chỉ còn một anh ngư dân cầm lái,con tàu vẫn rẽ sóng lao đi.Đất liền một dải rất nhỏ đang dần dần lớn hơn trong tầm mắt.

Bạn đang đọc Kỷ nguyên sinh tồn sáng tác bởi TiêuDaoTử69
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiêuDaoTử69
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.