Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cung phụng

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

-....

- Khốn khiếp , đành liều vậy... Lam mặc nghiến răng , hai tay hắn bắt đầu kết ấn , dĩ nhiên tăng một cảnh giới khiến lòng tin hắn tăng lên không ít , nhưng mà đối thủ tăng lên tận hai a...

- Địa cấp vũ kĩ -Mộc Thanh trảo....Đi.... Không nói hai lời , một trảo chứa đầy mộc thuộc tính cuồn cuộn lao về phía Bạch ngọc , có câu ngồi yên không bằng tranh thủ , nên lần này hắn ra chiêu , hẳn là toàn lực .

-Nhãi nhép , Mộc Quy kiếm pháp tầng thứ hai-Mộc Kích ....Phá.... Đứng trước thế công , vậy mà chỉ thấy Bạch ngọc tung ra một kiếm , so với uy lực của lần trước còn kinh khủng hơn ít nhất ba phần

- Với tu vi Trung kì , cưỡng ép thi triển tầng hai , xem ra không tệ.... Bạch hoàng mỉm cười , bộ kiếm pháp hắn đưa cho bạch ngọc chính là Mộc Quy kiếm pháp , gồm 3 tầng , Mộc trảm -Mộc kích và Mộc Diệt , được lấy trong bộ sảnh cao cấp nhất của đệ tử ngoại môn , hắn quyết tâm bồi dưỡng tên thủ hạ này một phen , bởi lẽ dù gì cũng là người đầu tiên dạy hắn cầm kiếm ,hảo cảm rất lớn a ....

-Không ổn ... Chứng kiếm một kiếm , sắc mặt Lam mặc trở nên khó coi , e rằng lần này hắn bỏ mạng rồi ....

- Địa cấp vũ kĩ - Mộc Xuân Công....

Ầmmmm

-Hự.... Một chưởng tung ra , bạch ngọc chấn bay hàng trăm mét , thân thể gục xuống , vũ kĩ giải trừ ...

-Ngươi ngươi.... Lam khánh ngươi xuất thủ , Bạch hoàng nghiến răng ....

- Làm sao ta không được , các ngươi chỉ bảo đối kháng , chứ đâu có lấy mạng , đừng quên còn có ta ở đây...

Gào... rống.... Một con yêu thú hai đầu , xung quanh là xích thổ ẩn hiện phía sau Lam khánh , miêng gào thét , vô số dây gai siết chặt , ánh mắt hờ hững kiêu ngạo , đối diện với nó , nhân ảnh nhỏ bé tới mức đáng thương....

- Không hổ là Lam gia , Cổ ngục xích thú cũng có khả năng chưởng khổng... Chu mộc cảm thán , hắn thừa biết cổ ngục xích thú là nhân vật gì , nếu không có nó lam gia làm gì có ngày này...

-Không hổ là nhân vật thứ 57 -Thiên kiêu bảng... Bạch hoàng cảm thán , xem ra hắn vẫn kém tên này a , hắn đứng tận thứ 62 lận ....

- Các ngươi vẫn muốn lấy mạng Lam Mặc sao ?

Tĩnh lặng...

- Vậy thì ta đi trước .... Lam khánh chấp tay có ý định rời đi.....

- Đứng lại .... Vở kịch diễn tới đây thôi .... Sau lớp mặt nạ , một con quỷ nhe răng cười....

- Ngươi có ý gì ? Lam khánh quay người nhìn sang Thất khách , ánh mắt hừng hực lửa giận ...

-...

- Một tên Nhị cấp thì làm được trò trống gì ?... Ánh mắt hắn lộ rõ sự kinh thường ....

Tiếng cười vang lên

- Ngươi cười bổn thiếu...

-Hahaha.....

Sắc mặt Lam Khánh đỏ bừng bừng , chưa bao giờ hắn thấy một kẻ chán sống như vậy....

Đáp lại hắn là tiếng cười dài , hư ảnh một con quỷ ngửa đầu gào thét , linh khí điên cuồng tụ hợp....

Nhị cấp sơ kì , nhị cấp trung kì , nhị cấp viên mãn , nhị cấp đỉnh phong.....

-Ực... Tiếng nuốt nước bọt khô khốc nhìn về một phía.... Kí tức kéo căng không có dấu hiệu dừng lại....

Tam cấp nguyên tử.....sơ kì .... trung kì....viên mãn....đỉnh phong...

- Vậy mà đạt tới tam cấp .... Bạch ngọc lau khóe môi rỉ máu chật vật hoảng sợ.....

-Không .... Tên này là một Ngũ cấp.... Chu mộc kiêng kị cắn môi .....

-Ngũ cấp...

-Phải ... Thân tu kẻ này bất khả lộ ... Linh lực mờ nhạt , kí tức hỗn loạn , thâm sâu khó tưởng ... Chu mộc âm trầm đánh giá , bản thân hắn chính là con trai của nhị trưởng lão Chu gia , là trụ cột của một Bát cấp thế lực , thân phận không hề đơn giản ....

Chú thích : Chu gia - một trong những gia tộc phụ trách chủ yếu nguyên liệu cho Đan các , là thế lực kinh doanh nuôi dưỡng Linh thảo hạng nhất nhì Việt Quốc ...

-Haha , không ngờ chu gia các ngươi lại tinh mắt như vậy , quả nhiên Khống linh Pháp không tệ ... không tệ .... Thất khách cười gằn ....

Vù....Vù.......

- Ực....

Ầmmmm .... Một cổ lực lượng khủng bố quét ngang tám hướng , mặt đất rung chuyển dữ dội tầng tầng không gian có khả năng rạn nứt ....

- Ngũ cấp viên mãn sao... Thân thể Lam khánh vậy mà rung lên bần bật , ánh mắt ngưng trọng biểu lộ sự khó tin ....

- Ha ha, giờ thì......ngươi chết được rồi... Bên trong đan điền một đóa hoa mĩ lệ rung chuyển...

- Ngươi dám làm tổn hại tới ta , biết phụ thân ta là ai không ?

-Kẻ như ngươi , vốn dĩ nên chết rồi.... Thiên thủ ma pháp - Lang yêu trảo ....

Không nói hai lời , hư ảnh một con hắc lang gương vuốt vồ tới Lam khánh và Lam mặc , không chút lưu thủ nào...

- Đừng hòng... Trên tay hắn chợt xuất hiện một kiện đồ vật y như cái trảo , ném mạnh

-Một kích của Bát cấp sao ? Ma pháp-Định Thân.... Ba cánh hoa mĩ lệ trong đan điền hắn chốc chốc rung lên , nhất chỉ bắn thẳng vào mi tâm Lâm khánh...

Khựng.....

-Kkhông......Kkhông.....

-Thiếu chủ ...

Bùm.... Một đời thiếu chủ bát cấp thế lực , một thiên tài thiên kiêu bảng chết không thể chết hơn nữa... Hai thân ảnh hóa thành màn mưa máu tan biến giữa thiên địa....

-Ực..... Chu mộc và Bạch Hoàng nhìn nhau , tiếng nuốt nước bọt khô khốc , ánh mắt chứa đầy hoảng sợ ... Bất giác lạnh cả sống lưng... Đổi lại là bọn hắn , kết quả cũng chẳng khác là bao a...

- Để lại một kiện đồ vật Huyền cấp , tự động rời đi ... Thất khách băng lãnh...

-Chuyện này...

-Các ngươi một là mất hết , hai là làm theo yêu cầu...

Chu mộc cắn răng lấy ra một con thỏ trắng muốt , kính cẩn : Đây là Nhân sâm trăm năm đã hóa hình tương đương với Huyền cấp hạ phẩm linh dược , dùng để bồi bổ nguyên khí , dưỡng dụng cốt nhục... Kính mong người không chê...

-Tốt... Ngươi có thể đi ... Hắn liếm môi nhìn gốc nhân sâm thèm thuồng , lần tới chắc hẳn sẽ có tiến bộ a...

Con thỏ run lẩy bẩy , được một con sói ôm như vậy , chẳng khác nào án tử , có tên chủ như mày , chắc tao tu 9 kiếp quá ...

-Công tử , người lấy ra đi.... Thủ hạ hạ giọng

- Khốn kiếp , lẽ nào phải lấy nó ra ... Bạch hoàng mắng chửi điên cuồng , không lấy cũng chẳng xong ,lần này thu hoạch xem ra lỗ lớn , ban nãy ngoài cửa hắn có thu thập được hai gốc Địa cấp Trung phẩm Linh dược , giờ lại mất một Huyền cấp ... tính kiểu gì cũng thấy thiệt thòi a....

- Vậy là ngươi không đi....

-Có , ta đưa là được chứ gì ... Chứng kiến vẻ mặt đáng sợ của tên ác ma này , vậy mà hắn sắp tè ra quần rồi , đùa gì dai vậy , người ta là thiếu chủ của một Bát cấp chứ chẳng đùa ... Nhưng đứng trong cái hang quỷ quái này , mọi thủ đoạn gì cũng không dùng được , khác gì bảo hắn là phàm nhân cho rồi....

- Vậy đưa mau đi....

Ầmmm.... Một khối quan tài bằng đá chốc chốc xuất hiện , xung quang quan tài bùa dán chằng chịt ,vô số trận văn giữ kín quan tài giường như sợ thứ gì đó nhảy ra vậy....

-Đây là Ngũ giác cương thi tu vi 5000 năm tuổi .... Tương đương một Huyền cấp Trung phẩm pháp bảo... Bạch hoàng nghiến răng giải thích , con cương thi chính là tài sản chung của ngoại viện , vậy mà mang cho người khác rồi, sao mà không tiếc đi được , nhưng tính mạng vẫn quan trọng a, mất người thì giữ của có ích gì...

-Rất tốt , hai người người đi đi... ba cánh hoa trong đan điền hắn vậy mà rung lên dữ dội tỏa ra cảm giác thèm thuồng...

-Vậy chúng ta không khách khí....

-Đi...

-Tuân mệnh thiếu chủ.....

.....

Chúc mọi người có một chiều vui vẻ !

Dịch bệnh đang diễn biến rất phức tạp , mọi người giữ sức khỏe nha !

P/S : Tối nay sẽ có chap nữa , hi vọng mọi người ủng hộ mình nha ...

Bạn đang đọc Đại Đế Việt Quốc sáng tác bởi ĐÌNHQUYỀN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐÌNHQUYỀN
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.