Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Toà án dị giáo

Tiểu thuyết gốc · 1553 chữ

Đã qua vài ngày, mọi thứ đang dần quay trở lại tích quỹ của cuộc sống thường nhật, ngoại trừ việc cả lâu đài vẫn chìm trong sự buồn bã. Vì vậy, để tạm thời thoát khỏi cái không khí u ám ở lâu đài và tạm rời thoát ra khỏi đống giấy tờ tưởng như vô tận, Caesar đã xuống thị trấn.

Sau khi mua một chiếc bánh nướng và một cốc bia ở một cửa hàng dưới thị trấn, Caesar bắt đầu đi vòng quanh thị trấn quan sát người dân trước khi dừng lại ở một lớp học tạm thời được xây dựng ở một quán rượu trong thị trấn.

Có một thực tế rằng trong khi phương Đông đang cố gắng để cho dân thường biết chữ thì phương Tây lại làm điều ngược lại. Đa số những người biết chữ hay tầng lớp trí thức là các giáo sĩ và quý tộc và rõ ràng họ không mặn mà với việc truyền dạy chúng cho dân thường, khác với những lớp học ở Đông Á và Việt Nam trong thời đại này. 

Đối với Caesar, đây là điều không tốt. Anh cần một nguồn lao động có trình độ cao, vì thế yêu cầu về học vấn cũng phải nâng cao theo. Hơn nữa, bởi vì những người dân thường không có kiến thức, vì thế họ rất dễ dàng bị nhà thờ hay những quý tộc lừa gạt, Caesar không muốn một ngày nào đó khi anh trở thành Nam tước sẽ có một cuộc phản loạn nổ ra trong lãnh địa của mình vì một vài tên quý tộc hay giáo sĩ chết tiệt nào đó xúi giục dân thường.

Vì thế, trước khi anh chính thức trở thành một Nam tước, anh đã chi tiền túi của mình ra để tổ chức những lớp học như vậy với phần thưởng là bữa trưa hoặc bữa tối miễn phí để khuyến khích những người dân tham gia học tập và nó thực sự hiệu quả khi gần như các lớp học như thế này thường chật kín người.

Lúc này, một cô gái đang viết trên bảng đen những ký tự trong tiếng Đức và dạy cho những người dân cách viết và đọc chúng. Sau đó, cô gái hỏi mọi người trong quán rượu rằng ai có thể lặp lại những vì viết trên bảng. Một người đàn ông xung phong và đáng ngạc nhiên là anh ta thực sự đọc và hiểu được chỉ sau một lần dạy, phần thường cho việc đó chính là một cốc bia. Chà, cốc bia đó cũng được mua bằng tiền trong kho bạc của gia đình anh.

Cô gái đó là một trong những người hầu của Helen mà cô đem đến lãnh địa của anh sau khi anh có ý tường dạy học cho thường dân. Helen thực sự là phúc tinh của Caesar. Ngay cả những người hầu phục vụ dưới trướng của cô đều phải trải qua quá trình đào tạo về học vấn, điều này đã giúp anh bỏ qua việc đào tạo những giáo viên đầu tiên cho lãnh địa của mình.

Sau đó, cô gái bắt đầu giảng về triết học về kinh tế, một thứ Caesar đã yêu cầu khi cố làm thế để người dân hiểu được lợi ích khi làm việc cho anh.

"Thưa quý ngài, anh có thể cho tôi biết anh tên gì và dành bao nhiêu thời gian để làm việc mỗi tuần hay không?"

Cô hầu gái xinh đẹp hỏi một người đàn ông trong đám đông, anh ta nhìn xung quanh trước khi chỉ tay vào mình trong sự ngơ ngác, đến khi nhận được cái gật đầu từ giáo viên, anh ta bắt đầu trả lời với sự tôn trọng.

"Tôi tên Richard, và tôi làm việc khoảng bốn mươi lăm đến năm mươi tiếng mỗi tuần."

Cô gái gật đầu với câu trả lời trước khi hỏi một người khác.

"Vậy còn anh?"

"Tôi là Habeck, thưa cô. Và tôi làm việc bốn mươi giờ mỗi ngày, thưa cô..."

Người đàn ông hắng giọng trước khi nói bằng giọng ngượng ngùng.

"Không có gì là sai khi làm việc bốn mươi giờ mỗi tuần vì anh có nhiều thời gian dành cho gia đình hoặc theo đuổi đam mê của bản thân. Cả hai đều cần thiết cho sự phát triển của xã hội..."

"Tuy nhiên, vì Richard làm việc nhiều hơn anh, nên anh ấy có thể có được tiền lương cao hơn anh và hiển nhiên bao gồm cả cơ hội được tăng lương cùng thăng chức cũng sẽ cao hơn anh. Tất cả mọi người đều có cuộc dời của riêng mình, vậy nên hãy chọn hướng đi để cuộc sống trở lên hạnh phúc nhất..."

Caesar mỉm cười trước lời nói của cô gái, thông qua việc này sẽ gián tiếp làm tăng năng xuất lao động lên, tất nhiên với điều kiện tiên quyết là anh sẽ trả đủ tiền lương mà họ xứng đáng được nhận. Nhưng bỗng lúc này, một người lính đến gần Caesar và báo cáo.

"Thưa ngài, một nhóm người đã đến trước lâu đài và đang đợi ngài. Họ tự xưng là người của tòa án dị giáo tối cao."

Lúc này, nụ cười trên mặt Caesar đã tắt ngủm. Anh gật đầu ra hiệu cho người lính rằng anh đã biết và liếc nhìn quán rượu lần nữa trước khi nhanh chóng quay trở lại lâu đài.

. . .

Caesar ngồi trên bàn làm việc của cha mình, tay của anh không ngừng gõ vào tay nắm của chiếc ghế gỗ sồi. Đứng trước bàn làm việc của anh là một nhóm linh mục mặc áo choàng màu đỏ với những thánh giá vàng đeo ở cổ. Đây là những người tự xưng mình là tòa án dị giáo, những linh mục nhiệt thành sẵn sàng chết vì Chúa để loại bỏ bọn dị giáo... Hoặc đó là những gì người ta nghĩ vậy.

Trên thực tế, đó chỉ là những linh mục tàn bạo sẵn sàng dùng những phương pháp tra tấn tàn bạo nhất để tra tấn những người mà họ coi là dị giáo đến chết. Số người vô tội chết dưới cái tội danh dị giáo là không thể đếm được.

Đi theo phía sau họ là một tá những hiệp sĩ mặc giáp xích với một lớp áo vải trắng với huy hiệu đại bàng đỏ bên ngoài. Caesar có thể đoán được những binh sĩ này đến từ Pháp. Chết tiệt, bọn Pháp thời đại này thực sự là những kẻ sẵn sàng tử vì đạo.

Những linh mục từ chối việc cúi đầu trước anh ngay cả khi anh hiện tại đã là Nhiếp Chính và về cơ bản đã có quyền lực của cha anh. Người đứng đầu của nhóm là một linh mục lùn và béo với cái đầu hói lác đác vài sợi tóc bạc. Hắn nói bằng giọng Tây Ban Nha khi giới thiệu.

"Ta là Linh mục Vincento, và hai người này là cộng sự của ta, Antonio và Macron. Chúng ta đến theo yêu cầu của Đức giám mục Innsbruck khi một người tên Lambert von Kufstein để điều tra về những kẻ dị giáo ở vùng đất này. Ta được nghe rằng chủ nhân của vùng đất này là một người đàn ông trung niên chứ không phải một thằng nhãi ranh, ngươi là ai?"

Caesar cảm thấy khá bực mình với thái độ của đám linh mục khi không ngừng chửi rủa trong lòng.

【Lạy Chúa, một tên người Tây Ban Nha, một tên người Ý và một tên người Pháp, không một ai là người gốc Đức, vậy là không thể chơi lá bài đồng cảm được nữa.】

"Ta là Caesar von Kufstein, con trai cả của Nam tước Weber von Kufstein, hiện tại đang là nhiếp chính của vùng đất này trong khi cha ta đang tạm thời không có tâm trạng tốt để quản lý lãnh địa và tất nhiên, ta có đủ quyền để thực hiện bất kì điều gì trên lãnh địa của mình."

Caesar đang thể hiện cho những người ở đây biết rằng anh mới là chủ của nơi này, điều này làm cho Vincento cau mày, tuy nhiên ông ta vẫn phải thực hiện nhiệm vụ của mình.

"Hiện tại Lambert von Kufstein ở đâu? Ta cần thảo luận với cậu ta về vấn đề này."

Caesar nhìn hắn với nụ cười tự mãn trên miệng trước khi nói về số phận của Lambert.

"Nó đã bị kết tội ám sát, cố ý gây nên huynh đệ tương tàn và chống lại lãnh địa của mình. Và hiện tại nó đã bị tước tên, danh hiệu và bị trục xuất và nó sẽ phải dành cả cuộc đời tại Dòng Teuton để chiến đấu vì Chúa mà chuộc tội."

Note: Mất mèo hơn một tuần buồn quá. 😢

Vì thế ai ở khu vực ktx khu B đại học quốc gia Tp.HCM mà có thấy con mèo lạc dưới hình thì liên hệ tác qua Zalo 0964971153 với.

https://i.imgur.com/nq1ZmyW.jpeg

Ủng hộ tác qua:

Momo: 0964971153.

MB: 4419082004.

Bạn đang đọc Đại Đế Đỏ sáng tác bởi yy24952134
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy24952134
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.