Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phí Trọng, Vưu Hồn gây rối (2)

Phiên bản Dịch · 1413 chữ

Chương 15: Phí Trọng, Vưu Hồn gây rối (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­

Lý Nguyên lắc đầu: "Vốn không có quen biết, chỉ là ngày hôm qua, con trai của Phí Trọng và Vưu Hồn gây sự ở Khoái Hoạt Lâm, bị tiểu nhị trong quán của ta dạy dỗ một trận, hôm nay bọn chúng đến có thể là vì báo thù cho con trai của mình."

Mọi người chợt ngẩn cả ra.

Nhìn thấy vẻ mặt vui cười của Lý Nguyên, mọi người còn tưởng Phí Trọng và Vưu Hồn là bạn của hắn, không ngờ tới lại là kẻ thù.

Thương Dung không thể hiểu được:

"Đắc tội Phí Trọng và Vưu Hồn mà ngươi còn cười được à?"

Văn Trọng, Tỷ Can, Hoàng Phi Hổ và Đặng Cửu Công cũng cảm thấy Lý Nguyên thật đúng là người có thần kinh thô.

Phải biết rằng Phí Trọng và Vưu Hồn đều là đại thần được Trụ Vương sủng ái, quyền cao chức trọng, thông thường những người đắc tội họ đều bị dọa cho rời bỏ quê nhà, nào còn có thể cười nổi?

Lý Nguyên chẳng thèm để tâm: "Chẳng qua chỉ là hai tên tiểu nhân mà thôi, không đáng để quan tâm."

Thái độ vân đạm phong khinh của Lý Nguyên lập tức nhận được sự tán thưởng không ngớt của mọi người.

"Đây mới đúng là phong phạm của danh sĩ chứ, không cúi người vì quyền thế, khiến người khác phải khâm phục!"

"Nói hay lắm, hai tên tiểu nhân Phí Trọng và Vưu Hồn, sợ cái rắm!"

"Phong thái của tiểu hữu so với cái đám gian thần xu nịnh bợ đỡ Phí Trọng và Vưu Hồn ở trên triều thì mạnh hơn nhiều!"

"Theo ta thấy, nên đánh cho Phí Trọng và Vưu Hồn một trận tơi bời mới phải, xem sau này bọn chúng còn dám hùa theo Trụ Vương nữa hay không."

"...."

Lý Nguyên buông cờ, chắp tay nói với mọi người: "Mọi người đợi một lát, ta đi xem tình hình xem sao."

Văn Trọng lo lắng Lý Nguyên bị thiệt thòi, cũng đứng lên nói: "Chúng ta đi cùng ngươi!"

Thế là, Lý Nguyên dẫn theo mấy người Văn Trọng, Thương Dung, Tỷ Can cùng đi đến tiền sảnh của tửu lâu.

Lúc này, cửa lớn của Khoái Hoạt Lâm đã bị binh lính của Phí Trọng và Vưu Hồn bao vây lấy.

Những binh lính này mặc giáp mang đao, khí thế hùng hồn, những vị khách trong Khoái Hoạt Lâm đều bị đám binh lính hung tợn này làm cho kinh sợ đến mức không dám thở mạnh.

Vốn dĩ là khung cảnh náo nhiệt, nháy mắt biến thành cảnh tượng nghe được cả tiếng kim rơi.

Phí Trọng và Vưu Hồn cao ngạo bước vào đại sảnh trong sự bao bọc của binh lính.

Phí Trọng lạnh lùng nhìn lướt qua đại sảnh, thản nhiên lên tiếng:

"Ai là quản gia? Bước ra đây nói chuyện với ta."

Chúc chưởng quầy ung dung đi tới trước mặt Phí Trọng, bình tĩnh hỏi: "Ta là chưởng quầy của nơi này, khách quan cần gì?"

Phí Trọng cười lạnh, gằn giọng: "Bớt ra vẻ giả ngu với lão tử đi, Khoái Hoạt Lâm các người đánh trọng thương con trai của ta và Vưu đại nhân, ta để cho các người chủ động tìm ta để giải quyết ân oán, nhưng không ngờ tới rằng các người lại để ngoài ta, ta và Vưu đại nhân đành phải đích thân đến xem xem, là ai mà dám để cho các người không coi ra gì như thế."

Vào thời khắc này nội tâm của Phí Trọng đã bị lửa giận chiếm lấy.

Ông ta vốn tưởng rằng Khoái Hoạt Lâm sẽ chủ động tìm ông ta nhận lỗi, dập đầu cầu xin tha thức.

Nhưng vạn lần không ngờ tới, hôm qua ông ta đợi cả ngày, ngay cả cọng lông cũng chẳng thấy.

Tức đến mức cả đêm không ngủ được.

Cho nên ngày hôm nay, sau khi bãi triều, ông ta và Vưu Hôn liền triệu tập mấy trăm binh lính, đích thân đuổi giết tới Khoái Hoạt Lâm.

Vưu Hồn lớn tiếng quát Chúc chưởng quầy: "Ông chủ của các người đâu, kêu hắn ra đây, đả thương con trai ta, nhất định phải để cho hắn nợ máu trả máy, nhà tan cửa nát."

"Chỉ dựa vào các ngươi? Làm gì xứng để gặp công tử của chúng ta?" Chúc chưởng quầy khinh thường đáp.

"Ấy, vị chưởng quầy này của tiểu hữu cũng chẳng tầm thường, đối mặt với Phí Trọng và Vưu Hồn lại có thể không kiêu ngạo cũng chẳng siểm nịnh." Văn Trọng nhìn Chúc chưởng quầy, tán dương từ tận đáy lòng.

Tỷ Can nói: "Ta cảm thấy đám tiểu nhị trong quán của tiểu hữu đều không tầm thường, những tiểu nhị khác nhìn thấy trận thế như vậy đã bị dọa cho run lẩy bẩy từ lâu rồi, nhưng toàn bộ tiểu nhị trong Khoái Hoạt Lâm lại điềm tĩnh như thường."

"Thật không biết Lý Nguyên tiểu hữu dạy dỗ như thế nào!" Thương Dung bùi ngùi: "Nếu như có thể quản lý toàn bộ văn võ trong triều cũng có thể làm được như thế thì cần gì phải lo quốc gia không mạnh, ngàn đời hưng thịnh?"

Tỷ Can, Hoàng Phi Hổ, Đặng Cửu Công nhao nhao gật đầu tán thành.

Lý Nguyên nghe thế không khỏi cười nhạt, thầm nói trong lòng, Chúc chưởng quầy và tiểu nhị trong tiệm đều là đại năng vạn cổ có thể xưng bá thiên hạ, cho dù là đối mặt với Thánh Nhân cũng sẽ không siểm nịnh không tự ti, huống hồ chi là hai tên phàm nhân nhỏ bé."

"Chúng ta không xứng?"

Phí Trọng và Vưu Hồn tức sùi bọt mép, từ lúc sinh ra đến nay, bọn họ chưa từng phải chịu sự sỉ nhục nào giống như vậy.

"Được, được lắm" Phí Trọng tức đến bật cười: "Chết đến nơi rồi mà còn dám kiêu căng như thế, mong là lát nữa các ngươi còn có thể khí phách như thế."

Dứt lời, ông ta giơ tay phải lên vẫy nhẹ một cái, lập tức lạnh lùng dặn dò binh lính ở phía sau: "Đập cho ta!"

Vưu Hồn chỉ tiểu nhị trong tiệm, gào lên: "Phế hết tay chân của đám tiện dân không có mắt này, trả thù cho con ta."

"Rõ!"

Binh lính xung quanh lập tức rút đao, khí thế hung hăng hướng thẳng về phía chưởng quầy và tiểu nhị trong tiệm.

Văn Trọng không muốn nhìn thấy tiệm của tiểu hữu bị phá hoại, dự định đứng ra ngăn cản.

Có điều, không đợi ông ta lên tiếng, tình hình trong cuộc chợt hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ông.

"Rào rào rào."

Nhìn thấy đám binh lính khí thế hung hắn lần lượt bị tiểu nhị của Khoái Hoạt Lâm tước mất vũ khí, sau đó nắm lấy cổ áo ném ra khỏi đại sảnh.

Bạn đang đọc Đại Đạo Hồng Hoang (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.