Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Gỡ (1)

Tiểu thuyết gốc · 929 chữ

"13 năm trước, thành Bắc Biến của đất nước A nổ ra một trận đánh khủng khiếp,đó là sự giao đấu của những người có "thế" trên giang hồ, trận đánh này đã ảnh hưởng không nhỏ đến tình trạng của cả đất nước.Bắc Biến thành trở thành một nơi hoang tàn trơ trụi"

13 năm sau...

-Bán táo đây, bán lê đây,táo lê không ngọt không lo mất tiền....

-Trang sức mới nhập đây...tôi mua cái này...sao bà bán đắt thế, đằng kia tôi mua mất có 2 đồng thôi..thế bà ra đấy mà mua...

(nhộn nhịp, ồn ào)

Sau trận đánh 13 năm trước đó giang hồ dần ổn định mọi thứ bắt đầu khôi phục lại và phát triển mạnh mẽ.Bắc Biến thành từ một nơi "không còn gì để mất" nay lại trở nên nhộn nhịp nhất nước A.

Bắc Biến thành ngày thường đã nhộn nhịp rồi mà nay sắp vào hội lại còn nhộn nhịp hơn.

- Liên tỷ, hôm nay thành thật náo nhiệt!!!

-Đương nhiên sắp vào hội rồi còn gì!Đi!Theo tỷ, tỷ muội mình cùng đi sắm đồ!

Hai thiếu nữ trạc tuổi nhau,khuôn mặt khả ái làm nổi bật lên góc thành.Người tỷ tỷ ăn mặc chỉnh chu toát lên vẻ quý tộc, gương mặt sắc nét, đi đến đâu cũng khiến ai phải ngoái nhìn.Thế nhưng theo sau người tỷ đó lại là một cô bé thoạt nhìn thì có vẻ không bằng người được người phía trước nhưng khi để ý kĩ thì sẽ thấy cô bé có một thần thái khác hẳn người trước, khuôn mặt cũng có phần hơn.Người phía trước nếu quần áo được làm từ những tấm lụa cao cấp thì người phía sau lại mặc những bộ cánh không khác gì một con "nô tì".Dù có một sự cách biệt lớn như vậy nhưng hai người vẫn rất thân thiết với nhau. Bỗng:

-Tránh ra!!! Mọi người mau tránh ra không đâm vào bây giờ!!! Ngựa không điều khiển được! Mau tránh!!!

Sau khi nghe tiếng hét thất thanh đó mọi người nháo nhào hết cả lên, ai cũng vội chạy loạn sang hai bên đường để tránh không bị đụng trúng mình thì hai thiếu nữ kia một người bị đám đông xô ngã ra đường, cách chiếc xe ngựa bị mất lái mấy mét.

-Liên tỷ! Cẩn thận!

Thiếu nữ nhỏ tuổi hơn thấy tỷ mình bị ngã, mà ngựa sắp đến rồi không biết làm gì để ra khỏi cái "rào" đám đông kia giúp tỷ,chỉ có thể đứng thất thanh gọi.Người thiếu nữ lớn biết mình không thể tránh,co thân hết mức xem tránh được phần nào sự va chạm .Bỗng có người từ đâu kéo tay nàng ra chỗ khác.Hai người xoay một vòng, mắt đối mắt, mặt đối mặt,có lẽ đây là thời khắc định mệnh chăng? hai người đứng im nhìn nhau một lúc cho đến khi thiếu nữ nhỏ lên tiếng.

-Liên tỷ, tỷ không sao chứ?

Thiếu nữ nhỏ rưng rưng nước mắt, chạy đến vội vã hỏi.

-Ta không sao!Muội đừng lo a, đừng khóc a.

-Ùm tỷ không sao là tốt, ta không khóc, ta chỉ là lo cho tỷ thôi...

-Cô nương không sao chứ?

Người nam nhân đứng cạnh sau một hồi mới cất tiếng hỏi.Thiếu nữ nhỏ nghe thấy giọng trầm trầm của nam nhân kia thốt lên,bất giác quay lại nhìn.Phải nói là nam nhân kia ngũ quan tinh tế,thân cao phải mét tám dáng người không thô kệch cũng chẳng tong teo, rất vừa,đôi mắt thần thái ai nhìn cũng phải kính nể, yêu thích,bên cạnh eo nam nhân còn đeo một thanh kiếm màu lam nhạt nom được điêu khắc tỉ mỉ, tóm lại nếu có nữ nhân nào gặp được nam nhân này chắc sẽ nhớ cả đời.Với dáng vẻ thanh cao tự tại đó khiến thiếu nữ nhỏ ngây người nhìn ngắm một hồi.

-Cảm ơn thiếu hiệp đã giúp!Chàng đã cứu ta một mạng,vậy ta có thể làm gì để báo đáp cho chàng đây?

-Không cần đâu, ta chỉ là tiện đi qua thấy người gặp nạn nên giúp đỡ thôi,cũng không cần phải báo đáp gì đâu.

Chàng ngắm nhìn cô gái nói lời từ chối.Đây quả là một cô gái đẹp, trên người toát lên vẻ thanh nhã, dịu dàng,rất dễ gần.

-vậy ta có thể biết quý danh của chàng là gì không?

-không cần đâu ta...

-nếu chàng không nhận ơn của ta, cũng không nói cho ta biết được danh tính của chàng thì ta sẽ trằn trọc lắm, vì vậy xin chàng hãy cho ta biết tên như vậy ta sẽ ngày ngày cầu phúc cho chàng bình an,đây coi như là t báo ơn đi, có được không?

Người thiếu nữ vội ngắt lời nam nhân, hai mắt trong suốt nhìn người đối diện trước mắt, mong người đó chấp nhận lời đề nghị của mình,nếu không biết được tên người đó chắc nàng sẽ mấy đêm không ngủ mất.

-Thôi được! Nếu cô nương đã nói vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh... Ta họ Dương tên Tần!

-Dương Tần!!! Quả là một cái tên hay!(cười)

Trên đường, mọi người lại tấp nập mua bán,nhưng mấy ai để ý bên này, ba con người đang dõi theo nhau không rời mắt,có lẽ định mệnh của ba con người nào đó bắt đầu xoay chuyển....!

(mình lần đầu viết truyện, nếu có chỗ nào chưa hay mong mọi người góp ý cho mình nhé!)

Bạn đang đọc DẠ sáng tác bởi MạcSơnSơn001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạcSơnSơn001
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.