Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Phong lo âu

Tiểu thuyết gốc · 1749 chữ

Để túi của mình xuống mặt đất, Hắc Kiện lôi ra một đống da sói. Các chủ thương ngạc nhiên, túm lại quan sát.

-"Nhiều thật đấy, có thật người đó chỉ săn vài con trên đường không vậy?"

-"Chất lượng da cũng khá tốt, đường cắt viền sạch sẽ và phẳng tắp. Hầu như miếng nào cũng như nhau, giảm bớt đống thời gian để phân cỡ"

Đương nhiên là vậy, hắn vừa mới săn thêm vài đàn sói ban nãy nên chắc chắn chất lượng của bộ da phải tươi mới. Để thuy giảm thời gian khởi hành thì hắn cố tình rạch giống nhau, tiện lợi cho cả đôi bên. Bán dễ hơn và mua cũng dễ dàng, coi như kiếm thêm một khoản phí đi đường. Kiểm xong, tất cả tám người đều mua lấy cho bản thân một phần. Hắn thu hoạch thêm hơn 4 đồng vàng, tài sản hắn hiện nay là 95 vàng.

Giao dịch xong, cả đoàn tiến hành di chuyển, Hắc Kiện đảm nhận vai trò đi đầu để dẫn đường. Ánh trăng phẳng tắp toát lên vẻ đẹp mỹ miều, thẳng hướng mà rọi trên con đường đội buôn đang đi. Được thiên nhiên ban phước, tình hình hiện tại khá là thuận lợi cho đoàn.

...

Trên đường đi, Vũ Phong rơi vào trầm tư

«Tên Hắc Kiện này cũng biết lấy lòng mọi người thật, à mà nếu hắn nói mới săn đàn thú thì sao không bán cả thịt nhỉ. Thịt sói tuy không chất lượng như các loại thịt khác nhưng gom lại một đống cũng kiếm chác được kha khá»

«Nãy tên đó săn dã lang, vì sao lại vứt phần thịt đi?»

Câu hỏi thắc mắc của những chủ thương nãy giờ, dẫu vậy họ hầu như đã qua tuổi trung niên nên không tò mò nhiều như Vũ Phong đây.

«Với một người còn đang kẹt tiền như hắn sao lại nỡ bỏ cơ hội quý giá này đây. Hay là hắn có mối trong thành giúp kiếm được nhiều hơn» nghĩ xong nhưng lại lắc đầu phủ nhận. Khả năng này rất ít, bị ám ảnh với nghề nên cậu có quan niệm ai lại tự đi làm mình lỗ chứ. Mà kể cả có, nếu trải qua một đêm thì chất lượng của thịt cũng sẽ hạ xuống, có ưu đãi cũng như không, thà bán luôn cho tiện.

«Hay hắn không biết cắt thịt. Không đúng, tấm da vừa nãy cắt cũng gọt lắm rồi, tay nghề hẳn phải cao thì vài miếng thịt sao làm khó được hắn»

Liếc nhìn ở đằng sau người dẫn đầu tức Hắc Kiện, cậu dần hiểu.

«Chắc túi chứa không đủ với lại hắn đến sát giờ do thời gian gấp gáp, sợ không kịp nên bỏ lại. Chất chứa đống thịt cũng ảnh hưởng đến tốc độ đi»

-"Haizz, là mình nghĩ nhiều rồi" thở phào ngoài miệng. Tránh đêm dài lắm mộng, cậu nên dừng tại đây thôi, dù sao điều này cũng chẳng to tát gì.

...

Từ nãy tới giờ do Hắc Kiện dẫn, đội buôn tiếp tục di hành với tốc độ nhanh thuận tiện, được một lúc thì tiến gần đến phần dải cỏ cao. Bỗng một bãi đất trống dưới đồi hiện lên trước mắt họ, dường như đã có một vụ hỏa hoạn xảy ra tại nơi này, đây chính là địa điểm nhiệm vụ cấp bạc mà đêm qua Hắc Kiện đảm nhận.

Lướt qua rồi lên trên đồi, gió đưa hương trong không khí càng nhanh và bay xa, một vài người ngửi thấy mùi thịt sống thoang thoảng trong lỗ mũi.

-"Húuuuuu"

Tiếng tru bỗng nổ ra từ màn đêm, vang vọng đến tai của từng người, thiên nhiên giờ đây lại quay đầu với cả đoàn. Nhận thức tình trạng hiện tại của đội, các chủ thương cho dừng tạm thời các công việc vặt rồi trốn vào trong xe, để đám vệ sĩ dựng nên phòng tuyến. Địa hình chuẩn bị chiến đấu được dựng lên khá nhanh, họ đặt những tấm bao thềm thành hình tròn bao quanh cả đội. Dường như những tình huống này đám lính đều được huấn luyện qua và có kha khá kinh nghiệm.

-"Đám sói ranh mãnh a"

-"Rốt cuộc vẫn đụng phải đàn lang"

-"Phần rủi ro đã đến"

"Grừ, grừ..." Âm thanh hung dữ phát ra, từ trong bóng tối một đàn lang cỡ nhỏ tầm mười đầu dần dần hiện lên thân ảnh.

-"Hử, miệng chúng còn dính thịt" Vũ Phong quan sát, đôi mắt của một thương nhân như cậu khá tốt khi nhìn.

-"Lũ nhãi nhép, muốn chết" Chủ trì phụ trách cận vệ khạc bọt khinh thường, tuy đám lính khá ít nhưng vẫn thừa sức để đánh đuổi đàn lang. Hơn nữa chủ trì còn là người lành nghề lâu năm.

Mặc dù đàn sói kém hơn về số lượng nhưng bản tính hung bạo trời sinh khi gặp con mồi vẫn thúc đẩy chúng hòng vồ giết. Cả đàn sói lao đến bị tấm đệm bao ngăn cản, buộc phải nhảy qua. Trí tuệ thấp, đám lang đâu biết đằng sau những tấm bao là một ngọn thương đầy sắc nhọn đang dẫn lối chúng vào cửa tử.

Phập

Cơ thể bị xuyên thủng, từng đầu lang một dần dần mất đi sinh mạng. Hơn nửa đàn đã chết, sĩ khí của vài ba con còn lại thì tụt xuống đáy cốc. Sợ sệt, chuẩn bị chạy thì Hắc Kiện hắn khẽ động.

Mấy ám phi tiễn man theo hướng của chúng mà bay, đâm sâu vào trong thân, đàn lang đã bị diệt sạch.

Hắn ra tay để cho mọi người biết rằng hắn hữu dụng ngoài việc dẫn đường, hơn nữa hắn còn muốn lấy đồ từ sói đây. Đội buôn đã dành chiến thắng từ đàn sói mà không tổn thất tí gì, thậm chí còn được lợi từ chúng. Mới nãy còn co ro trong xe thì giờ tâm trạng của mọi người tốt hẳn lên.

Dọn dẹp xong, cả đoàn tiếp tục di chuyển. Đi được thêm một đoạn thì lại gặp thêm một đàn sói, lần này quy mô còn lớn hơn trước vài con.

Phòng tuyến của đám vệ sĩ vẫn là vững chắc đi, đám dã lang lại bị đẩy lùi lần nữa mà phơi thây trên bãi đất.

Tuy bị tấn công, các chủ thương khá là vui vẻ, vì họ kiếm thêm được một lượng da và thịt sói không nhỏ.

Một giờ sau, đàn sói thứ ba ập đến, lần này số lượng đã đạt đến cỡ trung, trên hai chục đầu.

Đội phòng vệ chống trả trong căng thẳng, hai trận chiến trước đã làm họ mất sức một phần, dù vào ban đêm trên thảo nguyên Hung Lang thì ba lần ăn tập kích vẫn quá xui rồi.

Đánh đuổi xong, đoàn tạm thời nghỉ chân tại chỗ. Giữ sức để đi tiếp, dù vật phẩm thu được trên đống lang thi cũng không ít nhưng họ vẫn cảm thấy không ổn. Hiện tại đã có hai người bị thương và mất đi sức chiến đấu. Hàng hóa tạm thời vẫn chưa tổn hao.

-"Lũ lang đến như thủy triều vậy, không biết dứt a" Chủ trì lên tiếng

Cuộc họp bàn giữa mọi người nảy ra. Ai cũng hiểu tình hình hiện tại. Nếu có thêm một hai đợt nữa thì thương vong về người hoàn toàn có thể xảy ra. Nhưng thảo luận một hồi cũng chẳng đi đâu về đâu, việc lũ sói xuất hiện khá bất thường nhưng mọi người đành kết luận ra hai từ "xui xẻo".

Hắc Kiện hắn cũng được mời vào nhưng suốt cả quá trình đều im lặng, trải qua ba trận, hắn cũng ra tay chém giết vài con để tránh bị nghĩ là vô dụng.

Nhưng nào đó trong phòng lại có một người đang nghi ngờ hắn, là Vũ Phong. Cậu híp mắt lại lườm nguýt Hắc Kiện, cố gắng không để bản thân bị phát hiện. Từ lúc đàn sói đầu tiên tấn công đã làm cậu thấy bất ổn, thêm hai lần nữa cái cảm giác ấy lại càng lớn hơn trước.

«Điều này không thể là ngẫu nhiên được, dạo gần đây Đại Loan thành đã công bố lượng sói của thảo nguyên được thanh lọc bớt. Đó là lí do mình tham gia chuyến buôn này»

«Nhưng họa lại nhiều hơn hưởng đây, chẳng lẽ đống thịt mà Hắc Kiện hắn săn trên đường đã dụ đàn sói đến. Có thể lắm chứ, nhưng mà dựa vào số da ban trước tính theo số thịt cũng không thể dụ được tận gần năm chục con đi»

Cậu luẩn quẩn đảo mắt xuống, trầm lắng mà cắn móng tay, không phát hiện việc Hắc Kiện cũng đang để ý đến mình.

«Không! Cảm tính của mình chưa bao giờ phản bội bản thân. Nỗi lo lắng này không phải tự nhiên mà có, nãy giờ nó vẫn tuồn tuột chảy vô đầu mình không ngớt»

Vũ Phong đã tiến đến được ngày hôm nay phần lớn dựa vào cảm tính và miệng lưỡi mềm dẻo của bản thân. Trước đây cậu là một thiếu niên nghèo luôn trong tình trạng ăn bữa nay lo bữa mai, chịu đau đớn vì tiền, thống khổ vì nó nên cậu không ngừng cố gắng để thoát khỏi nghịch cảnh. Thoát xong nhưng chưa thoát hết, tiền không còn làm khó cậu nhưng vẫn đeo bám trong tâm trí cậu.

Với đôi mắt quan sát cực kì tốt, cậu thậm chí còn được những người uy danh lâu năm mời vào làm trinh thám. Nhưng là một người bị ám ảnh vì tiền, Vũ Phong đã bỏ ngoài tai những lời chiêu mộ đầy khoản đãi mà lựa nghề thương nhân, ước mơ của cậu hình thành từ lâu, cũng giống như bao người 'phải trở nên thật giàu có'.

Lần đầu thấy Hắc Kiện, mặc dù ánh lửa có hơi mờ ảo nhưng cậu đã phát hiện nhiều điểm kì lạ trên bộ giáp mà hắn đang mặc. Do không am hiểu về giáp cho lắm nên cậu nhắm mắt cho qua. Dù sao cậu cũng không tò mò mấy về khoản chiến đấu, tránh gây phiền phức vẫn là hơn.

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.