Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lam Bảo khủng bố

Tiểu thuyết gốc · 2039 chữ

Lam Bảo tóc dài bay phấp phới, tu vi Hoàng Tiên Tiểu cấp mạnh khủng khiếp phóng ra xung quanh.

Hắn quay xuống nhìn Lam Anh Thư và Tinh Lôi rồi gọi hai người đi theo...

Sau đó hắn phi thân lên trời, lao đi..

Nhưng...

Bụp!

Lam Bảo đâm vào một cái kết giới tàng hình, thân ảnh hắn bật ra rồi quay xuống nhìn Tinh Lôi và Lam Anh Thư.

"Cả ba chúng ta đã bị nhốt trong này năm năm rồi... Do đám người bí ẩn nào nhúng tay vào, nhắm vào ngươi, bọn chúng cũng cao nhất chỉ là Pháp Vương Sư cấp cao nên không đánh lại bọn ta, nhưng bị đánh lén, lưỡng bại câu thương, rồi bị bọn chúng vẽ trận nhốt vào trong cái kết giới này..."

"Cái tên nãy ngươi giết là được một thứ gì đó cho phép tiến vào!"

Lam Bảo bước tới kết giới, gõ nhẹ lên cảm nhận độ lung lay của tiên khí, sau đó đưa ra kết luận là Pháp Tinh Anh cấp cao mới có thể phá hủy.

Lam Bảo nhắm mắt, tiện tay vận lực đấm mạnh một cái...

Rắc rắc..

Thấy kết giới chỉ nứt ra, hắn lại đấm thêm một cái...

Rầm!!! Ầm Ầm...!

Lam Bảo vận Di Thần tiếp cận Lam Anh Thư đưa nàng vào trong Linh Nhất Ngọc dưỡng thương, còn Tinh Lôi thì đem vào bảo vật chưa tiên thú..

Kết giới sụp đổ, khói bụi dày đặc, bị các cao thủ trấn thủ xung quanh cảm ứng được..

...

Khi kết giới sụp đổ, quân lính của Trung Quốc dưới sự chỉ huy của Hắc Môn Đảng và các cao thủ có Tinh Lực cao cấp từ khi nào đã vây quanh đám khói bụi này, bọn hắn cũng biết nơi này phong ấn hai người ở Việt Nam với sức mạnh khủng khiếp và một người bất tỉnh được hai người đó bảo vệ.

"Kết giới của đám Cốt Giáo có thể duy trì được thêm 100 năm nữa mà, sao lại đột nhiên sụp đổ??!"

"Khoan đã, có người đi ra!"

Từ trong khói bụi, Lam Bảo với mái tóc 10 năm không cắt nên đã dài tới lưng, cơ thể cân đối mặc một chiếc bạch bào, ảnh hưởng của Thượng Lực cũng khiến cho một vài sợt tóc cũng đã bạc trắng lên, khuôn mặt thì vẫn như cũ, không phải mỹ nam tử anh tuấn không ai sánh bằng mà đã thay đổi thành đẹp theo kiểu nhẹ nhàng, chỉ là nhìn có hơi trưởng thành. Hắn mở mắt ra, ánh mắt của hắn dường như có thể sáng trong bóng tối, bình tĩnh và tà dị như trải qua vô tận năm tháng.

Từ một tia Thượng Lực, hắn đã lĩnh ngộ rất nhiều thứ trong đa vũ trụ này..

Trời vẫn âm u, một luồng gió làm tóc hắn bay phấp phới..

"Thằng này..sao ăn mặc giống thời cổ của tụi mình vậy?" Một tên lính nói.

"Đừng để nó lừa, nó bị nhốt trong kia chắc chắn cũng là tàn dư Việt Nam!"

Mặc kệ lời bàn tán của đám binh sĩ, các cao thủ nhíu chân mày, tên này nhìn không tầm thường..

"Xin hỏi, anh là ai?" Một cao thủ khác bên phia Hắc Môn Đảng hướng Lam Bảo nói tiếng Trung.

"Tao cũng không biết tao là ai." Lam Bảo đáp.

"Quả nhiên là người Việt, giết!" Đồng loạt bên phía Hắc Môn Đảng và quân đội Trung Quốc cũng nghĩ, theo lệnh của cao thủ đứng đầu, đồng loạt vận Tinh Lực lao lên.

Lam Bảo cứ bước về phía trước, tay phải làm một số động tác, miệng niệm chú...

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!...

Vô số tia sét màu bạch kim chói loá đánh xuống liên hồi, chấn cho mặt đất tan tành, vài ngọn cỏ cũng không thể thoát.

Khi hắn dừng Bạch Kim Thánh Lôi lại thì toàn bộ quân Trung Quốc ở đây đều bị sét đánh chết, cả người đen thui, máu bị nhiệt độ cao nướng chín, chỉ còn số ít cao thủ của Hắc Môn Đảng và chính quyền Trung Quốc là còn đứng dậy được, toàn bộ bị thương rất nặng hoặc hấp hối.

"Lui mau!" Một cao thủ Pháp Tinh Anh của Hắc Môn Đảng đang bị thương lên tiếng.

Lam Bảo lạnh nhạt nhìn, Di Thần triển khai, dịch chuyển đến đấm xuyên bụng một tên Pháp Vương Sư làm cả đám quên đau chạy tán loạn, ngay cả tên Pháp Tinh Anh cấp thấp kia cũng hoảng sợ chạy, vừa chạy vừa hét lên:

"Hắn là Pháp Tinh Anh tiệm cận Pháp Lĩnh Hoàng, mau chạy!!'

Lam Bảo cúi người xuống, vận Hoả Tiên Lực chưởng mạnh xuống đất.

Linh Thuật Hủy Diệt - Hoả Vực Phá.

Rầm rầm rầm rầm rầm..!

Bên dưới mặt đất bắt đầu nứt rồi vỡ tung, kèm theo đó là một ngọn lửa tuyệt đẹp bùng cháy lên, vậy mà lan một đường thẳng theo hướng của đám cao thủ Hắc Môn Đảng và Trung Quốc, kích thước Hoả Vực Phá ngày càng rộng ra, nhấn chìm tất cả.

Tại Đông Địa (Tiền thân là Lào và Campuchia) được cai quản bởi Pháp, tại Băng Cốc trước kia nếu nhìn theo hướng sang Việt Nam có thể thấy một ngọn lửa khổng lồ khủng bố và đẹp đẽ.

"Nó...nó là Pháp Kỹ cấp mấy vậy?" Một cô gái ngồi đung đưa chân trên một tảng đá tại đảo Hải Nam - Trung Quốc, phía cô hướng là biển khơi, có thể thấy rõ ngọn lửa khổng lồ kia ngày càng bành trướng.

Ngoài vũ trụ - tại một phi thuyền của Liên Bang Nga.

Trước đôi mắt không dám tin của các phi hành gia, một người ấn vào nút ở một thiết bị trên tai họ, báo cáo:

"Thưa Tổng Tư Lệnh, ngọn lửa này ngày càng lớn ở Việt Nam, hiện tại nó đã cao hơn 56km, diện tích đã hơn 84km. Dự tính khoảng một tiếng nữa sẽ đạt 500km về chiều cao, cái này rất có thể là Pháp Kỹ Cấp 8-9 mà chúng ta chưa thể nghiên cứu ra và hiện chỉ có các chủng tộc ngoài kia mới có..bíp....bíp.."

Sau đó phi hành gia này dùng kính nhìn tầm xa trên vệ tinh vào chỗ ngọn lửa phát tán, chỉ nhìn thấy một thân hình tóc dài có vài sợi bạc, áo bào trắng, hắn hình như đang đeo lên cái mặt nạ buồn bã.

Người mặc áo bào trắng này quay lại nhìn về một hướng trên bầu trời, hắn nhíu mày một cái... Phía bên kia kính viễn họ đang soi Lam Bảo lặp tức bị nứt rồi vỡ nát, phi hành gia này tháo kính ra toát hết mồ hôi lạnh nhưng mà hắn có ghi hình lại.

"Kẻ này... quá bá đạo rồi.."

Rất nhiều người ở các nơi khác nhau liên tục há hốc mồm, trình độ Tinh Lực của con người chưa thể tạo ra hay những thứ như triển khai các Pháp Kỹ cấp độ này.

...

Lam Bảo nhẹ nhàng quay người rời đi, hướng Trung Quốc mà tiến.

Vù...

Hắn đạp chân, như gió lướt di chuyển bay nhảy trên đống đổ nát của một nơi đã từng là Siêu đô thị.

Trời bắt đầu ngả nắng, Lam Bảo ước tính đã tầm 5 giờ 30 phút, hắn vẫn tiếp tục di chuyển, không thể bay lượn vì có nhiều không quân tuần tra, rất phiền phức.

Ở tu vi Hoàng Tiên, nếu là ở Luyện Hồn Vũ đã có thể di chuyển trong không gian nhưng ở Công Nghệ Vũ thì mật độ không gian vững chắc hơn, phải khoảng Đế Tiên hay Pháp Lĩnh Hoàng theo Tinh Đạo mới có thể rời khỏi khí quyển mà bay lượn trong không gian.

Hai ngày sau..

Lam Bảo vẫn duy trì tốc độ từ tốn, hắn hiện đã quay lại Hà Nội, nhìn lấy bức tường đen tuyền khổng lồ đã sập đi nhiều chỗ.

Không nghĩ ngợi mà đi vào bên trong...

Hắn cất bước vào trong, Quang Tiên Lực phóng thích ra bán kính 100m, xung quanh toàn là xác chết của quân đội Việt Nam và quân đội Mỹ, thậm chí còn có cả chút ít xác mang quân phục Pháp...

Bên trong tường thành đổ nát, toàn là vết tích Tinh Lực gia cố tay chân để đấm đá, Lam Bảo bỗng nhiên dựng tóc gáy, hình như có thứ gì đó vừa đi qua sau lưng hắn.

"Tiểu tử ngươi cẩn thận, đây là một người biến dị của Mỹ thuộc hàng cực mạnh." Phương Nhi hiện lên nhắc nhở.

Lam Bảo nhíu mày, búng tay một cái, Dị Băng của hắn toả ra ở mức độ thấp khiến 1km xung quanh hắn liền đóng băng cứng.

Rắc rắc..

Một âm thanh rắc rắc rất nhỏ vang lên, Lam Bảo không nghĩ ngợi, Di Thần giúp hắn áp sát nơi phát ra âm thanh đó, Tiên Lực cuồn cuộn gia cố vào nắm đấm của hắn...

"Thượng Hư Cửu Chiến Quyết Đệ Nhị Kỹ - Si Na Quyền!"

ẦM!!!

Xung quanh bán kính 200km rung chuyển, ấy vậy mà người biến dị này chỉ hơi bị thương rồi bật ra, ngay lặp tức khí tức của nó biến mất...

Lam Bảo dựng tóc gáy nghiêng đầu né tránh, trong đầu nghĩ con mắm này quá quỷ dị, vừa có thể tàng hình vừa có khả năng thoát khỏi cảm ứng của Hoàng Tiên.

Thoát cảm ứng thì thoát cảm ứng, tao thông chết mày!

Con ngươi trong mắt Lam Bảo dần dần sáng lên, dị quang Thiên Nhật Ánh Quang bắt đầu vận chuyển.

Người biến dị lại xuất hiện, dường như nhận biết được điều khác thường, nó nhanh chóng cào vào đầu Lam Bảo nhưng bị Lam Bảo né được rồi lại tàng hình ẩn đi khí tức.

Nhưng đâu có dễ như vậy, Thiên Nhật Ánh Quang đã ghim vào người nó, làm cơ thể nó phát ra hào quang dù đang là tàng hình.

Lam Bảo cực nhanh tạo ra một tia Thiên Nhật Ánh Quang bắn thẳng vào bụng nó.

"Âu shit!!" Người biến dị kêu lên một tiếng rồi ngã ra đất, hình như bị thương nặng, cơ thể khá yếu.

Lam Bảo dùng Di Thần tiến lại gần, bóp cổ người biến dị nhấc lên:

"Cái này là sao đây? Người biến dị cũng chỉ có thế."

Người biến dị hiện ra là một người phụ nữ trần truồng, tay có móng vuốt dài và có màu như kim loại.

Ả khinh thường nhổ nước bọt lên mặt Lam Bảo, Lam Bảo chỉ cần điều động Tiên Lực, lặp tức đám nước bọt đứng yên trên không, theo ý niệm của Lam Bảo liền bắn ngược lại mặt người biến dị...

"Chơi dơ như chó." Người biến dị nói.

Lam Bảo không mặn không nhạt nói:

"Tàng hình hay cái gì gì ấy của mày cũng ghê đấy, nhưng không đủ trình với tao. Nói cho tao biết một chút về thông tin của người biến dị đi nào.."

Hắn có Google nhưng bây giờ hắn biết cái gì dùng nhiều cũng không tốt cho lắm..

"Có cứt tao nói."

"À thế thôi.." Lam Bảo ngáp, đáy mắt lại hiện lên hồn lực, Hồn Thập Chân Kinh Đệ Tam Kỹ - Mê Hồn triển khai.

Cả người biến dị u u mê mê, như kiểu bị thôi miên, Lam Bảo thấy vậy liền hỏi:

"Kể tao nghe về thông tin của người biến dị và quân số, chiến lược của quân đội Mỹ đi nào...."

...

10 phút sau...

"À ra là thế!" Lam Bảo vuốt cằm, sắp hết thời gian Mê Hồn, hắn liền ra Thánh Lệnh cuối cùng:

"Ê mày đi chết đi."

"Tuân mệnh!"

Rắc rắc hai tiếng, người biến dị này tự vặn cổ mà chết, thật nhẹ nhàng, còn Lam Bảo thì vẫy tay bái bai rồi thảnh thơi khoanh tay bước tiếp vào trong toà thành Hà Nội...

Bạn đang đọc Đa Thiên Địa sáng tác bởi sxicbos

Truyện Đa Thiên Địa tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sxicbos
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.