Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc đi săn bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2517 chữ

Tôi nói dối Sasha. Tất nhiên là tôi đã nói dối cô ấy, nếu tôi nói sự thật thì cô ấy sẽ nghĩ tôi bị điên hay gì đó và tôi ko thể trách cô ấy được. Nếu nói thật thì sẽ như thế này.

" Ờm, tôi thấy cô chết trong một mv ca nhạc của một anime dựa trên 1 game RPG mà tôi từng chơi thế nên tôi quyết định thử cứu cô."

Ai mà tin nổi cái lý do chết tiệt đó chứ. Vậy nên, tôi nói dối... bằng cách nói thật. Tôi đúng đã cướp Biotechnica cùng với băng nhóm và lấy được đống vũ khí Techtronika bao gồm 2 khẩu shotgun tặng riêng cho Sasquatch. Tiếp đến tôi đánh cắp chiếc trực thăng Biotechnica được cất giữ ở địa điểm chúng tôi cướp và lái nó bay tới Corpo Plaza, nhưng không phải vì cảnh báo an ninh được kích hoạt mà vì tôi biết đêm đó Sasha Ykovleva sẽ chết vì vạch trần bí mật của Biotechnica.

Tôi ko để Sasha chết vì 2 lý do: thứ nhất, việc cứu cô ấy (hy vọng) sẽ giúp tôi có được lòng trung thành của 1 netrunner có trình độ, nghĩa là tôi ko cần phải thuê Nix thông qua Rouge với giá cắt cổ nữa và Vasili sẽ được dạy dỗ từ 1 người cùng nhóm Predators. Thứ hai, cứu được Sasha thì có nghĩa Maine cảm thấy mắc nợ tôi. Ông ta quan tâm tới người cùng băng nhóm của ông ta.

.... Được rồi, còn có lý do thứ 3. Cô ấy quá dễ thương để bị chết. Đó, tôi đã nói rồi. Nếu bạn nói với cô ấy, tôi sẽ phủ nhận nó. Nếu bạn nói với mẹ tôi, ko có ai sẽ tìm thấy xác của bạn.

Quay lại vấn đề chính.

Khi Maine trong tâm trạng cực kì bối rối liên lạc lại được với Sasha, họ nói chuyện rất lâu trong lúc Barrett chở cả bọn tới một ngôi nhà an toàn ở San Domingo. Khi Maine hỏi Sasha rằng cô ấy có an toàn không, cô nàng đã nhìn tôi rất lâu và cân nhắc một cách đáng ngạc nhiên, rồi thông báo với Maine rằng cô ấy an toàn. Cả 2 đều đồng ý rằng cô ấy nên ở chỗ chúng tôi một thời gian để tránh bão, họ sẽ tới đón Sasha sau khi tình hình nguội bớt.

Thế là trong mấy ngày tiếp theo, Sasha trở thành khách trong khi liên tục theo dõi tin tức trên cả truyền thông lẫn mạng, đề phòng bất cứ hành động trả thù nào từ Biotechnika. Hiện tại, xem ra tập đoàn đang bận rộn chiến đấu với những tập đoàn khác sau bê bối kể trên.

Petrochem và Sovoil đang bắt tay nhau dìm Biotechnika xuống để nhận được các hợp đồng béo bở. Cứ như kiểu 1 giọt máu chảy nhỏ xuống biển và đàn cá mập bắt đầu lao tới xâu xé con mồi.

Đáng buồn là dù Sasha đã vạch trần bí mật bẩn thỉu của Biotechnika, nhưng nguyên nhân mà tập đoàn này phải gánh chịu thiệt hại là do bị các tập đoàn khác vùi dập. Người duy nhất mà thực sự quan tâm tới những gì tập đoàn xấu xa này làm với người dân là bản thân Sasha và xét về tổng thể, cô ấy nhỏ bé tới mức Biotechnika ko quan tâm tới cô ấy.

Nó đã đấy và kéo Sasha vào những giai đoạn trầm cảm khác nhau, cơn thịnh nộ của cô ấy suýt chút nữa tạo ra dấu vết để những kẻ làm chó săn cho tập đoàn đánh hơi được. Tôi phải dành ra khá nhiều ngày để giúp cô ấy bình tĩnh lại bằng mấy câu nói của Johnny Silverhand, nhưng mà mẹ tôi thì ngược lại cứ ủng hộ, sẵn sàng hỗ trợ Sasha giết mấy tên chó săn đó.

May mà tôi xoa dịu được cơn giận dữ của cô ấy bằng cách mỗi khi cô ấy trở nên mất kiểm soát thì tôi bắt cóc cô ấy lên chiếc Quaddra Avenger và đưa cô ấy dạo quanh San Domingo.

Mẹ tôi luôn cười mỗi khi thấy tôi làm như vậy và tôi thực sự nghiêm túc cân nhắc xem Victor có cái mod nào giúp tôi ko bị đỏ mặt không.

Trong thời gian Sasha ở trong băng Animals, tôi đã vận động rất nhiều kĩ năng để mời cô ấy gia nhập Predators. Cô ấy có thể dạy Vasili, kĩ năng chiến đấu bằng móng vuốt của Sasha cũng rất phù hợp, như thể cô ấy đã là một phần của chúng tôi vậy.

Chắc chắn mẹ cũng nghĩ vậy. Khoảnh khắc bà ấy để mắt tới cô gái mà tôi dẫn vệ trụ sở chính, tôi thấy Sasquatch bắt đầu nghĩ về những đứa cháu và bà ấy vận dụng toàn bộ khả năng để thuyết phục Sasha gia nhập Predator như tôi đã làm.

Có điều,cách làm của mẹ... khá xấu hổ.

Dù vậy, Sasha khá nghiêm túc trong vấn đề này. Cô ấy rốt cuộc nợ tôi mạng sống lẫn cô ấy cảm thấy khá phù hợp khi ở đây. Vấn đề duy nhất là làm sao giải quyết êm thấm với băng cũ.

Dẫn tới việc tôi phải thuyết phục Maine cùng những người khác khi họ tới đón Sasha. Tất nhiên họ ko đồng ý, nhưng ko thể từ chối tôi ngay được. Như đã nói, thật dễ dàng để thuyết phục Rebecca gia nhập và từ đó kéo theo Pilar đi cùng. Khi Maine lẫn Dorio còn do dự, chính Sasha đã lên tiếng rằng cô ấy chọn gia nhập băng của tôi thay vì ở lại băng cũ.

Tôi có thể nói việc này làm Maine tổn thưởng, ông ta có thể hiểu tại sao Rebecca muốn gia nhập, nhưng Sasha thì ko.

Đã có thời điểm, Maine quyết định rời đi chỉ với Dorio thì tôi đưa ra lời đề nghị.

"Hầu hết người của ông đã gia nhập băng của tôi. Và với tư cách là thủ lĩnh của họ, tôi mong ông cũng làm như vậy. Tôi đã mạo hiểm cứu 1 người trong nhóm ông khi tôi ko cần làm như vậy. Tôi đã đưa cho Rebecca mọi khẩu súng, vũ khí nào mà cô ấy yêu cầu, thậm chí đưa cho Pilar cây xúc xích thịt mới sau khi bị mẹ tôi nghiền nát cái cũ. Tôi cho đi rất nhiều và nhận lại rất ít. Tất cả những gì tôi muốn là ông cùng Dorio gia nhập, giữ cả nhóm với nhau. Sau cùng, đó là một đề nghị công bằng."

Maine nhìn chằm chằm vào tôi một lúc lâu, trước khi thở dài đưa tay ra nắm chặt tay tôi.

Ông ta đồng ý.

" Tôi chấp thuận."

Và thế là xong, mặc dù tôi cảm thấy Maine nghĩ bản thân bị kẹt ở đây. Mẹ nó. Nếu tôi để ông ta đi trong nỗ lực đưa tên tuổi của bản thân lên tầm cao mới, ông ta chắc chắn sẽ lên cơn cyberpsycho rồi bị giết bởi MaxTac. Kéo cả Dorio chết cùng luôn. Ít nhất trong phạm vị băng Animals, ông ta có thể coi tôi hoặc Sasquatch là người mà ông ta có thể dựa vào, thay vì phải cố gắng một mình gánh hết mọi thứ

Quan trọng, trong Animals có nhiều hơn một cách để tăng cường sức mạnh thay vì ỷ lại vào đống mod. Chắn chắn, Juice ko phải là thứ nước uống tốt lành gì, nhưng bét nhất nó ko khiến người sử dụng lên cơn cyberpsycho.

Ừ thì, ko phải đống mod mới khiến người dân ở NC trở nên mất kiểm soát. Riêng sự thối nát của NC cũng làm đa số mọi người suy sụp. Tuy nhiên, cùng lắm thì mấy người đó tự sát chứ ko bị ảnh hưởng từ đống hàng nóng được cấy vào người rồi bắt đầu đi tàn sát.

Tính tới hiện tại chưa có thành viên Animals nào phát điên vì Juice, Khùng khùng lên? Có nhiều! Nhưng mất kiểm soát giết người điên cuồng ko vì lý do gì? Chưa!

Thực sự, ngay cả khi ông ta cảm thấy bản thân đạt tới giới hạn, việc gia nhập Animals giúp ông ta có thêm cơ hội sống sót. Bạn đéo thể tận hưởng việc trở thành huyền thoại của NC nếu bạn xanh cỏ được. Mặc dù edgerunner như Maine ko suy nghĩ nổi chuyện đơn giản như thế.

Tóm lại.

Tôi đếch cho bất cứ thành viên nào của Predators tạch bây giờ, nhất là vì lý do nhảm nhí như cyberpsychosis

Tôi thực sự không có nhận xét gì về Dorio, nhưng tôi nghĩ cô ta cũng nghĩ vậy và thầm cảm ơn tôi vì điều đó. Cô ta đã tạo dựng một chỗ đứng cho bản thân trong đàn của Sasquatch vì tôi chưa từng nghe bất cứ lời phàn nàn của mọi người với cô ta cho tới nay.

Đối với cuộc đi săn lần này, 2 người họ ngồi ngoài, theo dõi đoàn xe chuyển phát của Militech ở vùng hoang dã để tìm kiếm một công việc trong tương lai.Thực ra, tôi chỉ muốn họ theo dõi các hoạt động của Aldecaldo và Wraith trong trường hợp tôi cần sử dụng sau này. Tôi muốn Maine tránh xa mọi thứ liên quan đến Faraday càng xa càng tốt.

Pilar là chuyên gia công nghệ do đó được giao nhiệm vụ bảo dưỡng một số phương tiện và kho vũ khí của Animals. Anh ta giỏi sử dụng lựu đạn, nhưng không phải là một chiến binh ở tuyến đầu, vì vậy trong khi anh ta đã đóng vai trò quan trọng trong việc nâng cấp những chiếc ô tô mà chúng tôi đã đang và sẽ sử dụng, anh ta ko được đi cùng trong nhiệm vụ này.

Sasha ko tham gia trực tiếp nhiệm vụ này bởi vì cô ấy ở trụ sở chính làm nhiệm vụ giám sát lẫn liên lạc với Vasili cũng như đội B, đội C.

Mặc dù cô ấy có thể tự mình chiến đấu nhưng tôi thà để Vasili ra trận còn hơn, chính tôi cũng ko hiểu tại sao bản thân lại ra quyết định như thế nữa. Sasha đã vài lần phản đối tôi, cô ấy trừng mắt, bĩu môi nhưng cuối cùng cũng phải lùi bước, dù liên tục lườm tôi khi cô ấy nghĩ rằng tôi ko để ý.

Chỉ có Rebecca là người duy nhất trực tiếp tham gia nhiệm vụ lần này. Bạn ko thể thuyết phục cô gái này ở yên trong khi bạn đi bắn nhau với đám tập đoàn. Cô ấy kiểu gì cũng sẽ tạo ra đống rắc rối còn khủng khiếp hơn, thế nên tôi đành phải đưa đi cùng để coi trừng.

Ngay khi ngồi vào chiếc xe chật chội nhỏ bé này, tôi đưa ra mệnh lệnh cho Rebecca.

" Chúng ta ko tới đây để giết hắn, Rebecca. Yêu cầu là bắt sống mục tiêu. Đây là một vụ bắt cọc ko phải là một vụ hành quyết." Tôi tuyên bố, Dominic đi theo phía sau tôi và sau đó Barrett phóng đi, lái chiếc Supron về phía vị trí đánh chặn.

Rebecca phồng má nhìn tôi trừng trừng trông cực kì đáng yêu.

"Pah, chán quá! Tại sao ko loại bỏ hắn rồi lấy thông tin trong đầu hắn? Đó chỉ là con chuột của Saka, tại sao anh lại quan tâm tới việc hắn sống hay chết?"

" Tôi ko quan tâm. Mặc kệ hắn có thuộc Saka hay ko. Nếu là tôi thì tôi xử đẹp hắn luôn. Như vậy Arasaka có ít động lực hơn trong việc săn lùng chúng ta."

" Vậy thì tại sao?"

" Điều này ko phụ thuộc vào tôi. Yêu cầu của Faraday là muốn mục tiêu còn sống. Ít nhất là đủ lâu cho tới khi chúng ta giao dữ liệu cho hắn."

" Vậy thì sao, tôi tưởng anh ghét hắn ta cơ mà?" Rebecca bĩu môi, khoanh tay khi nhìn đi nơi khác, tiếp tục đá chân vào thùng đạn mà cô ấy đang ngồi.

" Tôi ghét hắn. Đó là lý do tại sao tôi lại làm theo đúng yêu cầu." Tôi trả lời, Rebecca nhăn mặt cố gắng hiểu suy nghĩ của tôi.

" Hả?"

" Hãy nghĩ kĩ xem sếp vừa nói gì, cô gái. Một mục tiêu còn sống nghĩa là đám Saka sẽ cố gắng đi tìm con chuột bị mất của chúng." Dominic lên tiếng, tay với lấy khẩu đại bác to gần bằng Rebecca.

"Đợi đã,anh muốn phản bội Faraday?! Phá đám Fixer ko phải là ý tưởng hay." Rebecca cau mày cảnh báo tôi, nhưng tôi chỉ mỉm cười đáp lại khi cố gắng làm cho mình thoải mái hơn một chút.

Ngồi trên cái xe nhỏ này thực sự khó chịu.

" Ai nói gì về phản bội vậy Becca? Rốt cuộc thì tôi làm đúng những gì mà Faraday yêu cầu." Tôi cười.

Nếu Rebecca lo lắng về việc tôi chơi đểu fixer thì cô ấy chưa thấy gì đâu. Faraday sẽ nhận được những gì hắn yêu cầu, thậm chí nhận được những gì hắn xứng đáng nhận. Đó đơn giản là công việc. Nhưng có 1 gã fixer kháchiện đang tham gia vào hoạt động kinh doanh ở Pacifica mà tôi đã để mắt tới.

Trong vòng chưa đầy một năm nữa, Dexter DeShawn sẽ gây ra thiệt hại lớn cho Pacifica, và biến mất khỏi hệ thống cho đến năm 2077, làm lung lay khu vực đến mức Voodoo Boys trở thành băng đảng lớn duy nhất chiếm giữ nó và cần fixer mới là mr.Hands. Trong trò chơi, T-Bug sẽ kéo hắn ra khỏi mớ hổ lốn đó, cứu cái mạng chó của hắn để hắn có thể phủi đít bỏ đi.

Lần này hắn ko thể chạy trốn. Lần này, Dexter DeShawn sẽ bị thiêu rụi cùng với Pacifica. Tôi thề, tôi đảm bảo.

" Này Sim, anh làm sao lại trông giận dữ thế? Anh ổn chứ?" Giọng vui vẻ của Rebecca đánh thức tôi khỏi suy nghĩ và tôi lắc đầu để loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực.

" Tôi ổn. Vasili cập nhật tình hình."

"Mục tiêu vẫn trên lộ trình dự đoán.Đội B đã vào vị trí tại vị trí rút lui như đã thống nhất. Đội C đang áp sát mục tiêu." Vasili trả lời, đôi mắt sáng lên khi Sasha cung cấp thông tin cho anh ta từ xa.

"Thời gian dự kiến là bao lâu?" Tôi hỏi, bẻ cổ, xoay vai.

" 3 phút!"

" Còn chúng ta?"

"5 phút!"

" Barret!"

" Sếp?"

" Biến nó thành 3 phút!"

" Ok, sếp!"

Bạn đang đọc Cyberpunk: Edgerunners: Simba the Animal sáng tác bởi vongoladex

Truyện Cyberpunk: Edgerunners: Simba the Animal tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.