Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi thực sự muốn gì?

Tiểu thuyết gốc · 3149 chữ

Tôi nhận ra gã đó xuất hiện trong game: Logan Garcia, chủ sở hữu của Tripple Extreme Gym ở Rancho Coronado, San Domingo. Chúng tôi là Animals nên gọi đó là phòng gym, còn những người khác gọi đây là nơi tổ chức những trận đấu chui. Tôi biết nơi này rõ như lòng bàn tay vì tôi từng điều khiển V đập Rhino nhà vô địch ở đây chết đi sống lại. Tôi chưa gặp cô ta ở đây, nhưng giờ tôi đã gặp Garcia.

Ở trong game tôi cũng xử Garcia vì hắn ta đánh một thằng nhóc tới chết vì thằng nhóc thua 1 thành viên băng Animals. Thằng nhóc ngu ngốc tới đáng thương đó nghĩ rằng chỉ cần mod vài bộ phận trên cơ thể là có đủ khả năng chiến thắng thành viên băng Animals. Nó ngu ngốc nhưng ko xứng đáng bị giết tàn bạo như vậy. Và thế là mẹ thằng nhóc đó đã thuê V thông qua El Capitan để báo thù.

Bây giờ nếu hắn dám đụng tới thủ lĩnh, hãy sẵn sàng đối mặt với toàn bộ bầy đàn.

Tôi dễ dàng nhảy qua dây võ đài và đứng trước mặt Garcia, đám đàn em của hắn sợ hãi lùi xuống khi tôi quăng cánh tay phải của Garica xuống trước mặt chúng.

Tay thủ lĩnh định nói gì đó, nhưng chưa kịp thì bị tôi tiến lại gần, ánh mắt tôi khóa chặt vào hắn. Không rời, tôi gọi mẹ.

"Sasquatch. Búa."

"Chắc chắn, Sim!" Giọng nói vui vẻ gầm lên và chỉ sau ít phút, tôi cảm nhận được sức nặng của cây búa trong lòng bàn tay.

Đổi tay cầm búa tạ, tôi dừng lại trước Garcia, gần đến mức đủ gần để chúng tôi gần như đứng kề ngực. Hắn ta phải ngẩng đầu lên để nhìn vào mắt tôi, điều đó rõ ràng làm cho hắn bối rối. Animals thường quen với việc cao to hơn những kẻ khác, chứ ko phải ngược lại. Hắn lo lắng và hoàn toàn im lặng trông giống như một hươu bị đèn chiếu thẳng vào mặt làm choáng váng hơn là một thủ lĩnh băng đảng đáng sợ.

" Con đường 101 Rancho Coronado giờ đây thuộc về Sasquatch và băng đảng của bà. Mày có thể nhập băng hoặc cút khỏi Coronado vĩnh viễn. Con mẹ mày, cút khỏi Night City. Địa bàn này giờ của bọn tao."

Tôi từ từ đưa chiếc búa lên phía trước, nhẹ nhàng đặt lên vai Garcia, giọng điệu và biểu cảm của tôi hoàn toàn bình thản, đôi mắt hổ của tôi sáng lên một cách kỳ lạ trong ánh sáng lờ mờ của nơi này.

" Tin rằng việc này sẽ ko phải là vấn đề với mày, đúng ko?" Tôi dồn sức vào chiếc búa tạ xuống vai hắn làm hắn nghiến răng, và cũng làm hắn trở nên hợp tác hơn nhiều.

" Con đường 101 đó là của chúng mày. Tốt thôi. Con điếm đó có thể lấy nó. Băng của tao đã xong việc ở đây." Hắn ra vẻ mạnh mẽ nhằm tránh mất mặt.

Hắn định gạt cây búa ra khỏi vai thì tôi lại dồn sức lên cây búa thêm lần nữa. Phản ứng đến ngay lập tức, Garcia im lặng hoàn toàn, đôi mắt mở to ngắt quãng.

" Từ từ. Tao cho phép mày cút. Nhưng lời đề nghị gia nhập băng vẫn còn hiệu lực với đám tay chân của mày."

Với điều đó, mắt tôi lướt qua đám tay chân của hắn đứng rải rắc khắp phòng gym, tất nhiên là tôi vẫn giữ cây búa đúng vị trí của nó.

" Lũ chúng mày thấy sao!? Chúng mày đã chứng kiến sức mạnh của tao! Đã thấy những gì Sasquatch có thể mang lại! Chúng mày có muốn nhiều Juice hơn để uống, nhiều địa bàn hơn để bảo kê? Muốn trở thành bầy mạnh nhất trong Animals? Muốn thống trị cái khu rừng bê tông này không?"

Tiếng gầm của tôi vang vọng phòng gym, và tôi nhìn thấy đám tay chân của Garcia phần lớn trở nên hào hứng, Vài tên trong số chúng thì bực tức pha lẫn sợ hãi. Nhất là thủ lĩnh của chúng.

" Hoặc... chúng mày có thể cắt đít trở về với với tên thủ lĩnh hèn nhát ko dám chiến đấu đi nhờ tay sai yếu đuối của hắn đánh nhau hộ?" Tôi hỏi với giọng lạnh lùng và tôi có thể nhìn thấy cái gì đó đã nổ tung trong ánh mắt của Garcia.

Tay hắn nhanh chóng luồn ra sau thắt lưng, mồm thì chửi thề cái gì đó, nhưng tôi nhanh hơn. Tôi luôn nhanh hơn. Nắm đấm của tôi vụt tới và chôn đủ sâu vào bụng Garcia. Tôi chắc chắn bạn sẽ nhìn thấy xương sống của hắn lồi ra sau chiếc áo khoác. Cú đấm làm chân hắn bị nhấc lên khỏi mặt đất, súng thì rơi xuống sàn nhà, còn hắn cố gắng hít thởi một cách vô vọng. Tôi hất hắn xuống đất, đưa chiếc búa tạ về phía sau. Tôi đưa cây búa lên qua đầu và trước khi vung mạnh nó xuống tôi gầm như một con thú săn mồi. Một cú nhắm thẳng vào đầu Garcia, nghiền nát hộp sọ của hắn làm máu bắn vung vãi khắp nơi, đồng thời sàn nhà bị vỡ nát.

Toàn bộ, chỉ mất trong vòng 2 giây.

Xem ra Monica Steiner sẽ khỏi phải lo lắng cho việc con trai của bà ta bị đánh đập tới chết nữa.

Cái chết của Garcia diễn ra qua nhanh khiến đám tay sai của hắn còn chưa kịp rút súng. Mấy tên có Guillotine với Pulsar kìa. Uầy, có thằng mang hẳn Militech Crusher luôn. Con hàng này mà nhả đạn thì chỉ có nát người.

Hàng loạt tiếng lách cách nhưng ko có một ai nổ súng về phía tôi. Xem ra ko có kẻ nào thực sự muốn trả thù cho ông trùm của chúng. Hoặc là do mẹ tôi ở phía sau mỗi tay cầm 1 khẩu Techtronika Pozhar. Khẩu súng nổi tiếng có độ giật cực mạnh đủ để khiến người dùng gãy xương. Nhưng mẹ tôi đã tung hoành với một chiếc búa tạ to như người từ khi tôi còn quấn tã, bà ấy có thể dễ dàng sử dụng chúng.

Pozhar trở nên nổi tiếng vì được yêu thích bởi MaxTac, nhưng rõ ràng chúng cũng là vũ khí yêu thích nhất của mẹ tôi. Mặc dù đó có lẽ là vì chúng là quà sinh nhật từ tôi. Vụ cướp với mức độ rủi ro cao nhất mà tôi từng thực hiện. Mọi thành viên trong băng đảng đều coi đó là một hành động đẹp.

"Lũ chúng mày cứ thử xem, tao cho chúng mày thành tổ ong hết. Nếu muốn trả thù cho đại ca của chúng mày thì hãy theo cách của Animals. Võ đài ở đằng kia, mày đánh chết con trai tao trên đó thì tao cũng không oán trách!" Hình ảnh của người phụ nữ khổng lồ 2 tay cầm 2 khẩu súng đặc chủng đủ để khiến đám tay sai kia hạ hết vũ khí xuống đất.

" Tốt! Coi như chúng mày biết nghĩ." Bà nói, hạ súng xuống làm cả đám thở phào nhẹ nhõm.

Tình hình vẫn còn căng thẳng, tuy nhiên máu sẽ ko đổ thêm nữa. Đùng lúc, một thành viên khác bên đàn tôi vội vã chạy tới chỗ tôi. Là một thành viên của băng, nhưng người này khá mảnh khảnh so với tiêu chuẩn của Animals.

" Barrett cần gì? Không thấy tôi đang bận?"

" Dạ, sếp, xe của...... uhh...."cậu ta ấp úng nhìn lên tôi, và chỉ khi giọt máu chảy xuống mắt thì tôi mới nhận ra lý do tại sao.

Mẹ nó, bạn nghĩ rằng việc giết người khi chỉ mới tám tuổi sẽ gây tổn thương tâm lý suốt đời, nhưng thực thế nó chỉ có ỉ đeo bám bạn trong vài lần đầu tiên. Sau đó vài năm ( hay như tôi hơn chục năm) chả còn cảm thấy cái mẹ gì hết.

" Fuck, quên mẹ mất việc nghiền nát đầu luôn khiến máu bắn tung tóe." Tôi cảm thấy khó chịu, cố gắng dùng lấy tay chùi đi máu lẫn não bị bắn lên quần áo.

"Sếp cầm lấy cái này mà lau," Barrett đưa tôi chiếc khăn trắng nằm ở góc võ đài,

Chà, tôi nói đó là khăn, vì tôi là người dùng nó. Còn những người khác thì chắc gọi nó là giẻ lau. Ờ thì, ít nhất nó cũng giúp tôi lau đi thứ tởm lợm kia.

1 phần nào đấy.

" Lúc nãy định nói gì?" Tôi càu nhàu khi lấy nốt thứ cuối cùng của Garcia từ mái tóc rối không được chải của mình, ( (được tạo kiểu giống như bờm sư tử, tại sao ko)

"Xe đã sẵn sàng. Đã nhận được tín hiệu của mục tiêu, tuyến đường cũng đã được chọn. Mọi người sẵn sàng hành động bất cứ khi nào sếp ra lệnh. Ngoài ra, sếp đừng hòng ngồi lên xe trong tình trạng này."

Ờ thì, băng Animals không quan tâm tới vấn đề sạch sẽ cho lắm. Nhưng mà điều đó ko hoàn toàn với toàn bộ băng đảng. Barrett là thành viên trong nhóm riêng của tôi. Nếu Sasquatch là thủ lĩnh 1 đàn, thì tôi là thủ lĩnh 1 bầy. Từ khi tôi lên 10 tuổi, đã nỗ lực để xây dựng một nhóm chuyên biệt. Đến khi tôi 15 tuổi, , Sasquatch cuối cùng cảm thấy rằng tôi có đủ kinh nghiệm và danh tiếng để tự tạo ra nhóm riêng.

Phải mất 5 năm chiến đấu tàn khốc, sử dụng chiến thuật thâm độc và hối lộ trắng trợn, nhưng giờ đây tôi đã lãnh đạo nhóm Predators của riêng bản thân. Animals hoang dã và cực kì ngỗ ngược, chỉ kém lũ Maelstrom 'đám khốn nạn điên cuồng nhất ở NC' Điều đó gây thiệt hại lớn trong việc kinh doanh. Thế nên tôi đã cố gắng tạo ra một đội quân đặc biệt của riêng mình, tuyển chọn từ cả trong lẫn ngoài băng đảng.

Chúng tôi chuyên về việc theo dõi, thu thập dữ liệu, trích xuất và loại bỏ mục tiêu. Việc cuối cùng chúng tôi rất thành thạo và được nhiều người biết đến. Bất kể mục tiêu có là con người, phương tiện hay tòa nhà chỉ cần trả đủ tiền thì chúng tôi đảm báo thứ bạn muốn sẽ biến mất vĩnh viễn. Thực chất, chúng tôi làm tất cả những việc mà những thành viên Animals khắc làm không nổi, hoặc làm mà tạo ra quá nhiều sự chú ý. Thêm nữa, chúng tôi không chỉ có 1 mà tới 2 netrunner. Chúng tôi cũng sử dụng nhiều trang thiết bị hơn so với thành viên Animals thông thường. Dúng súng nhiều hơn, mặc nhiều đồ bảo vệ hơn. Phần lớn là quần áo giáp, giày gia cố và áo chống đạn có hình đầu sư tử được cách điệu ở phía sau.

Hầu hết mọi người từ chối mặc thêm đồ bảo vệ khác ngoài những thứ tôi vừa liệt kê. Sau tất cả, ý nghĩa của việc rèn cơ bắp ở NC làm gì nếu bạn lại che nó đi. Hãy để cơ bắp tỏa sáng dưới ánh mặt trời thay vì che dấu nó dưới lớp áo. Sau 20 năm ở trong Animals tôi thực sự khó chịu vì điều đó bắt đầu có ý nghĩa với tôi như thế nào. i... Tuy nhiên, bỏ qua những tính cách kỳ quặc, với những chiến binh cùng netrunner có trang bị tốt hơn, về cơ bản bọn tôi là lính đánh thuê chỉ nghe lệnh Sasquatch và đàn của bà ấy thay vì làm cho fixer

Đúng, tôi ghét mấy fixer, làm sao mà bạn biết được?

Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều công việc mà các tập đoàn lớn sẵn sàng giao trực tiếp cho các băng nhóm và đồng thời, Sasquatch cũng có ý định mở rộng đàn để tôi sau này thực sự kế thừa một vương quốc ( mẹ tôi nói thế). Ban đầu việc này chỉ giới hạn trong việc thu thập thêm thành viên với kiếm thêm tiền, nhưng tôi đã thuyết phục bà ấy chiếm thêm lãnh thổ. Như thế thì đội của tôi mới có cơ hội tỏa sáng. Nhưng mà công việc lần này. lại liên quan tới 1 fixer

Ngăn chặn và cướp người của 1 tập đoàn trong khi hắn đang trung chuyển. Yêu cầu giữ mục tiêu sống. Nhiệm vụ từ Arasaka, vì vậy rủi ro cao. Nó có quá nhiều dấu hiệu cảnh báo về nguy hiểm tiềm tàng đến mức bạn có thể nghĩ Liên Xô đến và tuyên bố chiếm lĩnh NC với lý tưởng vinh quang của chủ nghĩa cộng sản. Thực ra, tùy thuộc vào những gì sẽ xảy ra với Mikhail Akulov, điều đó thậm chí không quá xa sự thật.

Nó làm tôi bồn chồn.

"Nó thậm chí còn ko phải xe của cậu, Berrett, chúng ta trộm nó 2 tuần trước-"

" Sếp, tôi lái nó đồng nghĩa là nó là xe của tôi và tôi ko thích có ai ngồi trên xe tôi đang dính não khắp người."

" Cậu lúc đéo nào cũng để ý tiểu tiết."

"Cứ xịt vòi nước vào người đi, Sim. Dù sao con cũng cần rửa sạch cây búa của ta." Sasquatch làm gián đoán cuộc tranh luận của chúng tôi khi bà ấy bước lại gần, khoang tay trước ngực.

" Hoặc con có thể nói 'đéo làm nữa' và mặc xác cái nhiệm vụ kia. Đó là một số tiền không nhỏ, chắc chắn, nhưng chúng ta có thể tìm cách khác kiếm tiền, đặc biệt với lực lượng mới." Bà ấy nói bằng tông giọng thấp hơn, mặt nhăn nhó.

" Đã nhận thì phải làm cho xong." Tôi nói, gạt phăng ý tưởng của mẹ tôi đi.

Đúng là Sasquatch ko phải là người mẹ tốt nhất nhưng bà ấy quan tâm tôi theo cách của riêng bà và bà ấy cực kì cứng đầu.

" Con ghét mấy tên fixer và gã đó khiến ta sởn gai ốc. Nhiệm vụ này có mùi thối rồi con ép chúng ta hướng tới khu vực Pacifica trong vòng 2 năm qua...

" Đừng nói với con là mẹ sợ cuộc chiến giữa các băng đảng."

" Con biết là ta ko sợ, ta chỉ ko hiểu tại sao con lại muốn gây chiến với lũ Voodoo Boys. Cứ để chúng chiếm lấy Pacifica. Nó như cứt và đó là tất cả những gì nó mang lại: cứt. Ngay cả khu vực này của Coronado cũng không to tát gì"

Có thể. Rancho Coronado là một khu vực ngoại ô cyberpunk hoàn hảo, và như vậy đã khiến mọi edgerunner, solo và băng đảng muốn phá tan một đoạn phố thành phố chỉ vì sự tẻ nhạt của nó. Không có gì ngạc nhiên khi cậu bé Lenny ngây thơ đã ghé qua sàn đấu của Animals, vì đây là nơi thú vị nhất trong khu vực. Tuy nhiên, tôi đã thuyết phục Sasquatch mở rộng về phía Nam bất chấp mọi thứ, vì ít nhất nó kết nối các vùng đất chúng tôi đã chiếm được trong toàn bộ Rancho Coronado, San Domingo với Vịnh San Morro. Việc tiếp cận các bến cảng của Night City có giá trị vô cùng quý giá đối với những kẻ buôn lậu như chúng tôi, đặc biệt là khi chúng tôi thực sự hoạt động bên ngoài lãnh thổ của mình.

Đó là lập luận mà tôi đã sử dụng để thuyết phục Sasquatch mở rộng lãnh thổ ở đây. Lý do thực sự là vì chúng ta hiện có lãnh thổ giáp ranh với Pacifica. Đó là một nơi tuyệt vời để chuẩn bị cho những cuộc chinh phục tiếp theo.

Mặc dù vậy, mẹ nói đúng khu vực rách nát đó. Một đống lớn rác thối, mục nát trong xác chết của thiên đường lẽ ra phải được xây dựng ở đó. Dù sao, tôi không quan tâm đến Pacifica, tôi chỉ muốn xoá sạch Voodoo Boys khỏi thế giới này, gửi linh hồn của chúng lên đám thần AI chúng tôn thờ.

Tự hỏi liệu Maman Brigitte thân yêu còn trông ngạo mạn không khi tôi ép ả chứng kiến đám đàn em của ả từng người từng người bị AI nướng cháy não vì dám vượt ra bên ngoài BlackWall. Nơi mà tôi thực sự ko dám vào.

Gần như vậy

"Giữa công việc, nhóm của con, Pacifica... ta lo lắng về con. Tự hỏi con muốn làm gì." Sasquatch chuyển sang giọng của một người mẹ.

Trong một lúc, tôi nghiền ngẫm những lời của bà ấy khi chúng tôi rời đi. Mẹ tôi đã ra hiệu cho một số thành viên sắp xếp nơi ở, công việc cho những thành viên mới gia nhập khi chúng tôi rời khỏi tòa nhà xiêu vẹo, xập xệ.

Barrett khôn ngoan giữ im lặng khi thủ lĩnh của cậu ta bắt đầu đặt câu hỏi về hành động của tôi.

Ngay cả khi tôi lấy một cái vòi gần đó rửa sạch những thứ bẩn thỉu trên người, tôi vẫn không thể không nghĩ về những gì bà ấy đã nói làm tôi suy nghĩ về các kế hoạch và mục tiêu dài hạn của bản thân.

Tôi đang làm gì? Tôi thực sự muốn điều gì? Mẹ tôi đã có một số ý tưởng mơ hồ về việc tôi sẽ dẫn dắt sự tiến hóa tiếp theo của nhân loại hoặc một cái quái gì đó, hay rời khỏi băng đảng, đặc biệt sau gần hai thập kỷ cũng là một lựa chọn. Nhưng làm thế đồng nghĩa thì tôi sẽ mất hết các mối quan hệ, tuy nhiên tôi ko phải ko cân nhắc.

20 năm sống trong 1 trong những băng đảng bạo lực nhất tại NC, tôi vẫn gắn bó với nó, chắc là do quen rồi.

Tại sao? Tôi muốn gì? Tôi mong đạt được điều gì tại cuộc sống thứ hai này? Phát triển Predator, thúc đẩy Sasquatch giành lấy và mở rộng lãnh thổ, thúc đẩy Sasquatch chiếm đóng và mở rộng lãnh thổ, thiết lập liên hệ trên thị trường đen với wetware và bioware bên ngoài mạng lưới fixer, tất cả điều đó là vì điều gì?

Bạn đang đọc Cyberpunk: Edgerunners: Simba the Animal sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.