Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trương Thúy Sơn Điều Tra

Tiểu thuyết gốc · 1901 chữ

Chương xx: Ỷ Thiên Đồ Long Ký 6.

Trương Thúy Sơn bước vào bên trong khoang thuyền, thiếu nữ lúc này đã thay ra một bộ y phục giống hệt với bộ y phục hắn đang mặc, nàng giơ chiếc quạt chỉ phía đối diện bàn trà nói.

“Trương ngũ hiệp mời ngồi.”

“Hàn dạ khách lai trà đương tửu. Trong thuyền không có rượu, đúng là làm giảm nhã hứng của Trương ngũ hiệp.”

Cách xưng hô từ công tử biến thành cách xưng hồ giang hồ đồng đạo, lại thêm lời nói cùng cử chỉ mời trà thanh nhã khiến Trương Thúy Sơn nguôi bớt giận, hắn hơi nghiêng mình nói đa tạ.

Lại nhìn thấy y phục của Trương Thúy Sơn đã ướt, thiếu nữ liền nói: “Trong thuyền có sẵn y phục, Trương ngũ hiệp hãy ra đằng sau mà thay.”

Trương Thúy Sơn lắc đầu đáp khỏi cần, hắn thầm vận nội lực, một luồng nhiệt lưu chạy khắp cơ thể, quần áo dần bay hết hơi nước.

Thiếu nữ nhìn cảnh này trầm trồ khen ngợi: “Nội công phái Võ Đang đứng đầu võ lâm, tiểu muội bảo Trương ngũ hiệp thay y phục quả nhiên là ếch ngồi đáy giếng.”

Không quá để tâm tới lời khen ngợi kia, Trương Thúy Sơn chỉ quan tâm tới sự việc của Du tam ca hỏi.

“Ân cô nương thuộc môn phái nào, có thể cho tại hạ biết sao?”

Ân Tố Tố nghe hắn hỏi câu ấy thì đưa mắt nhìn ra song cửa, thần sắc buồn bã tựa hồ có điều u uất.

Trương Thúy Sơn thấy, thế nhưng nghĩ đến Du tam ca bị người ta ám toán trọng thương khiến hắn không nhịn được lại hỏi: “Du tam ca của tại hạ rốt cuộc là do kẻ nào đả thương, mong Ân cô nương cho biết.”

“Vì không yên tâm Đô Đại Cẩm nên tiểu muội đã đi theo. Tiểu muội vẫn luôn nghĩ rằng Võ Đang bát hiệp phong tư anh sảng chứ đâu thô lỗ táo tợn như những kẻ kia.” Ân Tố Tố trả lời.

Trương Thúy Sơn thấy nàng không có đáp đúng câu hỏi của mình nhưng lại nhắc đến năm chữ “Phong Tư Anh Sảng”, hiển nhiên là đang tán thưởng phong thái của bản thân thì trong lòng rộn ràng, hai má nóng bừng hệt như thiếu nữ e thẹn bị người ta trêu chọc, bất quá hắn giấu rất khôn khéo, người ngồi đối diện không dễ nhận ra được.

Ân Tố Tố thở dài đột nhiên vén tay áo trái lên để lộ ra cánh tay trắng như ngọc. Người nam nhân phía trước vội vàng xoay đầu nhìn sang chỗ khác không dám thất lễ nhìn, điều này khiến nàng khẽ cười một tiếng nói.

“Trương ngũ hiệp có nhận ra thứ ám khí này sao?”

Nghe thấy năm tiếng “Ám Khí” Trương Thúy Sơn mới quay đầu lại nhìn, trên cánh tay nàng có cắm ba mũi cương tiêu nhỏ màu đen, làn da nguyên bản trắng như tuyết, chỗ trúng tiêu vậy mà lại biến thành màu đen như mực. Phần đuôi tiêu có hình hoa mai, thân tiêu dài không quá tấc rưỡi, song đã cắm sâu vào da thịt hơn một tấc.

Trương Thúy Sơn kinh ngạc đứng bật dậy hỏi: “Đây là Mai Hoa Tiêu của phái Thiếu Lâm. Nhưng sao... sao nói lại màu đen?”

“Không sai. Là Mai Hoa Tiêu, nó được tẩm độc.”

Nhận được lời khẳng định của Ân Tố Tố làm cho Trương Thúy Sơn thoáng hồ nghi.

“Tẩm độc? Nghe thật là khó tin, phái Thiếu Lâm là danh môn chính phái, ám khí của họ quyết không thể tẩm độc. Nhưng ba đóa Hoa Mai Tiêu này, trừ đệ tử phái Thiếu Lâm ra cũng chưa từng nghe có nhân vật phái khác biết sử dụng.”

“Cô nương trúng tiêu bao lâu rồi? Mau chóng tìm cách giải độc mới là cấp thiết hơn cả.”

Ân Tố Tố thấy Trương Thúy Sơn là thật tâm hết sức quan tâm, nàng nói: “Trúng tiêu đã hai mươi ngày, độc tính bị tiểu muội dùng thuốc ngăn chặn, nhất thời chưa thể lan rộng. Thế nhưng ba mũi ác tiêu này tiểu muội không giám rút ra, sợ nếu rút ra chất độc sẽ theo máu lan đi toàn thân.”

Trương Thúy Sơn cả kinh.

“Trúng tiêu hai mươi ngày, chỉ sợ... sau khi trị lành sẽ để lại vết sẹo rất lớn...”

Ân Tố Tố trong đôi mắt long lanh làn thu thủy, rầu rĩ đáp: “Tối nay tiểu muội vốn định xông vào Long Môn tiêu cục đòi mấy tên hòa thượng Thiếu Lâm Thuộc giải. Thế nhưng độc này chỉ có kẻ hạ độc mới có giải dược... Ôi~ có lẽ cánh tay này của tiểu muội phải bỏ mất thôi.”

Nói đoạn nàng từ từ kéo tay áo xuống, Trương Thúy Sơn không hiểu sao thấy trong lòng nóng ra, hắn vội nói: “Ân cô nương, cô nương tin tưởng tại hạ chứ? Tại hạ nguyện ý giúp cô nương trục xuất chất độc khỏi cánh tay.”

Thiếu nữ mỉm cười, trên má lộ rõ hai lúm đồng tiền, tựa hồ trong lòng vô cùng vui vẻ nhưng ngoài miệng lại đáp: “Trương ngũ hiệp ắt hẳn trong lòng còn đầy nghi hoặc, tiểu muội phải nói rõ trước, kẻo sau khi chữa cho tiểu muội lại hối hận.”

“Trị bệnh cứu người vốn là việc tại hạ phải làm, tại sao lại hối hận.” Trương Thúy Sơn khẳng khái.

Ân Tố Tố nhẹ lắc đầu nói: “Dù sao cũng chịu được hai chục ngày, trong giây lát chẳng cần vội. Tiểu muội phải nói với Trương ngũ hiệp biết, sau khi giao Du tam hiệp cho Long Môn tiêu cục, tiểu muội có đích thân đi sau tiêu đội, dọc đường có vài kẻ định hạ thủ Du tam hiệp đều bị tiểu muội kín đáo xử lý. Nực cười rằng Đô Đại Cẩm cứ như kẻ ngu không hề hay biết.”

Trương Tam Phong nghe đoạn liền chắp tay cảm tạ: “Đại ân đại đức của cô nương, đệ tứ phái Võ Đang cảm kích vô cùng.”

Ân Tố Tố thản nhiên đáp: “Trương ngũ hiệp khỏi cần cảm tạ tiểu muội, chỉ sợ rồi lại hận tiểu muội không chừng.”

Hai người ở trong khoang thuyền không hề hay biết ở bên ngoài, cách không xa có hai người trẻ tuổi mặc lam đi đứng trên ngọn cây quan sát lấy.

Mạc Thanh Cốc tính tình bộc trực, ăn nói ngay thẳng. Thấy ngũ sư huynh Trương Thúy Sơn vào trong thuyền hương của thiếu nữ lạ mặt hồi lâu mà chưa trở ra bèn nói.

“Đúng như tiểu sư đệ nói, ngũ ca cùng lục ca đều là sắc lang. Trương ngũ ca bỏ bê nhiệm vụ đi tán gái. Liên Châu sư huynh, chúng ta có nên gọi ngũ ca trở về hay không? Dù sao việc ở Long Môn tiêu cục cũng đã có Thiếu Lâm nhận bảo vệ rồi.”

Du Liên Châu vốn ít nói, chỉ đáp không quản rồi dẫn theo thất đệ Mạc Thanh Cốc trở về khách điếm nghỉ ngơi, sớm mai hồi núi Võ Đang.

Một đêm không có chuyện ra. Sáng ngày hôm sau ở dưới khách điểm ăn xong điểm tâm Du Liên Châu cùng Mạc Thanh Cốc hai người cưỡi ngựa rời Lâm An.

Đi đường quá thuận lợi, cũng không gặp phải đạo tặc hay người cần được cứ giúp nào khiến cho Thanh Cốc có điểm chán nản nói: “Liên Châu sư huynh, hay là chúng ta đi mua quà cho tiểu sư đệ đi. Lần nào xuống núi các huynh đệ chúng ta đều cầm thứ gì đó về, lần này trở về tay không chắc chắn sẽ bị đệ ấy tránh cứ cho xem.”

Du Liên Châu buồn vui không lộ mặt nhưng thực chất là người rất tình cảm. Xếp sau sư phụ Trương Tam Phong thì hắn chính là người yêu thương tiểu sư đệ Văn Phong nhất trong đám sư huynh đệ. Là người nhìn sư đệ lớn lên từ lúc còn phải đi xin sữa của những mẫu thân mới sinh con dưới chân núi, hơn ai hết hắn càng là người cực kỳ buồn lòng khi biết tiểu sư đệ không thể tu luyện được nội công.

Thế nhưng nghĩ đến thể phách cường đại, thiên sinh thần lực của tiểu sư đệ, Du Liên Châu chợt nảy ra suy nghĩ.

“Nếu không thể tu luyện nội công thì có thể luyện ngoại công. Với thể chất của tiểu sư đệ chắc chắn là sẽ có thể hội học.”

Như đã quyết định, Du Liên Châu kéo cương ngựa gọi Mạc Thanh Cốc: “Chúng ta đi Thiếu Lâm tự.”

“Đi Thiếu Lâm tự làm gì?” Mạc Thanh Cốc không hiểu hỏi.

“Đi cầu cho tiểu sư đệ một phổ võ công.”

“Ha ha... Tốt lắm. Cũng đi đòi cho Du cam ca một cái lời công đạo.”

[Trong phần truyện này xưng hô sẽ thành ta, ngươi, hắn, y, nàng...]

[Nội dung hoàn toàn là hư cấu, sẽ không chính xác 100% với nguyên tác mà dựa chủ yếu vào phần phim năm 2019.]

[Từ các chương này thì mạch truyện sẽ lệch khỏi nguyên tác, mặc dù không ưa thích Trương Vô Kỵ nhưng vợ chồng Trương Thúy Sơn thì để lại cho tại hạ khá nhiều ấn tượng. Đầu tiên là Ân Tố Tố xinh đẹp chính là người vừa mắt Trương Thúy Sơn trước, sau đó tán đổ chàng ta. Tại hạ cũng muốn có một bạch phú mỹ nào nhận ra được sự ngọc thụ lâm phong của bản thân mà lái siêu xe tới rước :D. Ngoài ra thì hai người tuân thủ chữ tín, thà chết chứ không chịu khai ra nơi ở của nghĩa huynh. Mặc dù cái chết sau này chủ yếu là bởi Trương Thúy Sơn biết được người năm xưa hạ độc hại Du Đại Nham lại là vợ của mình nên mới vô cùng áy náy cùng tức giận thúc đẩy tới dùng cái chết để tạ tội. Thế nhưng mọi thứ đã được thay đổi, Du Đại Nham mặc dù bị ám toán nhưng cũng chỉ bị phế một cánh tay, võ công đại giảm không đến mức phải ngồi xe lăn đợi người khác bón cháo. Và từ đó cũng sẽ cải biến được thảm cảnh của vợ chồng Trương Thúy Sơn.]

[Còn về nhân vật anh hùng hiệp nghĩa Du Đại Nham, người này tính cách hào sảng võ công lại lợi hại, đáng tiếc lĩnh cơm hộp quá sớm nên không có nhiều đất diễn. Còn có Ân Lê Đình đầu xanh mơn mởn, tại hạ nhất định sẽ tìm cách sửa đổi hết thảy, để cho Võ Đang bát hiệp trọng trấn giang hồ võ lâm. Sau này còn có tiền đề mưu đồ kế hoạch cứu vớt Chu Chỉ Nhược. Mua ha ha ha ha ha ha ha....]

[À phải rồi. Trong lúc chờ chương mới, chư vị có thể ghé qua Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới ủng hộ tại hạ vài cái icon cảm xúc a.]

[10800]

Bạn đang đọc Cứu Vớt Chu Chỉ Nhược sáng tác bởi TruongCong098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TruongCong098
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.