Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hí kịch tại trường học.

Tiểu thuyết gốc · 1897 chữ

Trái đất năm 3000 toàn thế giới, trên bầu trời toàn cầu đột ngột hiện ra từng đạo lỗ đen không gian khiến cho toàn bộ nhân loại khiếp sợ, rất nhiều câu hỏi hoan mang được đặt ra khi ấy như là liệu đây có phải là điềm báo trước cho tuổi thọ của trái đất có phải hay không là đã đến, liệu con người phải hay không sẽ diệt vong, hay là cũng có thể đây là một cuộc xâm lượt của một chủng loại ngoài vũ trụ,…v..v. Nhưng ngoài ý muốn chính là rất nhiều năm trôi qua, nhìn chung toàn cầu vẫn không có biến động gì lớn, mọi hoạt động của con người vẫn như thế diễn ra điều này đã khiến cho nhân loại đã trở nên buôn lỏng, dường như họ đều đã xem nó như một hiện tượng siêu tự nhiên và không hề có bất cứ lời giải thích nào được đưa ra phù hợp.

Trường trung học phổ thông Lê Hồng Phong tại thành phố Hồ Chí Minh là một trong những ngôi trường có lịch sử lâu đời nhất thành phố, đã qua bao năm tháng trôi qua nhưng ngôi trường vẫn giữ được kiến trúc cổ kính mà không mất đi sự nghiêm trang, tạo nên một nét đẹp truyền thống của nền giáo dục Việt Nam đó là: “ tri thức đi đôi với cội nguồn của dân tộc”.

Vào buổi sáng, cổng chính của trường được mở rộng chào đón với số lượng lớn học sinh cùng thầy cô đi vào tấp nập. Nam sinh với bộ đồng phục áo trắng quần xanh thanh tú một bên cùng nhau trò chuyện cười đùa với nhau, đi một bên họ cũng không ít bạn nữ ăn diện một thân váy dài xanh lam lộ ra cặp cặp chân trắng nõn, bộ áo đồng phục trắng tinh kết hợp với khuôn mặt còn non nớt khả ái, dù là chưa tính là một mỷ nhân chân chính nhưng cũng được xem như là những nụ hoa sắp nở, ngày nào đó sẽ cùng thế gian đua sắt.

- Nhóc con! Xem đến hai con mắt của ngươi muốn lòi ra ngoài rồi kìa.

Trước cổng trường tại phòng bảo vệ lúc này là hai bóng người một già một trẻ đang ngồi bên trong quan sát ra bên ngoài, người già thì khoản chừng bốn mươi, còn người kia trẻ tuổi thiếu niên khuôn mặt non nớt biểu hiện ra chỉ là cùng mười sáu mười bảy tuổi thanh niên đồng dạng. Người kia lớn tuổi trung niên nhìn đến hai mắt láu cá của thanh niên bên cạnh đang từ cửa kính khóa chặt thân hình nóng bỏng của nữ sinh thì không khỏi có chút dở khóc dở cười nói.

Thiếu niên hướng ông ta cười hì hì nói :

- Chú Hải ! chú xem bé con bên kia là cỡ bao nhiêu nếu là chú đoán đúng thì ngày hôm nay buổi sáng tất cả do ta đến lo….

- Được… Là cấp độ D đó, nhóc con ngươi thua chắc rồi…. haha…

Ông ta rất nhanh cướp lời cười to nói.

Thiếu niên khóe miệng treo lên nụ cười trở nên nham hiểm, nhiều ngày làm cùng với nhau hắn biết rất rõ là ông ta đang đánh cái chủ ý gì, đương nhiên lão ta là muốn chiếm hắn một cái tiện nghi rồi. Rõ ràng hắn chỉ nói đến điều kiện đúng thì ông ta đã giành trả lời không cho hắn cơ hội nói tiếp, nên câu trả lời của ông ta dù đúng dù sai thì người thua lỗ đều là trên đầu của hắn tính.

- Nhóc con ! ngươi cười cái gì.

Nhìn nụ cười đầy bỉ ổi của hắn, ông ta liền cảm thấy bất an nên liền trừng mắt hướng hắn hỏi.

- Hì hì… cũng không có gì, ta đang nghĩ nếu như Chú Hải bóc lịch nhà nước thì ta không phải mất một đồng nghiệp đáng kính trọng sao.

Nói xong hắn liền đem chiếc điện thoại đời cũ trắng đen đặt trên bàn rồi nhấn phím ok để cho đoạn ghi âm được mở ra, tức thời từng câu nói đầy bỉ ổi của ông ta nhất thời vang lên khiến cho khuôn mặt của ông ta lúc này có chút nóng lên.

- Nhóc con giỏi lắm, dám âm chú mày.

Ông ta có chút xấu hổ nói, ngay sau đó một tay dơ lên hất bay cái mũ bảo vệ mà hắn đang đội trên đầu vô tình đánh rơi ra ngoài cửa sổ.

- Haizz… chú Hải à, chú cũng đã lớn tuổi rồi lại còn không nên nết như vậy, chú có biết quấy rối trẻ em tuổi chưa vị thành niên là sẽ bị đảng trách phạt hay không.

Nói xong hắn liền cười hắc hắc chạy ra ngoài.

- Nhóc con này giảo hoạt đúng là như hồ ly.

Nhìn bộ dáng loi choi của hắn ông ta liền bật cười nói.

Mà người thiếu niên kia lúc này cũng bước ra khỏi phòng hướng đến cái mũ của mình đang bị gió thổi lăng lốc trên mặt đất mà đi, bước đến cửa chính của trường hắn khom người xuống nhặt lấy cái mũ đội lên đầu.

- Á…….Á……….

Đột nhiên một tiếng hét hoảng sợ vang vọng bên tai hắn khiến hắn không khỏi giật mình lui lại phía sau vài bước, nhưng ngay sau đó hai mắt hắn liền tỏa sáng như đèn pha trong đêm nhìn chằm chằm vào đôi gò núi ngạo nghễ nhấp nhô sau tà áo trắng kia, khiến cho cả người hắn máu đều sôi sục hẳn lên như muốn từ hai bên sóng muỗi mà trào ra

- Ừng… ực…Đúng là cỡ D.

Hắn mê say nuốt nước miếng ần ật hướng nội tâm mình thì thầm nói.

Thì ra trong lúc đứng lên vô tình vành mũ của hắn chạm vào hai ngọn núi cao ngất kia khiến cho cô bé trước mặt thét lên đầy kinh hãi.

- Đẹp không.

Nhìn đến nét mặt mang bản tính du côn của hắn khiến cho nàng trở nên giận dữ mà cười hướng hắn gằn từng chữnói ra.

- Đẹp.

Hắn hai mắt vẫn dán chặc trên người nàng ta, ý thức mơ màng gật đầu.

- Muốn sờ thử không.

Nàng nói.

- Muốn.

Hắn vội gật đầu như gà mổ thóc.

- Vậy thì sờ đi.

- Thật sao.

Nghe vậy hắn liền vui vẻ đưa hai tay lên không có chút kiên kỵ hướng đến cơ thể nàng hành động, hắn tay trái hướng lên ngọn nhũ phong xinh đẹp xoa xoa, tay phải rồi lại bóp nhẹ ngọn núi đối diện, khiến hắn cả người trở nên thư sướng đến lân lân không ngừng lẩm bẩm đầy cảm thán :

- Ấy ! thật đàn hồi…. thật thoải mái á, thật sự là thoải mái muốn chết rồi.

- ………………..

Ngay giờ khắc này toàn bộ mọi người xung quanh bất ngờ dừng lại bước chân, toàn trường tĩnh lặng hẳn đi dường như có thể nghe thấy được tiếng giỏ thổi cùng cỏ lay bốn phía, tất cả mọi người đều hai mắt trừng lớn nhìn về phía hai người, mồm thì há to như muốn rơi xuống đất.

Mà cô gái kia bị hai tay tên kia đang không ngừng trên hai gò bồng của nàng mà du tẩu trước mặt mọi người không khỏi khiến cho vừa tức vừa giận đến hai mắt phun lửa nóng nhìn chằm chằm vào hắn, ngay sau đó nàng liền bất ngờ phóng người lên cao cách mặt đất chưa đầy nữa mét, chân trái liền vung lên để lộ nước da trắng hồng tốc độ nhanh như chớp khiến cho mọi người xung quanh chưa kịp chiêm ngưỡng thì đã thấy được người thiếu niên khuôn mặt đầy bỉ ổi trước mặt nàng ta đã bị một cước của nàng đá bay ra xa gần hai mét.

”Ầm…. ” một phát, hắn liền trước mặt mọi người té ngã trên mặt đất, hai mũi lúc này đã không ngừng phun máu mà nhiều người cũng không biết có phải hay không là do nàng một cước kia hay là vì hương diễm quá độ mà không chịu nổi kích thích đây.

- Bạn làm cái gì vậy… không phải là bạn cho phép tôi sờ vào sao.

Hắn bị nàng đá một cước đầu óc liền trở nên thanh tỉnh lại, mặt dù biết bản thân mình hành động có chút quá đáng thế nhưng là hắn vẫn trợn mắt không thừa nhận thì nàng có thể nói gì được.

- Ngươi !.... Ngươi !.........

Cô bé không ngờ tên du côn này lại ngay trước mặt nhiều người đã sờ ngực mình lại còn muốn trách móc mình không khỏi tức giận hai má phồng đỏ lên mà á khẩu không thể nói được lời nào. Đúng vậy, ai bảo nàng cho phép hắn sờ mình đây, nhưng là không phải vậy. Lúc đó hành động vô ý thức của hắn đã khiến nàng vô cùng tức giận, cho nên nàng hướng hắn lời nói đầy khiêu khích, vốn tưởng thằng này sẽ ở trước mặt mọi người không dám làm ra sự tình khiến người ta khinh bỉ, thế nhưng không ngờ đến tên này phải hay không tinh trùng thượng não vậy mà dám làm.

- Huhu… Ngươi đợi đó cho ta.

Cô bé dường như đã không còn khống chế tâm tình đầy uy khuất của mình nên lệ nóng không ngừng tuông trào xấu hổ xoay người qua hướng khác chạy đi.

Mà đám đông đứng vây xem xung quanh nhìn thấy nàng uất ức rời đi thì không khỏi khiến cả đám tức giận, cùng học một trường mà bạn nữ lại bị tên bảo vệ quèn trong trường sàm sỡ sao họ không bất bình cho được chứ. Rất nhiều bạn nữ nhìn đến không ngừng hướng hắn chỉ trỏ nói nhỏ với nhau, đương nhiên là tặng cho hắn không ít lời nào tốt đẹp rồi. Còn đám nam học sinh thì lá gan cũng rất lớn, đã có rất nhiều đứa đứng ra tỏ vẻ ta đây hướng hắn hùng hổ dọa nạt :

- DCM thằng chó ! mày đợi đấy cho tao.

- Đồ chó…. Cút ra khỏi trường chúng tao ngay.

- …………

Nói xong tất cả đều xoay người bước đi, để lại hắn tại chỗ sững người một lúc thật lâu, đây không phải là hắn sợ cùng trường là địch mà là nhìn thấy cô bé kia bị mình chọc đến tức giận ôm mặt khóc chạy đi thì lúc này hắn đã có chút hối hận rồi.

Chú Hải tại bên trong phòng bảo vệ từ đầu đến cuối qua khung cửa kính cũng đã nhìn ra một màng trước mặt này rồi, lúc đầu thì ông ta cũng trợn mắt há mồm không dám tin tưởng nhưng là ngay sau đó thì cũng không khỏi cảm khái tên tiểu tử này không khỏi sắc đảm bao thiên rồi.

- Nhóc con ! ngươi thật giỏi.

Ông ta lúc này cũng bước đến đưa tay lên vổ vai hắn thật mạnh mà cười lên ha hả nói.

Bạn đang đọc Cửu Tinh Giới sáng tác bởi Dark15
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dark15
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.