Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn Toàn Bị Nghiền Ép

Phiên bản Dịch · 1321 chữ

Chương 41: Hoàn Toàn Bị Nghiền Ép

Đây là động tác “đòn bẩy cậy đá lớn” điển hình!

Dưới điều kiện Tư Hoa Niên cố tình thu lực về, nguyên lý đòn bẩy tinh diệu lập tức phát huy tác dụng.

Vinh Đào Đào dùng hết sức bú sữa mẹ ra, cuối cùng cũng có được báo đáp! Tư Hoa Niên đang giẫm lên trên báng kích bị đẩy bay ra phía sau.

Tư Hoa Niên nhíu mày, thuận thế lộn ngược ra sau, thanh tuyết nhận trong tay phải nàng đột nhiên bay thẳng về phía Vinh Đào Đào!

“Hítzzzz…”

“Á…!”

“Đậu xanh rau má!”

Những âm thanh cảm thán không ngừng phát ra, thân thể Tư Hoa Niên xoay chuyển trên không trung, lùi ra phía sau, không còn chỗ nào mượn lực nữa nên nàng dùng cách này để mình mau chóng rơi xuống đất, chuyện này không có gì đáng trách cả.

Thế nhưng...ngươi phóng cái thanh tuyết nhận đang xoay tròn với tốc độ cao này định giết người hả?!

Vinh Đào Đào căn bản không kịp phản ứng lại, thân thể hắn làm ra phản xạ có điều kiện, dẫn dắt hắn chiến đấu.

Thành quả trường kỳ khổ luyện, đối chiến với sư phụ phát huy ra toàn bộ vào thời khắc này!

Hai tay và bả vai Vinh Đào Đào khiêng cán kích, thân thể đột nhiên lệch sang một bước, đồng thời hai tay cầm cán kích nghiêng xéo, ngăn ở trước người!

“Phập…”

Thanh tuyết nhận đang xoay tròn với tốc độ cao kia đâm lên trên cán kích trước người Vinh Đào Đào.

Nhưng ngay khi chạm lên cán kích, tuyết nhận lập tức vỡ vụn, biến thành hoa tuyết.

Quả thật thì Tư Hoa Niên đã tấn công, nhưng nàng cũng lưu thủ, tuyết nhận vừa chạm vào là sẽ lập tức vỡ nát, không hề có ý định giết người.

Hoa tuyết vỡ nát đập lên mặt Vinh Đào Đào.

Khi tất cả mọi người nghĩ rằng Tư Hoa Niên sẽ bình ổn hạ xuống đất thì Vinh Đào Đào tuyết dính đầy mặt nương theo ký ức trong đầu, dưới tình trạng bị “mù”, dự đoán vị trí điểm rơi của Tư Hoa Niên, đột nhiên ném mạnh thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay ra!

Tên là Phương Thiên Họa Kích nhưng thật ra là tiêu thương hình chữ “井”.

Hoa Hạ có một câu nói.

Có đi thì phải có lại!

Tư Niên Hoa vừa hạ xuống đất thấy vậy, hai mắt sáng ngời, thanh trường kích kia đã phóng tới ngay trước mặt!

Người rơi xuống, đao cùng tới.

Ngay khi hai chân nàng chạm đất, trong tay lại xuất hiện một thanh tuyết nhận, chém từ trên xuống.

Quả thật là vô cùng kỳ diệu!

Điểm chém của tuyết nhận vô cùng chính xác, khống chế lực lượng tinh diệu vô cùng, thanh trường kích phóng thẳng tới bị tuyết nhận đập nhẹ một cái, xoay tròn trên không trung, dựng thẳng đứng.

Tư Hoa Niên đột nhiên đạp một cái lên thanh trường kích dựng thẳng đứng ở trước mặt!

Mục tiêu chỉ thẳng vào Vinh Đào Đào.

Vinh Đào Đào vừa lau hết tuyết trên mặt đi lại phải đối mặt với thanh Phương Thiên Họa Kích dựng thẳng, khí thế hung hẳng đánh tới. Hắn liên tục lùi về phía sau ba bước.

Nhắm chuẩn thời cơ!

Vinh Đào Đào vung một tay tóm lấy báng kích Phương Thiên Họa Kích, thân thể thuận thế lui về sau, xoay tròn.

Mang theo tinh túy “bốn lạng bạt nghìn cân”!

Kỹ thuật mượn lực của Vinh Đào Đào khá xảo diệu, cầm Phương Thiên Họa Kích trên tay, thuận theo lực xung kích của nó, mang theo trường kích lùi về sau ba bước, đứng đó quay trường kích xoay một vòng.

Mũi kích lạnh lẽo vẽ một vòng tròn lên nền xi măng lạnh lẽo, phát ra tiếng vang chói tai, thậm chí còn bắn ra tia lửa.

“Á đù? Cái máy quay đĩa này cũng có chút nghề đó!”

“Người anh em, không phải máy quay đĩa, là loa phát thanh…”

“Ặc...Chung quy thì thua thiệt quá, thuộc tính hoàn toàn bị nghiền ép.”

“Đúng vậy, cho dù đã dốc hết toàn lực nhưng khi đứng trước lực lượng lượng đối...Ấy! Nhanh quá!”

Vinh Đào Đào vừa mới kéo theo trường kích, xoay một vòng tròn, khó khăn lắm mới ổn định được cơ thể nhưng khi hắn vừa định đối mặt với Tư Hoa Niên thêm một lần nữa thì…

Một gương mặt trắng noãn xuất hiện ở trước mặt hắn, chặn đứng toàn bộ thế giới của hắn, khoảng cách chóp mũi giữa hai người thậm chí còn chưa đầy 10cm…

Vinh Đào Đào giật bắn người! Ngươi là quỷ hả?! Tới khi nào vậy?

Mặt khác, với tư thế đối mặt của hai người lúc này, thanh trường kích đang quét tròn trong tay Vinh Đào Đào chắc chắn sẽ đánh trúng nàng cơ mà?

Nàng tránh bằng cách nào vậy? Hơn nữa còn không hề có tiếng động gì cả!

Vinh Đào Đào vô cùng bối rối, theo bản năng lùi về phía sau, nhưng một chân mất khống chế, không giữ được thăng bằng.

Không sao cả, hắn còn một chân khác, có thể kết hợp mũi thanh Phương Thiên Họa Kích đang hướng xuống đất kia có thể giúp hắn giữ thăng bằng, thế nhưng…

Tay phải Tư Hoa Niên đột nhiên kéo một cái, chẳng biết từ khi nào thanh tuyết nhận trong tay nàng đã biến thành trường tiên.

Thứ khiến cơ thể Vinh Đào Đào mất thăng bằng chính là sợi trường tiên quấn quanh mắt cá chân.

“Hả? Ối?!”

Vinh Đào Đào vừa hô lên một tiếng thì đã bị sợi trường tiên quấn chặt lấy mắt cá chân kéo ngã.

Vinh Đào Đào bị treo ngược giữa không trung, một tay nắm kích chống trên mặt đất, khống chế bản thân không ngã xuống, ở ngay trước mặt hắn chính là bắp chân Tư Hoa Niên.

“Khá lắm.”

Tư Niên Hoa nói với giọng khàn khàn, khen:

“Có thể trao đổi chiêu với ta hai hiệp.”

Kết thúc rồi sao?

Hẳn là kết thúc rồi…

Sắc mặt đám sinh viên xung quanh có sự khác biệt, bọn hắn không hề nhìn thấy Tư Hoa Niên bán hành cho đối phương như dự tính, điều này khiến bọn hắn cảm thấy hơi khó chịu.

Đây là trận chiến đấu giữa hai người thực lực chênh lệch rất to lớn, hai người hoàn toàn không phải tuyển thủ cùng một hạng cân.

Vậy mà cậu học sinh kia có thể đánh tới đánh lui với giáo sư đại học, cho dù chỉ có hai hiệp ngắn ngủi nhưng cũng đủ để khiến mọi người kinh ngạc rồi!

Vinh Đào Đào cũng không hề quan tâm tới suy nghĩ của đám đàn anh đàn chị ở xung quanh, thậm chí hắn còn không quan tâm tới lời khen của Tư Hoa Niên.

Nếu như bài kiểm tra đã kết thúc, vậy trong cái đầu nhỏ nhắn của hắn đang suy nghĩ tới một vấn đề khác.

Sau lớp đồng phục thái cực rộng thùng thình kia rốt cục có mặc quần bông hay không?

Cuối cùng Vinh Đào Đào đưa tay ra!

Hắn nhẹ nhàng nhéo bắp chân Tư Hoa Niên…

Quả nhiên không hề mặc quần bông!

Không chỉ không hề mặc quần bông, dựa vào cảm giác thì hình như nàng còn không hề mặc quần thu thì phải?

Đây là thế giời cường giả hay sao?

I like it…

Nhưng một người mạnh như Tư Hoa Niên lúc này cũng phải sững sờ.

Chuyện...chuyện gì xảy ra vậy?

Có phải là thằng quỷ này...sờ bắp chân mình không?

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.