Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống ??

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

“Cô nương , ta thật sự không cố ý a , ngươi xem ta bây giờ xem như không thấy gì , ngươi cũng vậy đi là được chứ gì !”. Vô Thường bây giờ mặt trăng không còn chút máu cố theo hướng có nhiều cây cùng với chỉ dẫn của người thần bí mà chạy , hắn bây giờ rất mệt nhưng khi hắn tưởng tượng khi mà hắn dừng lại thở , có phải là bị mấy cái sét màu bạch lam kia đánh cho không còn khúc xương, nghĩ đến thôi hắn đều muốn chạy thật nhanh , thật may là nàng ta chỉ một chút thời gian mặt đồ mà ta mới chạy vào đây được , không phải như vậy chạy cũng không thể , nhưng nàng thật sự là quá nhanh đi .

“Chạy sang bên trái .” Người thần bí vẫn ung dung mà nói như thể hắn biết trước được mọi thứ , biết được nàng ta muốn làm gì .

Nghe được lời nói , chưa đến một giây , tên này đã xách quần đùi của mình rẽ thật nhanh sang bên trái chạy thật nhanh , nếu quay đầu lại có thể thấy được , khi Vô Thường vừa mới chạy sang bên trái thì 2 giây sau một cái long trải ba ngón ngưng tụ từ lôi nguyên tố mà hướng tới chỗ Vô Thường vừa chạy , vì không chạm được đỉnh đầu Vô Thường nên nó đã trượt ra ngoài đi thẳng tiếp một đoạn hơn 50 mét chạm vào một cây lớn phát nổ tạo ra dư ba khủng bố .

Tây Môn Vĩ Ân ngạc nhiên , làm sao một tên nhất bộ tiên môn cũng không có được lại có thể né được chiêu của như , mà như thể hắn biết được ta làm gì vậy , thật sự rất đáng ngờ , bỏ chuyện đó qua đã Có nàng sắp đuổi kịp tên oắt con này .

“Bà chằng đó sắp đuổi kịp rồi , làm sao đây, làm sao đây , tên chết bầm hại người kia , mau mau nghĩ sáng kiến , nếu không ta không giúp ngươi nữa .” Vô Thường vừa sợ xanh mặt vừa chạy vừa tức giận hô hào .

Một tiếng “hừ “ trong trẻo nhưng có sát khí từ sau phóng ra , Tây Môn Vĩ Ân đã đưa tay về phía trước một lần nữa nhanh vồ xuống , lại một long trảo 3 ngón phóng ra .

Cảm giác tử vong sắp tới gần , khi hắn tưởng mình xong đời , bổng nhiên hắn lại biến mất , không , là bị tụt xuống nhờ vậy mà long trảo đó lại vồ hụt khiến Tây Môn Vĩ Ân tức giận đùng đùng tăng tốc đuổi theo .

Vô Thường không biết mình tụt xuống nơi nào , chỉ nhắm mắt cầu trời , mở mắt ra lại thấy mọi thứ tối đen như mực mà hắn thì vẫn tụt không phanh đến nổi lưng hắn cũng đều đau rát, một hồi hắn cũng chạm đất bằng mông với cảm giác thật đau thốn .

Nơi đây là một động phủ , đủ chứa 10 người đứng trong đây mà không bị trật , Nhìn thấy nơi đó chỉ có một chiếc giường gỗ , trên đó là một bộ xương người được mặc một bộ hắc vào khiên Với thường nhảy dựng lên , nhưng khi đứng dậy hắn lại ngã quỵ xuống , hai chân hắn bây giờ đầu đã hết cảm giác đó chạy quá sức , đầu vẫn hướng lên mắt sợ hãi nhìn bộ xương , nhìn một hồi khi thấy bộ xương không có hoạt động gì thì mới bớt sợ hãi đi mà nằm đó dưỡng thương , sau khi nhắm mắt tĩnh dưỡng , hắn cảm giác thật kỳ lạ , tại sao bà chằng kia còn chưa tới , không lẽ nàng bỏ qua cho ta , không , không , chắc không phải đâu .

“Nhóc con , bộ xương kia Tương đương đấu thần đỉnh phong khí tức .” Giọng nói thân bí nói .

Vừa mới bình tĩnh lại một chút , hắn lại muốn nhảy dựng lên rồi lại theo lẽ tự nhiên mà ngã quỵ xuống đất , đấu thần ! Không phải theo lời tên thần bí nói thì nào tương đương 99 bước tiên môn sao , không phải trong truyền thuyết lọi kia nhân vật , làm sao mới xa nhà một lần lại gặp xuông của bọn hắn .

“Thật ?”

“Đương nhiên”.

“Với lại trên người hắn chắc có truyền thừa , ta không biết mấy tên chỉ luyện hồn như các ngươi sẽ để lại cái gì truyền thừa .” Người thần bí nói .

Nghe được như vậy , mắt Vô Thường đều sáng .

Bên ngoài .

“Haha, đây không phải tiểu thư Tây Môn Vĩ Ân cô nương , thật quý hoá , điều gì khiến cô nương đến Đông Thổ của chúng ta làm khách .” Một tên tướng người cao lớn ước chừng cũng 1 mét 9 hơn , làn da ngâm đen , gương mặt anh tuấn , trên người diện một bộ khá thoáng mát với phong cách hoang dã , nói .

“Hừ , Lang Hào , ngươi tới đây làm gì , mau biến biến nhanh cho bổn cô nương !” Tây Môn Vĩ Ân vẫn đang còn tức giận quát .

“Ngũ trưởng lão , có vẻ vị cô nương này đi lạc , phiền ngươi dẫn nàng “về” .” Người tên Lang Hào nói với người đằng sau nói .

Người được gọi ngũ trưởng lão có vẻ đã hiểu lời nói .” Thiếu gia , nàng là tiểu thư Tây Môn gia , tuy xung quanh không có người của nàng , có lẽ là nàng trốn ra ngoài , nhưng sẽ có cao tầng tìm nàng , người nên cẩn thận .”

“Lang tộc ta không thua gì nàng , chỉ cần nhanh gọn mà xoá dấu vết là được , cũng sẽ không ai biết nàng là do ta bắt , cẩn thận nàng có bảo mệnh “. Lang Hào nói , trong mắt vẫn không ngừng nhìn Tây Môn Vĩ Ân mà tỏa ra dâm uý , chứng tỏ tên này cũng chả tốt lành gì .

Nghe được lệnh , một lão già râu tóc bạc phơ nhưng thân hình vẫn cao lớn , hắn cao 2 mét , trên người khoát một thân trường bào màu đen che kính hết người chỉ chừa cái đầu , hắn bắt đầu động thủ , rất nhanh trên tay hắn mọc ra vô số lông sói, long sói có màu đen , móng tay cũng dần dài ra và sắt bén hơn , trên mặt cũng mọc ra lông sói, khí huyết bạo động , uy áp ép xuống Tây Môn Vĩ Ân khiến nàng bị ép phải quỳ gối xuống đất , tay cũng đã chống đất không tài nào cử động được , nàng cũng không thể làm gì , chỉ nghiến răng nghiến lợi nhìn hai người kia từ từ đi tới .

Bên trong , Vô Thường đã có thể miễn cưỡng đi lại , hắn đã đi tới được chỗ bộ xương , hắn bây giờ đã không còn sợ hãi nữa , thay vào đó là ánh mắt như sao sáng nhìn lấy bộ xương , kỵ sĩ cấp 10 a , kỹ sĩ cấp 10 a , phát tài rồi , không cần phải truyền thừa cái gì , tài sản chắc chắn là sẽ có , haha , giàu to .

Không đợi gì nữa , hắn liền đưa muốn sờ soạn bộ hài cốt , nhưng khi ngón tay găn vừa mới chạm bộ hài cốt , sự việc phát sinh.

“ mau rút tay khỏi đó , mau !” Người thần bí lần tiên hốt hoảng như vậy , không sai , hắn thấy sự nguy hiểm , không , khí tức cực kỳ nguy hiểm .

“Ta không thể , ngón tay ta bị dính chặt .” Vô Thường bây giờ tức điên , hôm nay là ngày gì chứ , thật sự xui xẻo , trong lúc đang cảm thán hắn vẫn là dùng sức lực yếu ớt kéo cánh tay mình ra .

Thân thể bộ xương phát sáng , ánh hoàng kim rực rỡ chiếu rọi khắp căn phòng , ánh sáng từ từ chuyển qua người Vô Thường .

“Ngươi mau làm gì giúp ta , thứ ánh sáng kia đang chạy sang ta , mau cứu người .” Với Thường giờ không biết làm gì chỉ là hô hào kêu cứu .

“Chết tiệt ! Thứ đó đang áp chế ta !” Người thần bí bực mình nói .

“Keng , đã tìm thấy người thích hợp , hệ thống bá vương kích hoạt , chào chủ nhân .”

Trong lúc hai tên vẫn còn hoảng loạn thì một thanh âm phát ra từ trong đầu Vô Thường khiến cả hai ngốc trệ .

“Cái gì hệ thống ? “.

Bạn đang đọc Cửu Thiên Địa Biến sáng tác bởi khôngcóbiết123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khôngcóbiết123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.