Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Kiêu

Tiểu thuyết gốc · 1994 chữ

Bích Lạc Thế Giới, một cái tu tiên thế giới hưng thịnh, nơi mà thiên tài nổi lên khắp nơi, cường giả tứ phía quật khởi.

Đông Lân Đại Lục, Phong Tiên thành, Trương Gia.

Trong một căn phòng nhỏ nằm ở trung tâm của Trương Gia, lúc này ở trên một chiếc giường gỗ đang ngồi lấy một thân ảnh thiếu niên ở trong tư thế xếp bằng tu luyện.

Chỉ thấy lúc này trên trán thiếu niên ấy bắt đầu xuất hiện một số giọt mồ hôi, khí tức quanh thân thể hắn cũng bắt đầu chậm rãi chuyển động.

Càng ngày, luồng khí tức ấy càng chuyển động nhanh hơn và bắt đầu lớn mạnh lên. Quanh thân thiếu niên lúc này cũng xuất hiện vô số mồ hôi thấm ướt hết cả quần áo hắn.

Đột nhiên, thiên địa linh khí xung quanh thiếu niên khoảng mười trượng nhanh chóng lao hướng phần bụng hắn mạnh mẽ hội tụ tại đan điền.

Quanh thân khí thế thiếu niên ấy cũng bắt đầu dâng lên tới đỉnh điểm rồi nổ phóng ra tạo thành một đạo sóng khí thổi bay những hạt bụi kèm theo một chút đồ vật văng ra xung quanh.

Chợt thiếu niên mở mắt ra, ánh mắt chứa lấy một tia vui mừng nhìn hướng bên ngoài cửa phòng rơi vào nơi đó một khối đá thô to bên cạnh một gốc cây cổ thụ ngoài vườn nhà hắn.

Thiếu niên đình chỉ tu luyện ngồi dậy, chân xỏ giày rồi chắp hai tay ra phía sau lưng chậm rãi đi hướng khối đá kia.

Lúc này đây mới có thể trông thấy được thiếu niên này là một người mới 15 tuổi. Hắn ngũ quan tinh xảo mà đoan chính, mày kiếm mắt sáng, làn da pha chút nâu vàng, đôi môi đỏ hồng, khí chất hắn lãnh đạm mà đường hoàng.

Hắn chính là đại nhi tử của Trương gia gia chủ Trương Thừa Thiên, tên Trương Nam Huyền, là một cái thiên tài đứng đầu của cái Phong Tiên thành này, xuất sinh lúc đã có được Thánh Thể, 5 tuổi lúc thành công đạp vào tiên đạo cảnh giới đầu tiên, 10 tuổi thấy cảnh thứ hai con đường, cho tới giờ có lẽ là sắp đột phá rồi tới cảnh thứ ba, được vô số tu tiên giả nơi này ngưỡng mộ xưng rằng: " Thiên Hỏa công tử".

Nam Huyền dừng bước chân đứng phía trước khối đá kia nhìn nó một hồi. Tại đây có thể thấy được trên bề mặt khối đá có lưu lại lấy vô số những đạo thủ ấn cùng quyền ấn in sâu vào trong khối đá.

Đó chính là những thứ mà thiếu niên lưu lại. Cứ mỗi lần đột phá cảnh giới hắn liền đi tới khối đá này rồi đánh một chiêu toàn lực hướng này khối đá.

Chỉ biết lúc hắn đột phá tiên đạo cảnh thứ hai thời điểm hắn đã đánh ra một quyền đi sâu vào nửa khối đá.

Và bây giờ đây, hắn lại muốn đánh ra một quyền nữa, đây chính là đại diện cho một quyền đầu tiên của hắn khi đặt bước chân vào tiên đạo cảnh thứ ba.

Cũng là một quyền để hắn có thể biết được bản thân có thể đạt được thứ hạng bao nhiêu trong đại hội luận võ lần này của các thành trì hợp tác tổ chức.

Chỉ thấy, thiếu niên bắt đầu vận dụng linh lực tập trung vào bàn tay trái. Hai chân hắn đứng thủ thế, bàn tay nắm thành quyền đầu, xung quanh bàn tay hắn vậy mà tạo ra một vầng ánh sáng màu đỏ vô cùng lóa mắt giống như một vầng Đại Nhật.

Rồi bỗng nhiên thiếu niên vung quyền thẳng hướng kia khối đá lao nhanh tới.

Vào thời khắc quyền đầu thiếu niên nện vào bề mặt khối đá thì vầng sáng đỏ quanh nắm đấm hắn liền nổ mạnh chấn cho khối đá kia xuất hiện vô số vết rách như mạng nhện rồi nổ tung. Mảnh vụn bay ra tứ phía tạo thành đầy trời mây khói.

Thấy vậy, thiếu niên liền thu lại quyền rồi dùng linh lực hất những thứ bụi bẩn quanh thân ra rồi chắp hai tay lại đi vào trong phòng.

Lúc tiến vào phòng, hắn còn nói một câu sai khiến mấy tên người hầu tới dọn dẹp những thứ mà vừa hắn tu luyện gây ra.

Xong, hắn liền cất lời đuổi bọn người hầu ra khỏi căn phòng rồi đóng lại cửa phòng bắt đầu một quá trình tu luyện mới.


Sáng sớm ngày hôm sau, khi mà Thái Dương vừa mới nhô lên trên bầu trời thì Nam Huyền đã đình chỉ việc tu luyện mà đi ra khỏi căn phòng.

Hôm nay thiếu niên mặc lấy một bộ y phục màu cam sắc thêu lấy một vầng Thái Dương to lớn ở phía sau lưng.

Phía trước bộ y phục thì có vô số đạo phù vân lam sắc trôi nổi cùng với ở hai phần tay vai y phục được thêu lấy hai chữ " Thiên - Hỏa " vô cùng sặc sỡ làm nổi bật lên khí chất đặc thù của Nam Huyền.

Hắn hôm nay muốn tới phòng nghị sự của gia tộc để bái kiến tộc lão cùng phụ thân hắn, tiện thể thông báo luôn tình hình tu luyện hiện tại của bản thân.

Đi trên đường, có vô số gia nô nhìn thấy hắn, bọn họ ai lấy đều cúi người chào hắn một tiếng rồi dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn bước đi xa.

Tiến vào trong chính điện đã thấy nơi đây tụ tập vô số người ngồi ngay ngắn trên ghế đang dùng ánh mắt dò sét hắn.

Họ đều là hắn thúc thúc, tổng có 5 vị lần lượt là: lão nhị Trương Thừa Ân, lão tam Trương Thừa Bảo, lão tứ Trương Thừa Úy, lão ngũ Trương Thừa Sơn cùng lão lục Trương Thừa Việt.

Họ đều là tu sĩ Kim Đan kỳ sơ kì, kém phụ thân hắn hai tiểu cảnh giới.

Nhìn thấy bọn họ, Nam Huyền liền cúi người hành lễ với họ một cái rồi nhìn về phía phụ thân hắn.

Thấy phụ thân gật đầu một cái hắn liền bước về phía một chiếc ghế chống gần đó mà an tọa.

Lúc này, căn phòng liền trở lên yên tĩnh lại, bầu không khí vô cùng trang nghiêm cùng với có chút ngột ngạt.

Bỗng nhiên, phụ thân Nam Huyền là Trương gia gia chủ khởi đầu cất tiếng nói:

- Hôm nay gọi các vị tới đây, một là họp gia tộc những việc làm trong tháng, hai là về việc đại hội luận pháp lần này. Được rồi, bắt đầu vấn đề đầu tiên. Mời các vị tộc lão lần lượt thống kê.

Thoại âm vừa dứt, lần lượt các vị tộc lão liền luân phiên nhau thống kê những thứ như gia tộc chi tiêu cùng thu nhập, việc buôn bán, việc ngoại giao cùng với một số tin tình báo có được về các đại gia tộc khác đối đầu với Trương gia.

Việc thống kê này rất nhạt nhẽo lên Nam Huyền chỉ giả bộ chăm chú nghe nhưng thật ra chả được câu từ nào lọt tai cả.

Cho đến khi tới việc về các đại gia tộc đối nghịch thì hắn liền tập trung tinh thần lại và bắt đầu chăm chú lắng nghe.

Lúc này, phụ thân hắn đang nói:

- Theo như tin tình báo thì tam đại gia tộc khác trong tháng này chưa có một hành động nào ảnh hưởng tới chúng ta cả. Nhưng mà, ba nhà họ lại lén lút qua lại với nhau giống như đang ấp ủ một âm mưu gì đó vậy. Điều này hết sức đáng lo ngại. Theo ta thấy, phần lớn khả năng là ba nhà đó đang tính hại Trương gia ta đây mà. Và mũi tên lần này chắc chắn là nhắm vào Huyền nhi.

Nghe thấy câu nói này, vô số ánh mắt bỗng nhiên hội tụ tại trên người Nam Huyền.

Thiếu niên thấy mọi người như vậy cũng chỉ ngồi yên rồi chậm rãi nói rằng:

- Các vị trưởng bối, theo như phụ thân ta thu được tình báo như vậy chắc các vị cũng đã đoán được mũi tên lần này sẽ ngắm về ta rồi đúng chứ? Vậy nên, các vị mỗi người hãy đưa cho ta một mảnh của chìa khóa để ta có thể có quyền mở được động phủ lão tổ tông lấy ra vật đó để tăng cao ta thực lực đi thôi. Đây chính là cách giải quyết vấn đề tốt nhất hiện giờ rồi. Các vị thấy thế nào?

Các vị tộc lão đầu tiên khi nghe đoạn thoại âm này thì đều gật đầu vì họ quả thật đã đoán được tam đại gia tộc đang đánh chủ ý vào Nam Huyền vì hắn chính là thiên kiêu mạnh nhất trong thành này. Nếu mà hắn chết đi thì Trương gia thực lực sẽ giảm xuống trầm trọng rồi lúc đó họ sẽ liên hợp lại mà đạp phá môn.

Nhưng khi nghe tới nửa đoạn sau thì bọn họ toàn thể đều nhíu chặt lông mày lại suy tư không ai trả lời vấn đề này.

Bởi vì, chiếc chìa khóa mà khi hợp lại từ những mảnh vỡ bọn họ cầm chính là để mở ra động phủ mà Trương lão tổ lưu lại trước khi vũ hóa.

Phải biết khi hắn còn sống chính là một vị cường giả đứng đầu cả cái Đông Lân đại lục, xưng vì Thần Hỏa Đạo Nhân. Một cái pháp thể song tu người. Đã từng hỏa thiêu vô số thiên kiêu cường giả, mai táng biết bao yêu thú. Tới lúc lâm chung hắn vậy mà chỉ để lại 6 mảnh vỡ cùng một câu nói cho mọi người rằng:

- Nếu ghép toàn bộ mảnh vỡ lại sẽ lấy được ta bảo tàng.

Đây chính là lí do mà các vị tộc lão đang suy nghĩ có nên giao mảnh vỡ chiếc chìa khóa hay không.

Nếu giao, nhất định bọn họ chi mạch con cháu sẽ không có được rồi một lần cơ hội có thể tranh đoạt quyền nắm giữ chìa khóa. Nhưng nếu không giao, bọn họ gia tộc rất có thể sẽ bị người khác liên thủ trấn áp mà dẫn tới diệt tộc.

Suy nghĩ đắn đo một hồi lâu sau bọn họ liền cắt chặt răng rồi đồng thanh nói một từ vô cùng nặng nề:

- Hảo.

Dứt lời, năm vị tộc lão đều lấy ra một mảnh vụn dùng linh lực đưa về phía phụ thân Nam Huyền rồi được phụ thân hắn nhanh tay thu lấy. Lúc thu lại những mảnh vỡ này phụ thân Nam Huyền ánh mắt không khỏi lộ ra một tia vui mừng rồi nhanh chóng biến mất.

Xong việc này, hắn lại ra lệnh mọi người thảo luận về việc thứ hai chính là đại hội luận pháp lần này.

Đại hội lần này khác với các lần trước là vì mọi lần trước đại hội tổ chức sẽ chỉ trong phạm vi Phong Tiên thành mà thôi chứ không rộng tới nhiều thành khác như lần này.

Vậy nên sau một hồi thảo luận thì mọi người liền quyết định chỉ đưa Nam Huyền đi đại hội lần này.

Xong việc, mọi người liền đứng dậy chắp tay hành lễ với gia chủ một cái rồi nhanh chóng đi ra chính điện, riêng chỉ có Nam Huyền là đi theo gót chân phụ thân tiến về nhà của phụ thân hắn với mẫu thân.

Bạn đang đọc Cuối Đường Tiên Đạo sáng tác bởi HắcBạchHỏaChủng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcBạchHỏaChủng
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.