Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Tới Ta Tới!

Phiên bản Dịch · 705 chữ

Trách không được vai chính vai ác trong sách đều thích giả vờ, dưới trường hợp nào đó, thật sự soái nha.

Thiên La đứng tại chỗ, sau khi ăn xong thịt nướng mỹ vị, ước định tốt địa phương hội hợp, liền xua tay từ biệt Nam Dung lưu luyến mỗi bước đi.

Sau đó nàng nhìn về phía Lục Tê Chi bên cạnh, nàng có hơi chút không biết hình dung quan hệ hiện tại của hai bọn họ như thế nào, hẳn là xem như chủ nợ và con nợ đi, hơn nữa nàng còn dám thật sự thúc giục nợ.

Nhưng nói là bảo tiêu và Boss giống như cũng có chút không quá chuẩn, nào có ai làm Boss mà giống như nàng, có hơi chút run rẩy kinh tâm, sợ hắn bỗng nhiên một ngụm nuốt mất nàng?

Thiên La đang muốn ra lệnh nói hắn đi về phía đông, kết quả không nghĩ tới người ta xem cũng không xem nàng một cái, trực tiếp cất cánh —— là thật sự cất cánh.

Chính là hoàn toàn làm lơ quy tắc ở trong bí cảnh Bích Tẩy không thể ngự kiếm phi hành, còn chưa có ngự bất cứ thứ gì, trực tiếp liền bay.

Thiên La hai tay nhét ở trong tay áo, ngửa đầu nhìn hắn bay, trong miệng không chút nào bủn xỉn khen: “Oa, huynh bay thật cao, thật là lợi hại!”, đây là nếu bỏ qua ngữ khí nàng giờ phút này có hơi chút tức giận và u oán.

Lục Tê Chi ngừng ở chỗ cách nàng 10 mét, nhớ tới cái gì, cúi đầu đi xuống xem, vừa cúi, liền thấy được đôi mắt u oán của Thiên La.

Lục Tê Chi: “……”

Hắn có chút không kiên nhẫn hạ xuống, một phen ôm chầm lấy Thiên La tiếp tục cất cánh.

Lần này Thiên La không ý kiến, bảo tiêu ngẫu nhiên làm tài xế, sự tình cũng bình thường mà.

Nhưng đối với sự kiện trước đó, nàng vẫn muốn đề cập: “Giảng đạo lý, huynh vừa rồi có phải định trốn nợ hay không?”

Ngữ khí Lục Tê Chi không hề phập phồng: “Câm miệng.”

Ngươi nói câm miệng ta liền câm miệng sao?

Thiên La đối thượng với ánh mắt Lục Tê Chi nhìn qua, hô hấp cứng lại, thôi được, câm miệng liền câm miệng, nhưng nàng vẫn phải nói nốt một câu: “Muội phải đi về phía đông, khôi giáp cửu lân ở bên kia, huynh biết phương vị không?”

Lục Tê Chi không nói chuyện, toàn bộ khuôn mặt tràn ngập biểu tình ‘ngươi xem lão tử là người không biết phương vị sao?’.

Thiên La hướng về phía hắn cười một chút, rốt cuộc người ta cũng là tài xế miễn phí, “Đôi mắt màu vàng của huynh rất đẹp, nhưng muội phát hiện, đôi mắt màu đen cũng không tầm thường.”

Lục Tê Chi: “Câm miệng.”

Thiên La lần này thành thật câm miệng, bởi vì hiện tại đã bay cách mặt đất ít nhất 300 mét, nàng sợ Lục Tê Chi buông tay, chính mình sẽ ngã thành tám khối.

Vừa rồi bọn họ hẳn là ở phía tây phương vị ‘ thu ’, đại biểu cho mùa thu, linh thảo linh thụ nhiều nhất, yêu thú nuôi thả ở bí cảnh Bích Tẩy, chủ yếu sinh hoạt ở phương vị ‘ thu ’, tỷ lệ mang thai đều tương đối cao, vô cùng huyền học.

Từ phía tây ‘ thu ’ đến phía đông ‘ xuân ’, là một đường bay thẳng.

Thiên La nhìn màu sắc phía dưới lập tức từ thu vàng biến thành xuân xanh lá mạ, tảng lớn tảng lớn xanh, tâm tình rất sảng khoái.

Rất nhanh, nàng liền thấy được một u đàm phía dưới, chung quanh mọc đầy hoa cỏ, phía dưới u đàm chính là mục tiêu của nàng lúc này.

Khôi giáp cửu lân ở ngay phía dưới u đàm, hơn nữa, nàng cần tự đi lấy.

Bởi vì đây là Thần Khí, rất có cá tính, nếu có hai người tìm được nó, nó sẽ lựa chọn người mạnh hơn.

Bạn đang đọc Cuộc Sống Hàng Ngày Đầy Rủi Ro Bên Vai Ác của Nhất Giang Thính Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahuongduongmautrang
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.