Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 2 Chương 52: Thiếu

Phiên bản Dịch · 1247 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

Vốn tưởng rằng mất một khoảng thời gian ra khỏi đám người, ai ngờ mọi người từ từ tản ra, để lại đường cho hai người đi qua.

Công Thủy hừ một tiếng, nhấc chân liền hướng về chỗ của mình.

Mặc Khuynh Thành theo sát phía sau, nhưng mà cô vừa đi vừa chào hỏi người mọi người, so với Công Thủy phụng phịu phía trước thành tươi sáng.

Khu giảng đường cách văn phòng một đoạn đường, cũng may mà sau khoảng thời gian tan học không lâu, nếu không bọn họ cũng sẽ không quá dễ dàng tiêu sái đến văn phòng được.

Vừa mới tiến vào văn phòng, Công Thủy liền chạy tới sofa bên cạnh nằm xuống.

“Chơi không vui, một chút cũng không vui! Quả nhiên không thể mềm lòng, cũng không biết đứng lâu như vậy, đùi non mảnh khảnh của người ta có thể thành bắp thịt dài hay không.”

Anh vừa oán giận, vừa chậm rì rì đập chân.

Mặc Khuynh Thành tự giác đóng cửa lại, đi đến ghế ngồi cách đó không xa rồi ngồi xuống.

“Chị Hồng, cuộc sống dạo này thế nào?” Hai người đều không mở miệng liền lãng phí thời gian.

“Còn có thể thế nào, chỉ là không có việc gì thôi.”

Giữa lông mày Công Thủy nhíu lại, nếu là người khác thấy mỹ nhân như vậy, nhấy định sẽ đau lòng nghĩ tìm mọi cách xóa đi mọi dấu vết.

Mặc Khuynh Thành không tiếp nói, cô cũng biết miệng Công Thủy nói là không có gì chẳng qua là chính anh cho rằng vậy, đường đường là lâu chủ Hồng lâu, nhiều chuyện đợi xử lý như vậy, muốn nói nhàm chán, thật là vì không có chuyện gì thú vị gợi lên lạc thú của anh thôi.

Công Thủy không có được câu trả lời, cũng không thèm để ý, chẳng qua...

Anh không có bóp chân mình nữa, buồn khổ lần mò cổ tay, trong giọng nói mang theo ai oán.

“Quả nhiên là bị lừa, xuất hiện rồi cũng không nói đã mệt rồi, còn không có giúp người ta xoa bóp.” Nói xong, ánh mắt nhỏ còn không ngừng liếc nhìn Mặc Khuynh Thành.

Ám chỉ rõ ràng như vậy kẻ ngốc nhìn cũng biết, huống chi cô không phải kẻ ngốc.

Thoáng châm chọc, người này thật sự là thích đủ thứ, thực coi rằng mình là thuộc hạ của anh rồi hả?

Mọi cách ám chỉ đều không có bất luận hành động nào, Công Thủy đứng thẳng người lên, sau đó lại mềm nhũn.

Miệng khóc lóc kể lể: “Người ta thật là đáng thương, giúp người ta dạy học miễn phí thì thôi, vẫn còn phải chịu một đoàn hoa si vây quanh, vậy còn chưa tính, ai bảo bộ dáng của người ta thật đẹp đâu, nhưng mà, đôi chân mảnh khảnh của người ta, thật đáng thương, cũng chưa có ai đau lòng à?”

Miệng Mặc Khuynh Thành giật giật, người này còn thích diễn hơn cả mình?

Công Thủy thấy cô còn chưa qua đây, càng náo lợi hại hơn.

“Người ta số khổ, hu hu hu, lão Vương, ông nhanh tới đưa tôi đi đi, tôi không muốn tiếp tục làm việc miễn phí nữa, hu hu hu, tôi muốn về nhà...”

Mặc Khuynh Thành cảm thấy gân xanh trên trán đều đã giật giật rồi, quả thực không thể nhịn được nữa!

“Cọ.”

Công Thủy còn đang khóc lóc kể lể đột nhiên nhìn thấy cô đi tới bên mình, trong lòng cười đắc ý, xem đi, lại vẫn không có chuyện gì là bản thân anh không giải quyết được, nếu là có, liền nháo thêm một lần nữa!

Mặc Khuynh Thành áp lửa giận xuống, nửa ngồi trước ghế sofa, cười như không cười nói: “Chị Hồng, chị khó chịu chỗ nào?”

Theo kẽ tay vụng trộm nhìn qua, nghiêng mặt làm bộ lau nước mắt, rầu rĩ nói: “Bắp chân...”

Cô nhìn trường bào hơi hơi lộ ra đôi chân dài, tùy ý chọc chọc, “Chỗ này sao?”

“Không phải, đi xuống một chút.”

“Chỗ này?”

“Xuống thêm một chút...”

“Đây?”

“Đúng đúng.” Công Thủy cảm giác được chỗ chân đau nhức bị một ngón tay chọc chọc vào, không hài lòng nói: “Nhanh lên đi!” Chậm quá, cũng không biết Mặc Dận thấy thế nào, hừ, vẫn là người ta tốt hơn.

Mặc Khuynh Thành cũng không so đo với anh, trong đôi mắt trong suốt chẳng biết lúc nào trở nên thâm thúy, dưới tầm mắt của Công Thủy, chậm rãi nâng bàn tay thon dài lên, toàn bộ đặt lên trên bắp chân, nhẹ nhàng bóp bóp.

Công Thủy chịu đựng hai tiết học đạt được một chút thoải mái, nhưng lực trên tay cô lại quá nhẹ, “Mạnh thêm chút.” Anh còn chưa hỏi Mặc Dận chưa cho cô ăn điểm tâm thôi.

“A...”

Mặc Khuynh Thành đáp lại, đôi mắt chợt lóe sáng lên, đáng tiếc đôi mắt híp của Công Thủy không có nhìn thấy.

Một giây sau.

“A!”

Một tiếng kêu sợ hãi, đánh thức sinh viên trên lớp ở nơi xa đang mệt rã rời.

Trong văn phòng, Công Thủy cả người nằm trên sofa đau xót, mắt phượng trừng lớn nhìn Mặc Khuynh Thành ngồi chồm hổm bên cạnh.

“Dưa ngắn, em làm gì vậy?”

Dưa ngắn?

Cái người đáng chết này gọi mình sau lưng như vậy?

A, được lắm.

Thu liễm tất cả cảm xúc, trên mặt lộ ra vẻ vô tội, nhìn nhìn đôi chân biến mất trước tay mình, hỏi: “Chị Hồng, không phải chị bảo em mạnh thêm chút sao?”

Kia cũng không bảo cô dùng lực bóp chết!

Lời nói vừa đến bên miệng lại bị anh mạnh mẽ nuốt xuống, cho dù anh có tức giận cỡ nào, cũng sẽ lý trí biết cái gì có thể nói cái gì không thể nói, huống hồ, chính mình vừa rồi đem cái tên giấu dưới đáy lòng gọi ra miệng rồi.

“Em gái Mặc, người ta chỉ là bảo em tăng thêm một chút lực thôi.”

“Đây chính là một chút đó.” Cô lại vẫn đặc biệt giơ tay ra, tuyệt đối là chút chút, không nhiều không ít, tuyệt đối cho anh thoái mái đến nổ tung.

Công Thủy nghẹn lời, thông minh như anh cũng biết là dưa ngắn trêu chọc anh, một năm ở chung với nhau, anh mặc dù mặc kệ chuyện này, cũng sẽ không không biết chút cực hạn của cô.

Tay chống cằm, hơi cuộn lại tuy không thoải mái, lại nhìn nhìn đôi tay kia, chịu đựng đi.

“Người ta không náo với em nữa, xui xẻo làm thầy dạy, cũng không biết là nghĩ cái gì.” Nghĩ vậy, anh lại bắt đầu than thở.

Mặc Khuynh Thành có chút tò mò, cô không biết vì sao Mặc Dận có thể bảo anh ấy tới trường được, không lẽ là lo lắng cho mình?

“Chị Hồng, nếu nghĩ không muốn, có thể trực tiếp từ chối.” Như vậy đối với mình hay với anh đều sẽ giảm bớt phiền toái.

Công Thủy liếc mắt nhìn cô một cái, vươn ngón tay

Bạn đang đọc Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương của Tiên Nhược An Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.