Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Cuộc Điều Tra

Phiên bản Dịch · 1591 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Triệt bỏ hồ sơ trong két sắt khóa lại, đến ký túc xá trong văn phòng trực để tắm rửa, sau đó lái xe đến tòa nhà gia đình của Cục Công an thành phố.

Trên đường đi, màn hình điện thoại di động của Lâm Triệt không ngừng nháy báo, sáng nay tin tức báo về đặc biệt nhiều.

Vốn dĩ đây chỉ là một buổi sáng bình thường, nhưng vì lá thư tuyệt mệnh này đã làm dậy sóng cả Weibo, trên mạng bắt đầu thảo luận sôi nổi về đề tài này.

Có người mạo danh làm y tá trong bệnh viện, nói tối hôm qua phòng cấp cứu đón một người cắt cổ tay tự sát, chính là Tiểu Vũ Mao;

Có người tự nhận là chủ của một khu nhà ở, nói rằng có 7-8 chiếc xe cảnh sát đã đến điều tra;

Có người than thở, tiếc nuối;

Có người lại buộc tội Tiểu Vũ Mao, nói rằng cô dùng chiêu trò để thu hút sự chú ý;

Có người tự nhận là “bạn thân” đăng đoạn nói chuyện với Tiểu Vũ Mao lên mạng, sau đó nói về các “quy tắc ngầm” của Tiểu Vũ Mao kể rất rành rọt, chi tiết;

Cũng có một số cư dân mạng tự cho mình là “chính nghĩa”, thực chất dưới bình luận chỉ kèm thêm đường link “bán thịt”, “bán xôi” rồi còn khuyến khích người ở gần đến “thẩm định”...

Các phương tiện truyền thông giống như một con chó hung ác với khứu giác cực kỳ nhạy bén, từ lúc lá thư tuyệt mệnh được tung ra vào sáng sớm cho đến nay, chỉ trong vài giờ thật giả lẫn lộn, văn hay tranh đẹp đủ thể loại biến tấu lan truyền trên mạng xã hội.

Trên xe của Lâm Triệt.

- Biểu ca, hay là anh dẫn em đến nhà Tiểu Vũ Mao xem tình hình thế nào? Cô ấy sống chết chưa biết, em cũng không có tâm trí đi học!

Lâm Triệt ấn mở nút dây an toàn cho Châu Lạc Bình.

- Nói cả đường đi rồi mà vẫn không hiểu à? Không nghe lọt tai câu nào hết sao? Đi học đi!

Châu Lạc Bình mím môi, tay chân chậm chạp mò xuống xe: 

- Được rồi, nếu anh không dẫn em đi, lát nữa em sẽ tự mình trèo tường ra ngoài đến đồn cảnh sát tự hỏi cho rõ.

- Ô hay, còn dám uy hiếp anh?

Lâm Triệt hừ một tiếng, nói: 

- Đi đi, thuận tiện anh nhờ bọn họ tạm giam cậu hai ngày, đỡ phải lo.

Biết chiêu này đối với Lâm Triệt không có tác dụng, Châu Lạc Bình lập tức nản lòng, sau đó đổi chiêu: 

- Biểu ca, em sẽ học chăm chỉ, nếu có tin tức gì về Tiểu Vũ Mao nói cho em biết, được không?

- Biết rồi, anh sẽ hỏi giúp cậu. Đi nhanh đi, chuông reo rồi đấy!

Nói xong, Lâm Triệt đưa tay định xoa đầu Châu Lạc Bình, nhưng tiểu tử này lập tức tránh đi.

- Đã nói rồi, vào cấp hai không được xoa đầu nữa, để các bạn cùng lớp nhìn thấy thì tôn nghiêm em để đâu nữa!

Nhìn Châu Lạc Bình bước vào trường học, Lâm Triệt nhất thời ngây người, dáng vẻ của thiếu niên càng ngày càng giống chú mình.

Mặc dù đội cảnh sát hình sự không chịu trách nhiệm về vụ án này nhưng vì đã đồng ý với biểu đệ nên Lâm Triệt quyết định gọi điện cho đồng nghiệp của mình tại đồn cảnh sát để tìm hiểu “lá thư tuyệt mệnh online” rốt cuộc là như thế nào.

Ngay khi vừa lấy điện thoại ra, một thông báo tin tức hiện lên trên màn hình: Cảnh sát Giang Châu thông báo Tiểu Vũ Mao, họa sĩ truyện tranh online nổi tiếng trong thành phố, được xác nhận đã chết tại nhà riêng vào sáng sớm nay. Cảnh sát bước đầu phán đoán là do tự sát.

Lâm Triệt cau mày, thật sự đã chết?

Lâm Triệt chưa kịp bấm xem nội dung tin tức thì có một cuộc gọi đến.

- Vương cục?

- Lâm Triệt, lập tức đến văn phòng của tôi. Có nhiệm vụ!

- Rõ!

Ánh mắt Lâm Triệt lóe lên, nhấn ga đi về phía cục cảnh sát.

Tới nơi Lâm Triệt vội vàng đi tới văn phòng, nhưng các lãnh đạo trong cục vẫn còn đang họp.

Vừa bước vào văn phòng lớn của Đội Cảnh sát Hình sự, hắn đã nhìn thấy một nhóm người do Lý Lễ dẫn đầu đang tụ tập quanh máy uống nước, trò chuyện sôi nổi. 

Lâm Triệt nghe được mấy câu liền đoán ra bọn họ đang nói đến vụ việc di thư online hồi sáng.

- Không có vụ án nào làm rảnh quá đúng không?

Lâm Triệt cắn một miếng bánh trứng đã nguội, ánh mắt nhìn thẳng vào Lý Lệ: 

- Báo cáo kết án viết xong chưa?

Lý Lễ mới vào đội năm ngoái và còn trẻ.

Tuy thiếu kinh nghiệm nhưng hắn rất siêng năng lại thông minh, là một người có triển vọng. Vụ án “Giấu xác trong cốp xe thuê” là vụ án lớn đầu tiên hắn theo từ đầu đến cuối, hôm qua trước khi tan sở Lâm Triệt đã sắp xếp cho hắn viết báo cáo kết án.

Khi mới gia nhập đội, Lý Lễ có chút dè chừng vì nghe danh Lâm Triệt rất “giang hồ”, nhưng sau khi được theo hắn ra hiện trường hai lần và biết tính khí của Lâm Triệt, cậu trai này đã bộc lộ bản chất thật của mình.

- Vẫn chưa.

Lý Lễ cũng không sợ hãi, cười không biết xấu hổ: 

- Lâm đội, em đi phân loại tài liệu khẩu cung đây.

Lâm Triệt đá Lý Lễ một cái rồi nhét nửa chiếc bánh trứng còn lại vào miệng, lúc hắn chuẩn bị về văn phòng thì cục trưởng cũng vội vã chạy tới.

- Lâm Triệt, vào văn phòng tôi.

- Rõ!

Lâm Triệt dùng miếng giẻ đặt trên bình nước lau sạch dầu trên tay. Vừa rời đi, Lý Lễ liền kêu gọi mọi người tập trung lại.

Vương Cục vừa bước đi vừa phổ biến tình hình:

- Đêm qua, Đồn cảnh sát đường Tân Giang nhận được điện thoại báo động rằng có người đã tự tử.

Lâm Triệt nhướng mày: 

- Người đăng thư tuyệt mệnh lên mạng?

Vương cục dừng một chút, quay đầu nhìn Lâm Triệt: 

- Cậu biết chuyện này sao?

- Tám trong số mười thông báo trên điện thoại di động sáng nay đều đề cập đến việc này mà.

Nhắc đến tin tức thật giả lẫn lộn sáng nay tràn ngập không gian mạng khiến Vương cục khẽ cau mày.

Do sự nhạy cảm nghề nghiệp, Lâm Triệt phát hiện được dấu vết dị thường. Nếu chỉ là một vụ tự sát đơn giản hẳn sẽ không tìm tới anh.

- Sao vậy Vương cục, có chuyện gì?

- Vào trong nói chuyện.

Trong văn phòng cục trưởng có mấy người đang ngồi, ngoài phó cục trưởng Sở cảnh sát đường Tân Giang và dân cảnh tiểu Đoàn, còn có hai người Lâm Triệt chưa từng gặp mặt.

- Hai người này là đồng nghiệp ở Văn phòng lấy ý kiến nhân dân tỉnh.

Vương cục vừa nói vừa đưa tập tài liệu trên bàn cho Lâm Triệt, giới thiệu:

- Đây là Lâm Triệt, đội trưởng đội Cảnh sát Hình sự của chúng tôi, đồng thời là đội trưởng tổ trọng án.

Không khí vô cùng nghiêm túc, không ai hàn huyên vui vẻ mà chỉ nhìn nhau ra dấu.

- Lão Lục, các anh nói trước đi.

Lục sở đưa mắt ra hiệu với tiểu Đoàn, anh ta liền đứng dậy nói sơ bộ về công tác xử lý các cuộc gọi tối qua cũng như tình hình hiện trường.

Lâm Triệt vừa lắng nghe vừa lật giở xem qua hồ sơ cử cảnh sát đến hiện trường vụ án cũng như các ghi chép báo án trong tay.

Tiểu Đoàn mới nói được một nửa thì Lâm Triệt cũng đã đọc xong.

Theo đánh giá tình hình tại hiện trường và ý kiến sơ bộ của bác sĩ pháp y đưa ra, đây chỉ là một vụ tự sát đơn giản, không có nghi ngờ gì rõ ràng.

Sau khi tiểu Đoàn nói, hai đồng nghiệp ở Phòng lấy ý kiến công chúng phát cho mọi người một tập tài liệu khác.

- Kính gửi các lãnh đạo, đây là số liệu và kết quả phân tích dự đoán do bộ phận chúng tôi biên soạn cho vụ việc này. Bởi vì người quá cố là một nhân vật của công chúng có tầm ảnh hưởng nhất định, nên lá thư tuyệt mệnh được tung ra thông qua mạng xã hội Weibo, có mức độ phổ biến rộng rãi cao, sự chú ý và ảnh hưởng lớn. Việc phát hành thư tuyệt mệnh có khoảng cách gần ba giờ kể từ khi cảnh sát từ đồn cảnh sát đến được nhà nạn nhân. Những bình luận trên Internet cho rằng đồn cảnh sát đường Tân Giang làm việc chậm chạp, dẫn đến việc Tiểu Vũ Mao không được đưa đến bệnh viện kịp thời và tử vong, tin tức như vậy nhanh chóng lan rộng và ảnh hưởng rất nặng nề.

Bạn đang đọc Cục Trung Tội (Dịch) của Hắc Đào

Truyện Cục Trung Tội (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.