Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử tâm nhãn (hết hy vọng).

Phiên bản Dịch · 1970 chữ

Nếu muốn nói thời gian đầu năm này chuyện người trong quan trường bàn luận nhiều nhất, như vậy ngoài biến cố trong đám hỏi Trần gia. Yến gia thì không còn gì khác.

Mà người bị bàn luận nhiều nhất không phải là Yến Thanh Đế, cũng không phải Trần Ninh, thậm chí không phải Trần lão thái gia, mà là Trần Phàm...

Bởi vì nếu nói đến cùng, biến đổi kinh thiên hôm đó hoàn toàn là bởi vì Trần Phàm dựng lên.

Nếu như không có Trần Phàm. Trần lão thái gia sẽ không tức giận. Phạm gia cũng sẽ không đến nỗi lâm vào vạn kiếp bất phục, Trần Ninh cũng sẽ không đứng ra ở ngay trước mặt nhiều đại nhân vật không chút lưu tình mà cự hôn.

Theo ý nào đó mà nói, hai chữ Trần Phàm đã trở thành sự tồn tại như Diêm Vương gia trong lòng người trong quan trường. ít nhất trước khi lão nhân gần trăm tuổi kia qua đời - trong lòng đại đa số người đều rất rõ ràng, ai thiếu não nổi điên đi trêu chọc Trần Phàm, cũng giống như xúc phải nghịch lân của lão nhân kia.

Ở dưới dạng tình hình này, khi nghe được hai chữ Trần Phàm, ai cũng ngạc nhiên.

Dù là Chu Manh. Phùng thư kí. Vạn viện trưởng đều có thân phận đặc thù, tay cầm quyền cao, cũng nhịn không được ngây ngẩn cả người, ba người không nháy mắt nhìn chằm chằm Từ Tĩnh không hề nhúc nhích, cảm giác giống như đang hỏi: Từ Tĩnh, tiểu tử ngươi không phải đang nói đùa đi?

Trong phòng ăn, nhất thời liền rơi vào sự yên lặng như ở trong cõi chết.

- Các ông đừng nhìn tôi như vậy, tôi cũng chỉ là bị buộc bất đắc dĩ, nếu không cũng không ở ngay trong ngày tết lại kéo các vị cùng xuống nước đâu.

Đối với biểu tình biến hóa của ba người. Từ Tĩnh tựa hồ đã sớm nắm được tâm lý, bởi vì...ở ba ngày trước, nhận được điện thoại của Trần Phàm, nghe được Trần Phàm muốn diệt trừ thế lực đen của Vân Nam, đem đám cảnh sát cùng bại hoại quan trường một lưới bắt hết, hắn cũng đã sửng sốt thật lâu.

Dù sao trong ký ức của hắn. Trần Phàm từng là Long Nha, ngoại trừ huấn luyện cùng chấp hành nhiệm vụ, rất ít quan tâm tới chuyện bên ngoài.

Hiện giờ Trần Phàm muốn làm lớn đến như vậy, tuyệt không phù hợp tính cách của hắn.

Vô cùng tò mò, cùng ngày Từ Tĩnh cũng không hỏi nhiều, cũng không bởi vì sự tình quá mức trọng đại mà cố gắng khước từ, lại trực tiếp đáp ứng.

Bởi vì hắn có thể nghe ra quyết tâm của Trần Phàm, nếu như hắn cự tuyệt. Trần Phàm hơn phân nữa sẽ trực tiếp đi tìm Trần lão thái gia.

Đồng thời khi đáp ửng. Từ Tĩnh lập tức dùng mạng lưới tình báo trong tay điều tra tin tức liên quan trong đó.

Long Nha là tổ chức thần bí có sức chiến đấu khủng bố nhất toàn cầu, sự khủng bố của mạng lưới tình báo làm cho người ta líu lưỡi, xa xa không phải tổ chức đặc công bình thường cùng quân đội khác có thể so sánh.

Hai ngày.

Chỉ hai ngày thời gian, hắn liền điều tra được tin tức chân thật.

- Còn nói không dụ dỗ, anh đúng là đem chúng tôi đẩy vào trong hố lửa a.

sắc mặt Chu Manh có chút mất tự nhiên, hắn tự nhiên rõ ràng những lời này của Từ Tĩnh có lực uy hiếp đến cỡ nào.

Phùng thư kí cũng nhíu mày:

- Từ Tĩnh, việc này quan hệ quá nhiều, trăm triệu không thể chỉ mấy chúng ta quyết định.

- Phải a. Từ Tĩnh, chuyện lớn như vậy, anh bảo ba người chúng tôi đến đây định đoạt, chẳng phải là anh đang muốn đào hầm cho chúng tôi sao?

Vạn viện trưởng dở khóc dở cười.

- Được rồi, các vị xem như tôi chưa nói gì. ăn cơm. ăn cơm.

Từ Tĩnh cũng không bắt buộc, dẫn đầu cầm lấy đũa, tựa hồ không muốn bàn lại chuyện vừa rồi.

Ba vị tôn bồ tát bị lời nói của Từ Tĩnh làm cả kinh làm sao còn tâm tư dùng cơm?

Nhìn thấy Từ Tĩnh cầm đũa như muốn gắp thức ăn, ba vị đại lão nhìn nhau, sau đó vẫn do Chu Manh có quan hệ tốt nhất với Từ Tĩnh làm đại biểu, hỏi:

- Từ Tĩnh, tiểu tử Trần gia, đang êm đẹp tự nhiên muốn làm ra trận thế lớn như vậy để làm gì?

- Hắn ở Vân Nam thiếu chút nữa bị người của Thanh bang dùng súng bắn chết.

Từ Tĩnh gắp lên một móng heo, cầm trong tay, cắn hai cái, chậm rãi nói:

- Hơn nữa bên cảnh sát địa phương còn muốn bởi vì chuyện này lấy việc công làm việc tư, muốn âm thầm làm rụng hắn.

Trần Phàm thiếu chút nữa bị người của Thanh bang sát hại?

Người của cảnh sát còn muốn mượn cơ hội giết chết Trần Phàm?

- Bá

Khác với biểu tình thảnh thơi của Từ Tĩnh, nghe được lời của hắn, sắc mặt ba vị thủ trưởng biến đổi lớn.

Bọn hắn thân ở địa vị cao, tự nhiên có thể đọc hiểu tin tức vừa toát ra.

Trong lúc bọn họ đang khiếp sợ đồng thời cũng cảm thấy may mắn, theo bọn họ xem ra, vô luận là Trần Phàm chết trong tay Thanh bang hay bị cảnh sát địa phương âm thầm làm rụng, sự tình đều cũng trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Lấy tính tình cùng lực ảnh hưởng của lão nhân kia, đủ trộn đến long trời lờ đất, người chết tuyệt đối không chỉ một người, mà là một số lớn người.

Vừa cảm thấy may mắn, trong lòng bọn hắn cũng đồng dạng đang bồn chồn.

Ở ngày đầu năm. Phạm Nhàn bởi vì cấu kết hắc bang ám sát Trần Phàm, bị Trần lão thái gia biết. Phạm gia trực tiếp bị đá vào vực sâu - số người trên dưới Phạm gia bị bắt vào tới hơn hai mươi người, còn có một bộ phận còn đang chịu thẩm tra.

Ngoài ra, vị kiêu hùng hắc đạo Bạch Tuyết Sơn sau khi bị bắt vào ngày thử ba đã bị bắn chết, tốc độ cực nhanh, kẻ khác cứng lưỡi.

Bạch Tuyết Sơn đã chết, những thủ hạ của hắn không ai chạy thoát, đều bị bắt vào.

Càng khủng bố chính là bởi vì sợ Trần lão thái gia còn chưa hết giận, bộ cảnh sát lập tức triển khai hành động quét xã hội đen trong phạm vi cả nước, còn mạnh mẽ hơn so với bất cứ lần nào.

Ở dưới tình hình này, Trần Phàm thiếu chút nữa bị người của Thanh bang bắn rụng?

Đây không phải muốn tát vào mặt Trần lão thái gia sao?

Trong lúc nhất thời, sắc mặt ba người đều hết sức khó coi, nhất là Chu Manh, đôi mày trực tiếp biến thành một đường thẳng.

Dù sao, chuyện này có quan hệ tới hắn lớn nhất.

Nhìn biểu tình biến hóa của ba người. Từ Tĩnh vốn đang cố ý giữ im lặng ăn móng heo, sau đó cảm thấy được thời gian đã đến lúc, cười hắc hắc:

- Đừng trách tôi không nhắc nhở các vị, tuy rằng tuổi tác Trần lão thái gia đã cao, nhưng tính tình vẫn luôn nóng nảy trước sau như một, một khi bùng nổ không người có thể ngăn. Phạm gia chính là vết xe đổ. Nếu cho hắn biết, đứa chắt trai mà hắn sủng ái nhất thiếu chút nữa bị hắc đạo bắn chết, hắc hắc...

Từ Tĩnh cũng không nói câu kế tiếp ra miệng. ý tứ lại rất rõ ràng: ba người các ngươi có thể khoanh tay đứng nhìn, bất quá đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, đến lúc đó Trần lão gia tử phát hỏa, để cho hắn gọi những người từng là thủ hạ phái bộ đội đi tiêu diệt, các ngươi có muốn khóc cũng khóc không kịp đâu.

Bên tai vang lên lời Từ Tĩnh, nhìn biểu tình thảnh thơi của hắn, ba vị đại lão thân ở địa vị cao hận không thể tại chỗ hành hung Từ Tĩnh một trận.

Lấy chỉ số thông minh của bọn họ, làm sao lại không biết lợi hại bên trong?

Theo bọn họ xem ra. Trần lão thái gia vì bao che khuyết điểm trút giận cho Trần Phàm, ngay cả Phạm gia quyền lực ngập trời trong kinh thành cũng dám động, lôi ra quân đội chạy tới Vân Nam tiêu diệt tự nhiên cũng không cần phải nói.

Mà đến lúc đó, nếu để cho Trần lão thái gia biết, cảnh sát cùng bại hoại quan trường còn muốn cậy thế xử lý Trần Phàm, ba người bọn họ muốn bảo trụ địa vị tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Trong lúc nhất thời, ba vị đại lão lại trầm mặc, diễn cảm biến hóa liên tục không ngừng.

- Từ Tĩnh, tôi nghĩ chuyện này tôi phải xin chỉ thị Phan bí thư mới được.

Phùng thư kí là người thử nhất mở miệng, hết thảy lấy việc xin chỉ thị làm chính.

Vạn viện trưởng cũng cắn răng nói:

- Nếu Kỷ ủy ra mặt, tôi tự nhiên sẽ không khoanh tay thờ ơ nhìn.

- Từ Tĩnh, hệ thống tình báo của anh vượt xa tôi. ông hẳn nên hiểu rõ ràng. Hồng Liệt ở Vân Nam chiếm cử nhiều năm. Những năm gần đây tuy rằng hắn gánh vác danh đầu trùm buôn thuốc phiện, nhưng thái độ làm người của hắn giảo hoạt, chuyện này chưa bao giờ tự mình đi làm, hơn nữa thế lực sau lưng hắn đã toàn bộ tẩy sạch chỗ bẩn của hắn, trong tay chúng ta cũng không có chứng cứ, muốn động tới hắn không phải là chuyện dễ dàng.

Chu Manh nhíu mày nói.

- Phùng thư kí, tôi cũng biết chuyện này quan hệ trọng đại, cho nên ông cần xin chỉ thị, tôi tự nhiên không có ý kiến, nhưng tôi tin tưởngPhan bí thư sẽ không thờ ơ.

Từ Tĩnh chậm rãi lau bàn tay dầu mờ, châm một điếu thuốc lá, thích ý hút một hơi, rì rì nói:

- Về phần Chu ca, anh nói không chứng cứ, chuyện này tôi cũng đã nói với Trần Phàm rồi.

- Tiểu tử Trần gia nói như thế nào?

Chu Manh khẩn cấp hỏi, không giữ vẻ thản nhiên như trước.

- Hắn nói chứng cứ của Hồng Liệt thì cứ giao cho hắn xử lý, những người khác giao cho chúng ta giải quyết.

Từ Tĩnh nói xong xoay người đến bên bàn trà phòng khách cầm lấy ba phần hồ sơ mới nhận hôm nay, đi trở về phòng ăn, đưa tới trước mặt ba người:

- Trong này là toàn bộ chứng cứ của thủ hạ, cảnh sát, bại hoại quan trường dưới tay Hồng Liệt. Lấy chứng cứ trong này, đủ để động thủ.

Nhìn ba phần tư liệu mỗi phần trên trăm trang Từ Tĩnh đặt trên bàn, ba vị đại lão cũng chưa nhận lấy.

Bởi vì đối với bọn họ mà nói, đây quả thật là khoai lang phỏng tay!

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Vương của Phong Cuồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 488

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.