Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Thái Hậu!

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

Chỉ từ điểm này tới nói, đã mạnh hơn nhiều so với các thần tử đã đầu hàng trước Lý Vạn Cương kia!

Cho nên đến tột cùng là ai được ai không?

Qua đó có thể thấy được chút ít!

Nhưng từ khi Triệu Công Công này nhìn thấy Tiêu Thần, liền lập tức cải biến chủ ý.

Vốn cho rằng Thái Tử đã chết, không nghĩ tới hắn còn sống.

Chỉ cần Tiên Hoàng còn có một giọt cốt nhục như hắn còn tại thế, vậy hết thảy đều có thể......

Bao quát cả phục hồi triều đại của mình.

Nhưng trước đây Triệu Công Công gặp vị Thái Tử gia này thái độ mười phần mập mờ, mặc dù miệng đầy ưng thuận, nhưng cũng miễn cưỡng, giờ phút này càng là có tâm kích động, đi thăm dò chi tiết.

Ai ngờ, thấy Tiêu Thần không dám nhận lời, liền nhìn ra là hạng người chưa chắc có thể thành đại sự.

Không có di truyền chút anh minh thần võ nào của Tiên Hoàng a.

Hắn nghĩ tới điều này, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.

Tiêu Thần không ngờ Triệu Công Minh lại tới ồn ào, hắn cho rằng Triệu Công Minh cảm thấy Tiêu Thần hắn dựng lên công lao lớn như thế, khẳng định sẽ thăng quan tiến tước, không chừng còn có thể trở thành người chưởng ấn giám thị các thái giám!

Có cỗ thế lực này.

Một tiếng điện hạ vừa rồi, chắc là để hắn một lần nữa suy tính về đại sự?

"Đây là địa phương nào? Sao ngươi có thể gọi thẳng tên của ta? Tình cảnh hiện nay của hai người chúng ta rất hung hiểm, ta càng là như giẫm trên tảng băng mỏng, cho nên trước tiên phải đứng vững gót chân ở cung rồi nói sau, mặt khác việc này rất trọng đại, cũng cần bàn bạc kỹ hơn."

Lời này của Tiêu Thần nghe rất có lý, nhưng lại càng giống là lừa gạt.

"Vâng."Triệu Công Minh lại không nhịn được thở dài.

"Về sau có việc ta sẽ đi tìm ngươi, ngươi đừng tới tìm ta, nếu bị người ta nhìn thấy sẽ rất phiền phức."Lời này của Tiêu Thần chính là chỉ trích Triệu Công Minh quá mức lỗ mãng.

"Vâng."

Triệu Công Minh sợ hãi cả kinh, vội vàng đáp ứng.

"Cạc cạc cạc, một già một trẻ các ngươi ở chỗ này thần thần bí bí trò chuyện cái gì đây? Có thể nói cho ta nghe một chút không?"Một tràng tiếng cười như vịt kêu phát ra, một tên thái giám trung niên giữa một đám đông tiểu thái giám chen chúc ngang nhiên mà tới.

"Gặp qua Vương công công! Cung chúc Vương công công thể an......"Hai người Tiêu Thần cùng Triệu Công Minh nhìn thấy người này đều giật mình nhảy một cái, vội vàng né qua một bên đứng trang nghiêm khom người, khiêm tốn hành lễ.

Người tới gọi Vương Tận Trung, chính là tâm phúc thân tín của Hoàng Thái Hậu, đại tổng quản thái giám, chức vụ và quân hàm tam phẩm, trước mắt đây chính phẩm cấp tối cao trong thái giám.

Trong cung hết thảy cũng chỉ có ba đại tổng quản thái giám, một người là Ti Lễ Giám chưởng ấn đại thái giám Cung Thủ Lễ, một người là hắn, còn có một người khác là tổng quản thái giám trước mặt Hoàng Hậu, Trương Tự Phương.

Vị cư là lão nhị chiếm giữ tam đại tổng quản, cao minh a?

"Thôi đi! Chớ làm bộ dạng như vậy với ta...... Hắc hắc, Triệu Công Minh, không nhìn ra người ỉu xìu như ngươi cũng rất có tâm tư, đây là nhìn thấy Tiêu Thần thành hàng đắt giá trong cung chúng ta, liền ba ba đến vẫy đuôi?"Vương Tận Trung lại cười to.

"Ai nha, lời này của Vương công công cũng không tốt!"

Trong lòng Tiêu Thần âm thầm cười lạnh, ngoài miệng lại kinh sợ nói:"Đây cũng không phải là muốn chiết sát tiểu nhân sao? Tại trước mặt ngài, tiểu nhân nào dám xưng một cái chữ đắt a, Vương công công ngài mới là đại phú đại quý......"

"Cạc cạc cạc, chỉ đùa một chút chơi, ngươi đã sợ thành cái bộ dáng này rồi?"Vương Tận Trung thấy một bộ dáng vẻ nơm nớp lo sợ của Tiêu Thần liền rất hài lòng.

Bỗng nhiên biến sắc, giọng the thé nói, "Ý chỉ Thái Hậu, truyền ngươi vào cung, còn không nhanh chóng đi cùng chúng tạ?"

"Dạ!"Tiêu Thần vội vàng đáp ứng, trong lòng nghi ngờ, không biết Thái Hậu tìm mình có thể có chuyện gì?

Dù thế nào cũng sẽ không phải là muốn ban thưởng đi?

Thái Hậu đại khái đã bảy mươi tuổi, mắt cá chết, miệng cóc, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, hai bên má đều hóp lại, cái này làm cho nàng tựa như là đang tức giận.

Nhưng tiếng nói vẫn là hòa hoãn:"Ngươi chính là Tiêu Thần?"

Tiêu Thần chỉ là quỳ lạy không nói, cố ý run run thân thể, biểu thị mình đang run rẩy.

Thái Hậu đối với phản ứng của hắn liền rất hài lòng, "Nghe nói tại Lễ Đèn Lồng ngươi đánh mặt tiểu tử Hoàn Nhan kia, giúp Hoàng Thượng thắng được năm tòa thành trì, ha ha, công lao này thế nhưng không nhỏ!"

"Hạng người man di, dám can đảm mạo phạm thượng quốc ta, nô tài thấy vậy cũng vô cùng tức giận, nhịn không được đánh tên kia......"Tiêu Thần cười làm lành.

"Ha ha ha, thằng nhãi con như ngươi nói chuyện thật đúng là rất biết đùa, khó trách Hoàng Hậu lạnh như vậy mà cũng vừa lòng với ngươi...... Ngươi đi theo Hoàng Hậu cần phải hảo hảo hầu hạ, không được có nửa điểm sơ sẩy, nếu không ai gia sẽ không tha thứ cho ngươi!"

"Nô tài tuân theo ý chỉ của Thái Hậu!"Tiêu Thần nói to.

"Ân, bé con như ngươi còn tính là thông minh...... Ai gia nhìn cũng là thích, người tới, thưởng!"

Bạn đang đọc Cực Phẩm Phong Lưu Giả Thái Giám của Hỏa Vương Chi Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 577

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.