Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Tố Trọng Yếu

Phiên bản Dịch · 1815 chữ

Mặc dù nói là như thế, nhưng nàng vẫn như cũ tổn thất gần như một nửa tu vi, từ nhị lưu cao thủ trực tiếp giáng xuống cấp bậc tam lưu.

Vừa nãy lý thanh la tuy rằng không kìm lòng được mà mất đi thần trí, nhưng vê sau khôi phục được thần trí, cảnh tượng lúc đó lại một lần nữa quay lại như là một đoạn phim bình thường xuất hiện ở trong đầu, lý thanh la vừa thẹn lại vừa giận, trong lúc nhất thời đã cắn đôi môi đến chảy máu sưng đỏ.

Nhìn dáng dấp ngang dọc trên cơ thể của lý thanh la, Mộ Thanh tiêu trong lòng âm thầm tán thưởng, thực sự là một tuyệt thế vưu vật, tình huống vừa nãy giả như có thể để cho nam nhân khác lựa chọn, sợ rằng đại đa số nam nhân vẫn sẽ hành động nghĩa hiệp mà cứu vớt lấy thân thể đáng thương của Lý Thanh La.

Cũng chỉ có lão già chết tiệt Đoàn Chính Thuần mới có thể vứt bỏ đi tuyệt thế vưu vật như vậy, như này không phải là đã chứng minh lão già chết tiệt kia chỗ đó là bị hỏng sao?

Nơi đó đã có vẫn đề rồi, mà vẫn còn câu dẫn nhiều nữ nhân như vậy, quả thực là muốn chết mà, sớm muộn cũng có một ngày hắn sẽ chết ở trên bụng nữ nhân thôi.

"Kỳ thực ngươi không cần thiết phải hận ta như thế, chúng ta sớm muộn gì đều cũng là người một nhà, coi như ta không có hấp thu nội lực của ngươi, lấy tư chất của ngươi, cũng không cách nào ở phương diện võ học mà tiến thêm một bước, lẽ nào ngươi không phát hiện ra sao, thời điểm ta cùng ngươi song tu, tư chất ngươi đã chậm rãi thay đổi sao?"

Lý thanh la biết lời nói của Mộ Thanh tiêu là sự thật, tư chất của nàng như thế nào thì nàng đã rõ, thế nhưng lần song tu này qua đi, tư chất chính mình thật sự đã thay đổi, tuy rằng chỉ cao hơn một chút không đáng kể, nhưng cũng làm cho nàng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Lẽ nào tiểu tử này có thể bằng chừng ấy tuổi mà đạt đến cảnh giới tông sư đều là do tu luyện công pháp song tu này, cái này cần công pháp cường đại tới cỡ nào mới có thể gián tiếp thay đổi tư chất người a!

Bây giờ tuy rằng bị tổn thất một nửa tu vi, nhưng tư chất chính mình lại phát sinh ra nhiều biến hóa, nếu như mình có thể có được một quyển công pháp mạnh mẽ như vậy, sau này muốn tăng lên một tầng tu vi cũng không khó, bởi vậy từ góc độ này mà xem xét, tính ra nàng cũng không có chịu thiệt.

Có thể nàng đêm nay tổn thất không chỉ là một nửa tu vi a!

Mình trong ngày thường luôn luôn mắt cao hơn đầu, mấy năm nay càng là thủ thân như ngọc, thế nhưng ngày hôm nay lại như một người con gái thanh lâu, ở dưới thân người đàn ông này uyển chuyển mà hầu hạ, nghĩ đến các loại hình ảnh xấu hổ vừa nãy, lý thanh la càng là lạnh lẽo nói: "Nói như vậy, ta còn phải cảm tạ tiểu chất nhi nhà ngươi sao?"

Mộ Thanh tiêu phảng phất như không hiểu được ý trào phúng trong câu nói của nàng, trái lại hắn nghĩ chuyện này là đương nhiên mà gật gù: "Đây là tự nhiên, không tin ngươi soi gương thử xem."

Mộ Thanh tiêu từ bên trong quần áo lý thanh la tìm ra một cái gương đồng, thả ở trước mặt của nàng: "Mợ tuy rằng rất đẹp, nhưng mà khi trước bộ dáng hoàn toàn giống như thiên hạ nam nhân đều đang nợ tiền ngươi vậy, phảng phất như là oán phụ đi đòi nợ a."

"Ngươi xem một chút bộ dáng hiện tại của ngươi xem, chúng ta vẻn vẹn chỉ song tu một lần, ta không chỉ có thay đổi tư chất của ngươi, còn để ngươi so với trước đây trở nên càng xinh đẹp hơn, giữa hai lông mi có sắc mị hoặc, khuôn mặt hồng hào lộng lẫy, cả người tươi cười rạng rỡ, ngươi bây giờ nếu cùng Ngữ Yên đứng chung một chỗ lại như là đôi tỷ muội, cũng không uổng công ta cày cấy vun trồng suất vài canh giờ a."

Phụ nữ đều là như vậy, lý thanh la cũng là đang ngắm nghĩa lại khuân mặt tưởng chừng là thiếu phụ của mình, xoa xoa hai má bóng loãng mềm mại như hai quả trứng gà đã bóc vỏ, khuôn mặt nhẵn nhụi đỏ hồng, đối với biến hóa phát sinh trên người có chút mừng rỡ nhàn nhạt.

Kết quả, khi nghe được câu cuối cùng của Mộ Thanh tiêu rất vô liêm sỉ, tức giận đến nỗi nàng cầm gương đồng lên liền hướng Mộ Thanh tiêu mà đập tới.

]

Mộ Thanh tiêu tiếp nhận gương đồng, không khỏi mỉm cười nói: "Được rồi, trước tiên không nói đùa nữa, ta hiện tại có hai vấn đề cũng muốn hỏi ngươi."

Lý thanh la lạnh lùng rên một tiếng, trực tiếp quay đầu đi.

Lý thanh la, là nhân tố trọng yếu mà Mộ Thanh tiêu nhất định phải nắm lấy để phục quốc xưng đế,.

Tây Hạ Hoàng Đế thế nhưng là đệ đệ cùng mẹ khác cha với nàng, nếu mà để nàng chạy mất, chỉ sợ Mộ Thanh tiêu sẽ phiền phức không ít a. Mặt khác nếu như nàng ở trong tay Mộ Thanh Tiêu, thì đại nghiệp phục quốc xưng đế của Mộ Thanh tiêu sẽ có sự giúp đỡ rất là lớn.

"Ta nghe Ngữ Yên nói, ngươi gần đây nhất là đi tới Tây Hạ, con tiện nhân Lý Thu Thủy kia có phải là đã khống chế quyền lực của Tây Hạ không?"

Đây là điều mà Mộ Thanh tiêu muốn biết nhất, qua một thời gian ngắn sau Lý Thu Thủy sẽ vì tây Hạ công chúa mà tuyển Phò mã, đến thời điểm đó nếu như có thể đem khống chế Lý Thu Thủy lại, vậy thì tương đương với khống chế toàn bộ Tây Hạ, phục quốc xưng đế ở ngay trong tầm tay.

Lý thanh la mặt không hề cảm xúc trực tiếp trầm mặc không trả lời

"Vậy ta liền đổi một vấn đề khác đi."

Mộ Thanh tiêu lần nữa mở miệng nói: "Ngươi hiện tại còn có hận hay không cái kẻ đã vứt bỏ ngươi, mà đã đi tìm những nữ nhân khác mà ôm ấp, Đoàn Chính Thuần?"

Căn cứ trong nguyên bản kịch tình, Mộ Thanh tiêu đương nhiên biết, lý thanh la cực kỳ hận Đoàn Chính Thuần, thế nhưng hắn vẫn là không nhịn được sự tò mò mà đi hỏi nàng, bằng không tâm bất an, hơn nữa hắn còn muốn dẫn dắt lý thanh la hướng về phía bên mình nữa, cái này cũng có lợi với kế hoạch của mình.

Lý thanh la khép chặt đôi môi, vẫn không có trả lời.

Mộ Thanh tiêu khẽ mỉm cười: "Mợ không nói coi như cũng không sao, cùng lắm ta đưa ngươi cởi sạch quấn vào rồi đưa ngươi vào Yến tử ổ, tin rằng rất nhiều người phi thường muốn thưởng thức ngọc thể của ngươi a, không quá ba ngày, ngươi sẽ vang danh thiên hạ thôi..."

Trong đầu không kìm lòng được hiện ra tình cảnh như vậy, lý thanh la vừa nghĩ vô số xú nam nhân dùng ánh mắt buồn nôn nhìn lên mỗi một tấc da thịt trên người mình, liền cảm thấy không được mà rét run.

"Nếu sợ, vậy thì đàng hoàng trả lời vấn đề của ta."

Chú ý tới thân thể đang run rẩy mềm mại trong lúc lơ đãng của nàng, con mắt Mộ Thanh tiêu chăm chú quan sát từng cái động tác cùng thần thái của nàng.

Lý thanh la dù sao không phải là chưa từng là tiểu cô nương, trải qua hoảng loạn ban đầu, khóe miệng nàng bỗng nhiên hiện ra một tia ý cười nhàn nhạt: "Ta không tin ngươi sẽ làm như vậy."

Mộ Thanh tiêu khóe miệng giật giật, không có trả lời.

"Chỉ cần ngươi còn yêu Ngữ Yên, ngươi liền không dám làm như thế với ta, huống hồ ở bên ngoài, ta thế nhưng là mợ ngươi, ngươi là muốn cho người trong thiên hạ sỉ vả ngươi sao?"

"Tâm cơ của ngươi để ta có cảm giác rất là khủng bố, không thể làm ra sự tình ngớ ngẩn như thế."

Ngữ khí Lý thanh la bình thản đáp lại, mặc dù mình hận tên tiểu chất nhi này, nhưng nàng phải thừ nhận rằng đối phương là người rất biết thương hương tiếc ngọc, bằng không chính mình đã sớm trở thành một kẻ tàn phế.

Có điều khi ánh mắt hắn rơi vào khắp toàn thân mình, nàng ngay lập tức liền phủ nhận cái ý niệm này, cái này cũng gọi là thương hương tiếc ngọc?

Mộ Thanh tiêu không khỏi ngẩn ra, chợt cười nói: "Không sai, ta xác thực sẽ không làm ra sự tình ngớ ngẩn như vậy, thế nhưng ta có thể để cho người khác làm, cũng như ngươi vậy người phụ nữ tâm địa rắn rết, ta cũng không có nhiều kiên nhẫn như vậy."

Lý thanh la ngồi thẳng người, hai tay thu lại xim y còn vương vãi trên mặt đất, nói: "Chuyện này nói làm sao đều liên quan đến Cô Tô Mộ Dung gia tử của ngươi, hơn nữa ngươi càng nhẹ dạ như vậy thì càng bất lợi cho ngươi, người đàn ông nhỏ bé của ta?"

Mộ Thanh tiêu hơi thay đổi sắc mặt, lẳng lặng đánh giá nàng, sau một lúc lâu mới nói: " Sự thông minh của tiện nhân Lý Thu Thủy kia cũng bị ngươi kế thừa, nữ nhân như ngươi làm sao lại sinh ra nha đầu đơn thuần như Ngữ Yên vậy."

"Đa tạ khích lệ."

Lý thanh la nhặt xiêm y lên, phát hiện toàn bộ đều đã rách rưới, hiển nhiên là bị phương pháp phi thường thô bạo xé nát, không khỏi tức giận ra mặt, tình hình vừa nãy nàng còn mơ hồ nhớ tới, xé nát những này xiêm y của nàng không phải là người đàn ông trước mắt này, mà là chính bản thân nàng.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cướp Đoạt Hệ Thống (Bản Dịch) của hải lý đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quanganh93
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.