Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân tính

Tiểu thuyết gốc · 1505 chữ

Dựa theo cấu trúc đến xem thì toàn bộ năng lượng trải đều xung quanh cánh cổng đi về hướng trung tâm hầm mỏ.

Hầu hết các vật liệu được làm bằng sắt thép, cũng có thể một phần biến đổi khí hậu sinh vật này bị cảm nhiễm đồng hóa với các loại mỏ quặng ở đây.

Đồng nghĩa với việc các đường ray này đã tồn tại sau khi sinh vật này bị đồng hóa với các kim loại bên dưới mỏ quặng.

Karl sau khi xem xét một chút công việc của các tiểu đội, đồng thời đứng dậy lục lọi một chút ba lô lấy một đám cỏ lau tươi mới đi đến vị trí của con Garru.

"Nhóc con, ăn nhiều một chút, có sức làm việc."

Karl ngồi thì thầm nói với con Garru mà không để ý gì đến đám người xung quanh.

Vinid hiếu kì sờ sờ con vật khi nó đang ăn chợt hỏi:

" Thứ này có thể thuần hóa sao?"

"Sẽ không cắn người chứ?"

Vô số câu hỏi vây quanh con vật khiến hắn tò mò. Loại ma vật này bình thường đụng một chút là chém giết như hắn bình thường sẽ không để ý tới điểm này.

Karl chợt bật cười đáp:

" Là có thể thuần hóa, thậm chí không cần phải một mực đeo ba lô để di chuyển."

Vinid vòng tay đứng một bên gãi gãi chiếc cầm như có điều suy nghĩ.

Trong bụng hắn thầm nghĩ lợi và hại khi nuôi một con vật như này, nhưng đầu óc của hắn không tốt dùng cho lắm. Chỉ tấm tắc làm kì lạ.

Ronnie đứng một bên xem xét cũng thử dò xét hỏi Karl về con vật.

Sau khi được Karl giải thích cụ thể về con vật, tất cả mọi người đều ngạc nhiên. Thứ này nếu như có thể thuần hóa thì lợi nhuận không thể đo đếm.

Nhưng lợi và hại trong đó đều phân biệt rõ ràng. Có thứ này thậm chí một đầu lộ tuyến thông thương giữa các khu căn cứ với nhau sẽ là một trợ giúp to lớn đối với căn cứ.

Karl giải thích cách thức nuôi con vật cùng với cách thuần hóa cho Ronnie xong cũng trở lại lán của tiểu đội.

Hai ngày sau.

Hầu hết các tiểu đội thu thập vật tư còn sót lại trong hang động. Những người quản lí cùng với các thương nhân bắt đầu phân chia lợi ích khai thác hầm mỏ.

Những số quặng còn sót lại trong vách của hang động chưa được khai thác đều bị các thế lực chia chác.

Tìm một lý do để đuổi những mạo hiểm giả còn lại tập trung xung quanh khu vực.

Tiểu đội của Ronnie cũng được phân phát một phần lợi ích.

Karl đang tu tập thiền trong lán thì đột ngột nghe tiếng bước chân của Henry. Tiếp đó tiếng nói của Henry vang lên.

"Này Karl, đội trưởng có đồ vật giao cho ngươi."

Henry đi vào lán tạm của Karl. Xuất ra một cái túi để trên mặt đất. Động tác của hắn rất nhẹ nhàng như sợ vỡ thứ gì.

Karl ngắt trạng thái thiền mở mắt nhìn về chiếc túi mà Henry đặt ở trước mặt.

"Cám ơn."

Henry cười cười rút ra một điếu thuốc chậm rãi ngồi bên cạnh bắt đầu đốt nói:

"Hắc, không có gì, chỉ là thứ đồ chơi này rất dễ vỡ, ngươi xác định là cần mấy thứ này."

"Thứ này đối với ta có tác dụng, không hắn là mấy thứ vớ vẩn, thuận tiện cũng nghiên cứu một chút."

Karl mở chiếc túi lục lọi một hồi, một bên kiểm tra một bên trò chuyện vơi Henry.

Trong túi có chứa một số vi mạch điện tử, thứ này được tìm kiếm ở trong phòng điều khiển của hầm mỏ. Một số linh kiện mặc dù đã bị oxy hóa nhưng với cách bố cục phòng kín của hang động lộ ra không quá nhiều điểm oxy hóa.

Sau khi Henry rời đi. Karl xem xét tỉ mỉ các điện trở từ nhỏ đến lớn nằm trên các bo mạch.

Mặc dù chức năng chính của những thứ này đảm nhiệm bộ phát thanh nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc thay thế tái tạo bộ radar mini.

Sau khi phân phát lợi ích của các tiểu đội cùng mạo hiểm giả. Đám người tập trung ở cửa hang động bắt đầu thưa thớt.

Một số tiểu đội còn tiếp tục đi săn bắt biến dị thú.

---

Andrew nằm chợp mắt trong cửa tiệm. Bất thình lình hắn giật mình nhìn chằm chằm bóng đen đang ngồi trước quầy.

"Ách."

"Ngài về rồi sao?"

Bóng đen không ai khác chính là Karl đang ngồi nhìn chằm chằm Andrew, nụ cười như có như không tủm tỉm nhìn khung xương trước mặt của mình kinh ngạc.

"Đúng vậy, ta đã thu thập xong một số linh kiện, qua kiểm tra một chút còn có thể sử dụng được."

"Lão có thể thay thế nó mô phỏng bộ radar trên người lão."

Karl đặt túi linh kiện trên quầy, từng chút một lấy ra vài bộ phận gần như hoàn hảo.

Andrew sửng sốt một chút lại nhìn đám linh kiện trước mặt.

"Ồ!!"

"Những thứ này gần như hoàn hảo, ngài là làm sao tìm được."

Karl lắc đầu không nói. Hắn bàn giao cho Andrew tất cả linh kiện hắn tìm được, sau đó lôi một chiếc bình có chứa dầu nhớt đặt trên bàn.

Đây là thứ hắn yêu cầu từ một tiểu đội khác khi đang khai thác tại hang động. Mặc dù có chút vàng nhợt nhưng là loại dầu nhớt cực kì tốt.

So với số mỡ động vật trên người của Andrew thì thứ này quý giá hơn số mỡ động vật chạy trong người của hắn.

Andrew kích động nhìn một chút trong chiếc bình. Khoảng chừng một lít rưỡi dầu nhớt. Có thứ này các bộ phận trong cơ thể của hắn có thể bảo dưỡng lại một chút.

Thời gian dài dùng mỡ động vật khiến các ống dẫn nhiên liệu trong cơ thể hắn nổi lên một tầng mỡ dày.

"Cái này quá quý giá."

"Thứ này ngươi không thể thu thập được nhưng thân phận của ta có thể thu thập được. Gia tộc Niel bên đó cũng trợ giúp một chút."

Karl bàn giao một số chi tiết cho Andrew về việc mô phỏng bộ radar mini. Sau đó lại rời khỏi tiệm thuốc của Andrew.

Karl đi dạo tại thương hội mua một chút vải đay cùng một số loại thịt thú biến lấy được từ Alan nơi đó trở về phòng.

Sau khi trở về phòng hắn cảm nhận được một ánh mắt tò mò đang nhìn chằm chằm túi đồ của hắn.

Cái đầu buộc tóc củ cải của anna rướng người lên dòm qua cửa sổ khi khi Karl trở về. Ánh mắt tập trung vào túi đựng đồ của Karl.

Bỗng nhiên có một bàn tay già nua lặng lẽ thò ra nhắm ngay lỗ tai của Anna chợt kéo.

"Ai nha. Đau đau..."

"Nhóc con đừng làm phiền Karl. Hở một chút ngươi lại đi rình trộm."

Tiếng nói của Bà nội Anna vang lên phía sau cánh cửa.

Karl bật cười nói:

"Không sao, ta cũng có một chút đồ vật muốn đưa qua cho ngươi."

Karl xuất ra một cái túi trong ba lô, phần này là thịt biến dị thú đã được qua xử lý, chủ yếu là thịt thỏ, năng lượng chạy trong phần thịt đối với người bình thường có thể cải thiện sức đề kháng chống lại một số loại bệnh cảm mạo lặt vặt.

"Thật cám ơn chàng trai trẻ, già đây không biết phải cám ơn cậu như thế nào."

Bà nội anna cảm ơn rối rít. Từ sau khi cứu chàng trai này về, cuộc sống của nàng được cãi thiện không ít.

Được sự bảo bọc của gia tộc Niel không những kiếm thêm được việc làm tại một xưởng dệt. Lại có thời gian chăm chút một chút rau trong vườn nhỏ.

Tất cả những thứ này đều do cậu thanh niên trước mặt này ban tặng. Lúc đầu chỉ vô tâm cứu giúp một người sống sót. Nhưng không nghĩ tới sẽ thay đổi cả đời mình.

"Bà à. Điều này là cần thiết phải làm, không cần cảm ơn. Bà cứ yên tâm nuôi Anna là được rồi."

Mặt dù là tận thế nhưng chút nhân tính còn sót lại trong cái thế giới này Karl vẫn rất là quý trọng. Trong kí ức của hắn còn sót lại không nhớ rõ khuôn mặt của mẹ mình. Dường như có một con bàn tay vô hình cưỡng ép xóa đi đồng dạng.

Bạn đang đọc Cực Hạn Sinh Tồn sáng tác bởi bombom9000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bombom9000
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.