Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta là người có tiền

Phiên bản Dịch · 1486 chữ

Tống Uyên đọc cuốn sách trong tay thật kỹ một lần, nhẹ giọng nói: "Thì ra là thế."

Nội lực ở thế giới này hoàn toàn khác với trong suy nghĩ của hắn, mà lại giống với linh lực trong tu tiên giới.

Nhưng nội lực lại là tự sản sinh từ trong cơ thể, còn linh lực là hấp thu từ bên ngoài để mình sử dụng.

Nội lực có rất nhiều đặc tính, có thể tự cường hóa bản thân, cũng có thể thoát ly thân thể, bám vào ngoại vật, cường hóa nó.

Nếu tu luyện tới trình độ cao thâm, thậm chí có thể thoát ly thân thể, tiến hành công kích ở cự ly xa.

Sự tồn tại của nội lực, đem võ giả chia làm hai cấp bậc.

Võ giả không có nội lực, dù có thể làm thiên hạ đệ nhất ở thế tục, nhưng lại không chịu nổi một kích của cường giả nội lực.

Mà trong cường giả nội lực, cũng có phân chia cảnh giới: nội sinh nội lực và ngoại ngự nội lực.

Trong cuốn sách chủ yếu nói về đại cảnh giới thứ nhất: nội sinh nội lực.

Nội sinh nội lực chia làm bốn cảnh giới, theo thứ tự là Kích Hoạt Kì, Trữ Năng Kì, Biến Hình Kì và Biến Chất Kì.

Cái gọi là Kích Hoạt Kì chính là kích hoạt huyết mạch toàn thân, làm cho cả thân thể tiến hóa lên một tầng sinh mới mới.

Tới giai đoạn này, năng lượng trong người võ giả sẽ chuyển hóa hoàn toàn thành nội lực, từng tế bào trong cơ thể sẽ sản sinh nội lực không ngừng.

Tới giai đoạn thứ hai, Trữ Năng Kì, chính là làm cho ngũ tạng bản thân trở thành bình chứa nội lực.

Mỗi lần cải tạo một tạng phủ thì nội lực sẽ được thăng cấp, sau khi cải tạo hoàn toàn ngũ tạng, giữa chúng sẽ sinh ra mối liên kết lưu thông, nội lực trong cơ thể cũng sẽ đạt cực hạn.

Về phần giai đoạn thứ ba, Biến Hình Kì, chính là đem hình thái nội lực biến hóa, làm cho nội lực có thể mô phỏng bất cứ hình dạng nào.

Giai đoạn thứ tư, Biến Chất Kì, chính là giai đoạn cuối cùng của cảnh giới nội sinh nội lực, cũng là giai đoạn khó khăn nhất, quan trọng nhất.

Giai đoạn này, phải khiến bản chất nội lực phát sinh chuyển hóa, những người chân chính sau khi rèn luyện bản thân tới cực hạn, sau đó trở thành cường giả nội lực, thực lực sẽ tăng vọt.

Bởi vì là nội sinh nội lực tự nhiên, nên nội lực trong cơ thể sẽ có hiệu quả đặc thù, mà loại hiệu quả này vô cùng đa dạng, sau khi võ giả nội sinh nội lực chuyển hóa được bản chất nội lực, uy lực hoàn toàn được nâng lên tầm cao mới.

Mà những người thông qua bí pháp mới trở thành cường giả nội lực kia, nội lực sẽ không có bất kỳ đặc tính gì, sau khi biến đổi tính chất nội lực, cũng chỉ có thể làm nội lực thực chất hóa, trừ cái này ra, không có những hiệu quả khác.

Còn về cảnh giới ngoại ngự nội lực, trong sách cũng không giới thiệu tường tận, chẳng qua chỉ nhắc đơn giản một câu, có thể câu thông năng lượng ngoại giới.

"Không biết ta tiến vào Kích Hoạt Kì chưa."

Tống Uyên bỏ quyển sách xuống, nội dung quyển sách này để cho hắn lợi ích không nhỏ, ít nhất đối với phương diện tu hành, đã định hình được một phương hướng rõ ràng.

Hiện tại Tống Uyên càng mong chờ cuốn bí tịch nội lực.

Cất quyển sách đi, Tống Uyên lấy ra một bao tải, đổ hết ngọc thạch vào bao.

Việc hắn cần làm bây giờ chính là đem ngọc thạch đổi thành tiền, sau đó mua dược liệu và võ thuật nội gia.

Lần này Tống Uyên gọi hẳn một cỗ xe ngựa, mang ngọc thạch tới ngân hàng Tần Thức.

Ngân hàng này do Trần Tương Viễn giới thiệu, lão bản chính là chí giao của Trần Tương Viễn, hơn nữa bản thân cũng là một võ giả nội gia.

Khi Tống Uyên tới ngân hàng, Tần lão bản đã chờ sẵn ở ngân hàng.

"Chắc ngươi chính là Tống huynh đệ!"

Tần lão bản thấy một thiếu niên cõng bao tải đi vào ngân hàng, hắn vội đi ra khỏi quầy, ôm quyền với Tống Uyên.

Tống Uyên hạ bao tải xuống, cũng đáp lễ nói: "Chính là tại hạ, lần này tới đây, hy vọng Tần chưỡng quỹ có thể chiếu cố một chút cho tiểu đệ."

"Tống huynh đệ cứ an tâm, người cứu mạng Trần đại ca, cũng chính là cứu mạng của ta." Tần lão bản vô cùng nghiêm túc nói.

Tống Uyên cười một tiếng, sau đó đưa bao tải cho Tần lão bản, nói: "Chính là những thứ này."

Tần lão bản mở bao tải ra, liếc nhìn những ngọc thạch bên trong, thở dài nói: "Phẩm chất ngọc thạch rất tốt, nhưng ta vẫn cần phải tiến hành giám định chỗ ngọc thạch này, phiền Tống huynh đệ chờ một chút."

Tống Uyên vuốt cằm nói: "Được."

Sau đó, Tần lão bản dẫn Tống Uyên ra phía sau, mặt tiền ngân hàng Tần Thức nhìn không lớn, cứ tưởng quy mô ngân hàng này nhỏ, nhưng khi ra phía sau, Tống Uyên lại thấy một sảnh rất lớn.

Cả sảnh được trang trí bằng đồ cổ, hai bên đại sảnh, trưng bày các loại đồ trang sức rất trân quý, chính giữa chính đường, có một chiếc bàn dài, hai bên có hai hàng ghế.

Tần lão bản giới thiệu: "Nơi này là nơi đặc biệt chuyên tiếp đãi khách hàng lớn."

Vừa nói, Tần lão bản vừa vỗ tay, có bảy tám người đi ra từ hai bên chính đường , dưới chỉ thị của Tần lão bản, bọn họ bắt đầu giám định ngọc thạch trong bao bố.

Trong lúc chờ, Tống Uyên nhận chén trà từ người hầu, uống một hớp, nhìn Tần lão bản nói: "Nghe nói Tần chưởng quỹ còn buôn bán dược liệu?"

"Tần lão bản cười nói: "Không sai, Tống huynh đệ muốn tìm mua dược liệu?"

"Đúng vậy, ta có một phương thuốc, ngươi có đủ tất cả dược liệu bên trong không."

Vừa nói, Tống Uyên rút một tờ giấy từ trong ngực, đưa cho Tần lão bản.

Tần lão bản nhìn một lát, sau đó nhíu mày nói: Mười tám vị thuốc trong này, có mười lăm vị là có thể dễ dàng tìm được, còn lại ba vị, trong đó có hai vị vô cùng quý hiếm, nơi này của ta cũng chỉ trữ một phần dược liệu, còn vị dược liệu tên Lam Huyết Căn này, thứ cho ta kiến thức nông cạn, căn bản không có nghe qua loại dược liệu này."

"Chưa từng nghe qua?" Tống Uyên nghe Tần lão bản nói, cũng nhíu mày.

Hắn vô cùng tin tưởng nghiệp vụ của Tần lão bản, ngày hôm qua ghé thăm Trần Tương Viễn đã được nghe hắn nói qua, Tẫn lão bản không những chỉ có làm ăn ngân gàng, buôn bán dược liệu ở Khang Thành, Tần lão bản cơ hồ chiếm gần nửa.

Nếu ngay cả hắn cũng chưa từng nghe nói qua, vậy thì có chút khó khăn.

"Xem ra phải đi tìm Từ Giang, đây là phương thuốc của hắn, chắc hắn sẽ biết." Tống Uyên nghĩ thầm.

Sau đó, hắn cười cười nói: "Đã như vậy, trước hết giúp ta thu thập mười bảy vị thuốc này, vị còn lại, ta sẽ nghĩ biện pháp."

"Thật xin lỗi."

Tần lão bản ôm quyền, bảy tỏ áy náy khi không giúp được Tống Uyên.

Phải thừa nhận rằng, hiệu suất của Tần lão bản thật nhanh, thời gian không tới một chén trà, hắn đã thu xếp xong mười bảy loại dược liệu.

Việc giám định ngọc thạch cũng được làm rất nhanh, sau khi Tần lão bản báo giá, cả người Tống Uyên cảm giác ngẩn ra.

"Hai chục ngàn lượng bạc trắng!"

Tống Uyên lẩm bẩm trong miệng, cả người đều cảm thấy lâng lâng.

Người nghèo đột nhiên có một số tiền lớn sẽ cảm thấy thế nào?

Dĩ nhiên, Tống gia cũng không nghèo, nhưng tuyệt đối không tính là nhà giàu. Cha hắn ở ma môn mặc dù bổng lộc đầy đủ, nhưng tích cóp nhiều năm nay, cũng không vượt quá năm trăm lượng.

Đấy cũng là nguyên nhân khiến Tống Uyên đau đầu sau khi sở hữu phương thuốc.

Bạn đang đọc Cực Bạo Võ Quân (Bản Dịch) của Nhất Oản Tạp Phan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amdaxxxx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.