Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi đi chịu chết đi (1)

Phiên bản Dịch · 753 chữ

"Ta rất khỏe, cuối cùng cũng không chết được." La Gia Anh gian nan mở miệng.

"Vậy bây giờ người có thể nói một chút về tình huống lúc đó không?"

Ánh mắt La Gia Anh trở nên mơ màng, lâm vào trong hồi ức.

Đợi La Gia Anh nói xong, thần sắc mấy vị đại tướng lập tức trở nên hết sức khó coi.

Xem ra tình huống còn nghiêm trọng hơn bọn họ tưởng tượng nhiều, Càng quốc có chuẩn bị, hơn nữa còn chuẩn bị rất đầy đủ!

Từ miệng La Gia Anh, bọn họ biết được một nhân vật trọng yếu, tam hoàng tử Càng quốc, Địch Phỉ Nhiên.

Sau khi rời khỏi lều quân y, Hề Minh Húc cùng nhóm tướng quân lại mở hội nghị trọng yếu một lần nữa.

Mãi cho đến sắc trời dần dần tối lại, hội nghị mới kết thúc.

Lúc Hề Minh Húc ra khỏi chủ trướng, sai người trực tiếp đem cơm tối đến lều Hạ Triều Ca, bản thân cũng đi đến đó.

Lúc Hề Minh Húc vào lều, Hạ Triều Ca vừa mới tỉnh lại, đang chỉnh lý y phục trên người.

Hạ Triều Ca đột ngột ngẩng đầu, thấy Hề Minh Húc đi tới liền vô thức che trước ngực.

"Ngài ngài, ngài sao lại đến đây!"

Thấy dáng vẻ của Hạ Triều Ca, chân mày Hề Minh Húc vốn vì quân tình khẩn cấp mà nhíu lại lập tức giãn ra, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

"Tới thăm ngươi, ngươi che ngực lại làm cái gì? Chẳng lẽ ngực ngươi có bí mật gì à?" Hề Minh Húc nhíu mày.

Hạ Triều Ca vội vàng buông tay ra, nàng cười gượng hai tiếng rồi nói: "Không có gì, ta chỉ bị dọa sợ thôi."

"Ừm, quả thực không có gì, bằng phẳng phóng khoáng giống như ta."

Định mệnh! Lời Hề Minh Húc như một đạo sấm sét, bổ từ đầu tới chân Hạ Triều Ca, bổ đến mất hồn!

Trong lòng Hạ Triều Ca phát hỏa, ngươi mới bằng phẳng phóng khoáng! Cả nhà ngươi đều bằng phẳng phóng khoáng!

Có điều nghĩ lại thì, Hề gia chỉ còn lại có hai cha con họ, quả thật là cả gia đình đều bằng phẳng phóng khoáng.

Lời này hoàn toàn không sai mà.

Hạ Triều Ca âm thầm lau nước mắt trong lòng, mặc dù nàng muốn chính là hiệu quả này, thế nhưng bị chính miệng Hề Minh Húc nói ra như thế, "con tim mong manh" vẫn bị vỡ một góc.

Thấy dáng vẻ có chút sững sờ của Hạ Triều Ca, khóe miệng hắn bất giác nhếch lên, nhất định lại đang suy nghĩ lung tung rồi.

Hề Minh Húc cũng không trêu nữa, hắn thoải mái đi tới ngồi xuống bên giường Hạ Triều Ca.

"Đa tạ Thiếu tướng quân tới thăm, ta không sao."

Ý Hạ Triều Ca nói là, ngài có thể đi dùm cái.

"Ừ"

Hả? Hả? Cứ vậy hả?

Nhưng quả thật cứ vậy, Hề Minh Húc không nói chuyện, cũng không có ý muốn đi.

Trong đầu Hạ Triều Ca trống rỗng, rốt cuộc trong lòng Hề Minh Húc đang suy nghĩ gì vậy?

Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng của binh sĩ: "Thiếu tướng quân, bữa tối đã chuẩn bị xong"

"Vào đi"

Binh sĩ bưng cơm tối đến, ngửi được một mùi thơm ngào ngạt, Hạ Triều Ca mới phát hiện bụng mình rỗng tuếch.

Cứ lo đấu trí đấu dũng với Hề Minh Húc, quên luôn chính bản thân mình không ăn gì suốt một ngày một đêm rồi.

Nhưng khi binh sĩ để cơm tối xuống, Hạ Triều Ca mới phát hiện có tới hai cặp đũa hai cái bát, hai phần ăn!

Chẳng lẽ con hàng Hề Minh Húc này muốn ăn cơm cùng nàng sao?

"Sao vậy? Quân sư cảm thấy có gì không ổn sao?"

"Thiếu tướng quân chưa ăn cơm tối sao?"

"Đúng vậy"

Hạ Triều Ca lập tức nhụt chí, xem ra không thể tránh được bữa cơm tối dưới ánh nến của hai người rồi.

Hai người cùng ăn cơm, trong lều yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng hít thở lẫn nhau, còn có tiếng nhai rất nhỏ.

Cả hai đều xuất thân từ danh môn vọng tộc, đều được dạy dỗ vô cùng tốt, dù ở trong quân doanh cũng ăn chậm nhai kỹ, động tác ưu nhã.

Bạn đang đọc Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh (Dịch) của Vị Hi Sơ Hiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.