Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạt nổi bật (1)

Phiên bản Dịch · 1495 chữ

Ông ta từng bước khống chế sự phát triển và lan rộng mọi thứ, nhanh chóng nắm chặt tình thế trong tay, hẳn là đã chuẩn bị âm mưu lớn hơn.

Chỉ Hề đứng ở trong sân, cảm giác không khí của Phiêu Miểu Thần Tông đã bắt đầu trở nên khẩn trương.

Càng đến gần ngày thọ yến mười vạn tuổi của Thiên Cực, không khí càng lúc càng khẩn trương, cuối cùng đến một mức độ nào đó sẽ nổ tung.

Chỉ Hề cong môi cười nhạt, chẳng mấy chốc nàng sẽ phải giao thủ với Thiên Cực, phân định thắng bại.

Thời gian dần trôi qua, khách mới đến Phiêu Miểu Thần Tông càng ngày càng nhiều, số lần Chỉ Hề ra cửa cũng càng ngày càng ít.

Bầu không khí trong Phiêu Miểu Thần Tông lại càng ngày càng căng thẳng.

Trong Phiêu Miểu Thần Tông tăng cường đệ tử tuần tra lên gấp ba, mỗi một chỗ đều trong nằm trong khống chế của Thiên Cực.

Rất nhiều khách mới đến nhưng đều ngay ngắn trật tự, không xảy ra chút nhiễu loạn nào.

Trong Phiêu Miểu Thần Tông bắt đầu treo đèn lồng đỏ, vải đỏ, dán những chữ thọ màu đỏ.

Khắp Phiêu Miểu Thần Tông vừa nghiêm mật vừa tràn đầy không khí vui vẻ.

Bảy vị đệ tử dưới trướng của Thiên Cực bây giờ chỉ còn lại mỗi mình Thanh Ly đang tất bật vì ông ta.

Thanh Ly đã bận tối mày tối mặt trong suốt khoảng thời gian trước thọ yến này.

Đến ngày thọ yến, Chỉ Hề thức dậy từ sớm.

Ngoài cửa là tiếng nhạc tiên náo nhiệt êm tai, bên trong cánh cửa là vẻ mặt âm trầm của Chỉ Hề.

Nàng ngồi trước bàn trang điểm, nhìn bản thân trong gương.

Một đôi mắt to xinh đẹp, chiếc mũi tinh tế, đôi môi mượt mà, dung nhan vô cùng tinh xảo.

Đúng lúc này, phía sau nàng xuất hiện một đôi tay, nhẹ nhàng chạm vào tóc nàng.

Chỉ Hề xuyên qua tấm gương, nhìn thấy Thương Lăng một thân y phục trắng.

Hắn cầm một chiếc lược trong tay, thong thả chải đầu cho Chỉ Hề.

"Lâu rồi không chải đầu cho nàng."

Chỉ Hề ngẩn ra, ngẫm nghĩ, hình như đã rất lâu rồi, lần cuối cùng chải đầu là lúc ở Cửu Thế Linh Châu.

"Hôm nay sẽ có rất nhiều người nhìn, ta tới giúp nàng chải cho đẹp."

Chỉ Hề không cự tuyệt, phải rồi, hôm nay nàng phải đẹp một chút, phải nổi bật hơn tất cả mọi người.

Hiển nhiên là Thương Lăng cũng biết hôm nay nàng muốn động thủ trên thọ yến.

Nàng chưa từng nói nhưng hắn vẫn hiểu được, bọn họ vẫn luôn rất ăn ý.

Vào lúc này, hắn xuất hiện trong phòng nàng, giúp nàng chải tóc.

Ý tứ mà hắn muốn biểu đạt rất rõ ràng, hắn sẽ toàn lực ủng hộ nàng.

Thương Lăng chải tóc xong, Chỉ Hề đứng dậy.

Nàng mở tủ quần áo ra, nhìn thấy một xấp y phục trắng, chỉ có một bộ màu đen.

"Ngươi nói xem ta mặc y phục đen có được không?"

"Được."

"Nhưng hôm nay là thọ yến của lão tông chủ, mặc y phục đen là điềm xấu nha."

"Hôm nay lão vốn không may mắn nổi."

"Nhưng nơi này là Phiêu Miểu Thần Tông, tất cả mọi người đều tiên khí phiêu phiêu, chỉ có mình ta mặc y phục đen, có nổi bật quá không?"

"Chính là muốn nàng nổi bật mà, nàng là người độc nhất vô nhị giữa trời đất này, nàng phải kiêu ngạo hơn bất cứ kẻ nào."

Thương Lăng trả lời xong, Chỉ Hề liền cười rộ lên.

Thật ra nàng cũng nghĩ như vậy, Thương Lăng đã nói hết toàn bộ suy nghĩ trong lòng nàng.

Nàng thật sự muốn mặc y phục đen, một bộ y phục vừa tinh xảo vừa nổi bật.

Chỉ Hề lấy bộ y phục màu đen có hoa văn mây trắng ra, mặc lên người.

Nàng nhìn mình trong gương, cao ngạo, bừa bãi, lại tùy tâm tùy tính.

Nàng thế này, không ai dám tùy ý xoa nắn.

Thậm chí ngay cả tới gần đều phải suy đi nghĩ lại.

Đến lúc kết thúc rồi.

"Lúc này hẳn là tất cả mọi người đã đến Phiêu Miểu Thần Điện rồi." Chỉ Hề nói.

Chỉ Hề quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đã không còn bóng người, cực kì vắng vẻ.

"Ta cảm thấy nàng có thể tới muộn thêm chút nữa."

Chỉ Hề cong môi cười nhạt.

"Tới trễ nhất, bắt mắt nhất, kiêu ngạo nhất." Thương Lăng nói.

Phải, Thương Lăng nghĩ giống hệt nàng, tới trễ nhất là chiêu bài lớn nhất.

Nàng đến trễ chính là bất kính với Thiên Cực nhất, cũng là bắt đầu khiêu khích.

Lúc này, Thương Lăng bỗng nhiên nói: "Trước khi lên đường, nàng còn thiếu một thứ."

"Thứ gì?" Chỉ Hề hỏi.

Thương Lăng bỗng nhiên cúi đầu, hôn lên môi Chỉ Hề một cái.

"Nụ hôn của phu quân nàng."

". . ."

"Ta đến Phiêu Miểu đại điện chờ nàng trước, ta không thể đoạt nổi bật của nàng được."

Thương Lăng nói xong liền xoay người, biến mất khỏi phòng nàng.

Chỉ Hề chậm rãi đẩy cửa phòng, đi ra ngoài.

Nàng không bay mà đi bộ trên con đường trong Phiêu Miểu Thần Tông, từng bước đi về phía Phiêu Miểu đại điện.

Chờ đến khi nàng đi tới Phiêu Miểu đại điện, khách khứa hầu như đã có mặt đông đủ.

Bên trong đại điện, vũ cơ đang nhảy múa, những tà váy dài và pháp lực lấp lánh xinh đẹp, khắp yến hội cực kì náo nhiệt.

Thương Lăng ngồi một mình ở vị trí của hắn, an tĩnh uống trà, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Thương Lăng là chiến thần của tiên giới, địa vị cao hơn rất nhiều người, cho nên lần này cũng nhận được thiếp mời của Thiên Cực.

Nếu không phải Chỉ Hề ở Phiêu Miểu Thần Tông, hắn cũng sẽ không tham gia thọ yến của bất kì kẻ nào.

Thương Lăng mặc một bộ y phục trắng ngồi lẳng lặng ở đó, mặc dù không nói lời nào, thế nhưng khí tràng của hắn lại làm cho mọi người không thể nào không chú ý đến.

Mặc dù Thương Lăng đã rất nổi danh ở tiên giới, thế nhưng số lần hắn xuất hiện trước mặt công chúng thật sự rất ít ỏi.

Trừ một lần đến phong yến mà Thiên Đế tổ chức ở Thiên Cung ra, hầu như chưa từng đến thêm một yến hội nào nữa.

Vì vậy, không có mấy người từng gặp Thương Lăng.

Kể cả tướng sĩ U Hư Giới, hoặc là tiểu tiên nữ trong Thiên cung của Thiên Đế.

Vì vậy, vị trí của Thương Lăng cũng trở thành mục tiêu quan sát của rất nhiều người.

Đúng lúc này, một nữ tử mặc váy màu vàng cam đi về phía Thương Lăng.

Nữ tử kia có dung mạo rất xinh đẹp, nhìn có vẻ là loại nữ tử vừa trong sáng vừa to gan, không có một chút thẹn thùng nào.

"Thương Lăng Thượng Thần, lần đầu gặp mặt, ta rất ngưỡng mộ ngài, có thể kết giao bằng hữu không?"

Thấy có người đến gần, không ít người trừng lớn hai mắt, cẩn thận nhìn về phía bên này.

Thần nữ mặc váy vàng thật sự rất to gan, khiến không ít người mong đợi.

Trong truyền thuyết, Thương Lăng tính khí cao ngạo lạnh lùng, không cho bất kì kẻ nào mặt mũi.

Cũng không biết có thể trực tiếp cự tuyệt vị thần nữ này không.

Nếu như Thương Lăng trực tiếp cự tuyệt, há chẳng phải hắn sẽ kết thù với thế lực sau lưng nữ tử này sao?

Lúc này, tại một góc khác không dễ thấy, Nam Cực Trường Sinh Đại Đế đang ôm hai đứa nhỏ.

"Ta nói cho các con biết nha, trước đây, mẫu thân của các con cũng tiếp cận phụ thân các con như vậy đấy!"

"Lúc đó rất nhiều người đều nghĩ mẫu thân các con sẽ không được như ý, kết quả thì sao! Vả mặt! Nàng theo đuổi Thương Lăng thành công!"

"Phụ thân các con lại bị tiếp cận, lát nữa có trò hay để xem rồi!"

"Có điều ta cảm thấy thủ đoạn của vị thần nữ này kém hơn mẫu thân các con trước đây nhiều! Cô ta sẽ không thành công đâu! Yên tâm đi."

Nam Cực Trường Sinh Đại Đế nói xong còn bày ra vẻ cảm khái.

Vân Triệt giật giật khóe miệng, tròng mắt linh lợi nhìn về phía Nha Nha.

Bạn đang đọc Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh (Dịch) của Vị Hi Sơ Hiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.