Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sói và thiếu nữ

Tiểu thuyết gốc · 676 chữ

Mục đích mà Sói bệnh mang theo đám tương lai của nhân loại ra ngoài Băng nguyên trước mắt vẫn là không rõ.

Sói bệnh là biệt danh của gã NDC. Về lí do cho biệt danh này, Vũ chỉ hiểu một nửa.

Sói bệnh cùng bọn thiếu niên hạ trại nghỉ ngơi một đêm. Mấy cái lều giống y hệt cái lều của Kim Ngân và Vũ. Nửa đêm, khi Vũ cố ý vô ý dòm ngó bằng kính viễn vọng có thể thấy bóng sói bệnh ngồi thẳng tắp bên ngọn lửa trại.

Thi thoảng, cái bóng lưng ấy còng xuống và từ máy nghe trộm phát ra một tràng ho dài.

“Thầy… thầy không sao chứ?”

Thò đầu ra từ một cửa lều là tóc vàng. Như đã nói, Thiên Hạ Băng Vũ chỉ nhớ biệt danh, không nhớ tên. Tóc vàng là một cô gái nhỏ kiểu như bé gái nhà hàng xóm, gương mặt dễ thương và giọng nói rất ngọt ngào.

Trong đám tương lai nhân loại thì tóc vàng cũng là người gần gũi nhất với sói bệnh. Dù bọn nhóc đều gọi sói bệnh là thầy, không hiểu sao chỉ có tóc vàng là gọi lên chữ này thực sự tự nhiên.

“Thầy… hay là thầy để em gác đi?”

Sói bệnh nghe vậy bật cười, theo sau lại là một tràng ho rất đáng quan ngại.

Ừ, tên khốn kiếp mau đi ngủ! Ho cả đêm không cho ai ngủ cả!

Thiên Hạ Băng Vũ đã muốn tắt đi máy nghe trộm từ lúc tối nhưng bị Kim Ngân ngăn cản.

Giờ, cô ta đang ngủ say như chết, còn Vũ cực chẳng đã phải thế cô ta để ý tình huống.

Kim Ngân thì cũng không quan tâm lắm đến những động tĩnh nhỏ ở bên chỗ sói bệnh. Còn nếu có động tĩnh lớn, kiểu như tiếng xe nổ máy, “tôi sẽ tỉnh dậy ngay,” cô ta nói thế.

“Nếu có nhũ quái đến gần, em sẽ làm gì?” Sói bệnh cười hỏi sau khi ngừng ho.

“Em… em sẽ đánh thức thầy và các bạn dậy!”

“Em sẽ hét lên thật to chứ!?”

“Đúng… đúng vậy!”

Thiên Hạ Băng Vũ điều chỉnh kính viễn vọng cận cảnh gương mặt tóc vàng. Chỉ là một hành động vô thức khi hắn nghe cái giọng trẻ con non nớt của cô nhóc. Qua chế độ nhìn đêm, hắn thấy tóc vàng cắn chặt môi, ánh mặt ngượng ngùng nhìn lên mặt người thầy.

Kiểu như con cún.

Mau xoa đầu cô bé, bằng không...

Chưa đợi Vũ hoàn thành lời hăm dọa âm thầm, sói bệnh đã thò tay sờ đầu tóc vàng, biến nó thành một đầu hỗn loạn rối mù.

“Đêm khác thầy sẽ tạo cơ hội để em la to. Giọng la của em rất hay.”

“Em không có thích la to!”

“Thầy thích.”

“...”

Đó là một màn trêu đùa nho nhỏ. Thiên Hạ Băng Vũ dù từ đầu đã có thành kiến với sói bệnh nghe cũng không khỏi mỉm cười.

Gương mặt tóc vàng dưới ảnh lửa lấp lóe hình như chuyển hồng…

Thế này không ổn… không ổn rồi!

Thiên Hạ Băng Vũ rủa thầm, rời mắt khỏi ống kính. Hắn xoa con mắt bị đau bởi vì vô thức nhấn quá mạnh vào ống kính, ngẩng đầu nhìn trời tư lự.

Đêm đẹp lộng lẫy, chẳng có gì mới lạ.

Nếu có một ngôi sao băng bỗng xuất hiện nơi chân trời, Thiên Hạ Băng Vũ sẽ cầu nguyện. Điều ước của hắn thì sẽ rất đơn giản.

Mong rằng sói bệnh chỉ là một tên dụ dỗ trẻ nhỏ, không hơn!

Nhưng đến tận lúc này mà nói, ngoài cái màn thuyết giảng cực kì đáng cười, gã chưa có hành động xấu xí ghê người nào!

Nghĩ, Vũ quay đầu nhìn lều của Kim Ngân.

Ai dà!

Người xấu thì đơn giản hơn người không xấu nhiều. Không phức tạp khiến người ta phải đau đầu!

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.