Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

25%

Tiểu thuyết gốc · 942 chữ

Thiên Hạ Băng Vũ chưa từng nghĩ có một ngày hắn sẽ bởi vì không tìm thấy quái vật mà phát sầu.

À, không phải vì Kim Ngân đã giết sạch nhũ quái trên Băng nguyên đâu. Cô không có thực lực đó. Căn cứ cũng không có thực lực đó. Người có thể rửa sạch Băng nguyên chỉ sợ còn chưa ra đời.

Trong thành phố, Vũ đã từng gặp gỡ nhũ quái đi săn theo bầy. Hắn cũng gặp hai con nhũ quái đang ngủ chỉ cách nhau vài chục mét, nhưng hắn chưa từng thấy lũ nhũ quái ngủ bên cạnh nhau.

Bên cạnh ở đây là dính cứng với nhau như một cặp mới cưới!

Nếu giữa hai cái nhũ cao dài lại có thêm một cái mầm bé bé xinh xinh, đó sẽ chẳng khác gì một gia đình!

“Chị không thể xử lí luôn hai con một lần? Chẳng phải chị đã từng một mình đấu ba con nhũ quái?”

“Em cũng từng một mình đấu hai con đó thôi?”

“Và tôi bị thương suýt mất mạng. Nhưng chị chắc chắn là đã thắng dễ vì trên người chị không có lấy một vết trầy!”

“Sao em dám chắc là không có?” Kim Ngân hỏi lại với một giọng bí hiểm. Điều này kích thích trí tưởng tượng của Thiên Hạ Băng Vũ. Trong lúc ánh mắt hắn láo liên, Kim Ngân cũng nhìn hắn nghiền ngẫm.

“Đôi lúc em rất…” Kim Ngân lầm bầm.

“Sao cơ?”

“Không có gì.”

Dù nghi hoặc, Thiên Hạ Băng Vũ cũng không phải một kẻ rất tò mò. Hơn nữa, việc cuốc bộ trên Băng nguyên hao tổn rất nhiều thể lực. Nơi này tuyết rơi đã lâu nên rất dày. Mỗi bước chân đều lún sâu gần đến gối Vũ, dù hắn vốn nhỏ con nhẹ cân. Đổi lại là một tên béo, lại không mang giày đi tuyết chỉ sợ có thể sẽ chìm ngỉm.

Vụt!

Khối thép lập phương biến mất sau khi Kim Ngân chạm tay vào và hiện ra lại ở phương xa, rơi xuống làm dâng lên một ít vụn tuyết.

Khối thép giống như là đá dò đường, sau đó Kim Ngân và Thiên Hạ Băng Vũ theo sau, để lại sau lưng một cái “đường mòn” sâu và dài.

“Kĩ năng của chị thực sự không thể xài lên người sống?” Vũ hỏi lần thứ n. Câu trả lời cũng vẫn trước sau như một.

Đó chỉ là cách mà hắn thể hiện sự hâm mộ với cục thép thôi. Xem, người ta không có chân nên chân không đau, cũng không cần đi bộ nên người không mệt!

Quá trình luyện cấp của Thiên Hạ Băng Vũ nơi băng nguyên có chín mươi phần trăm thời gian là lãng phí ở việc di chuyển và tìm kiếm, chín phần trăm chờ đợi Kim Ngân khôi phục, chỉ một phần trăm là ở giết quái.

Phụp!

Lại một con nhũ quái xấu số.

“Chỉ có một điểm kinh nghiệm.” Vũ lầm bầm. Nhũ quái nơi băng nguyên phần lớn đều không phải pháo xịt, điểm kinh nghiệm rơi ra cũng thường từ hai đến ba điểm.

[Thiên Hạ Băng Vũ]

Lv1

EXP: 27/100

Ngày thứ ba từ lúc đến Băng nguyên, cây kinh nghiệm của Thiên Hạ Băng Vũ phồng thêm 25%, lương thực hắn và Kim Ngân mang theo cũng cạn.

“Đào một cái hố, sau đó nấp kĩ vào và em sẽ ổn.” Kim Ngân nói.

“Chị thực sự không hỗ trợ?”

“Cẩn trọng nhé! Và nhớ để lại ám hiệu!”

“...”

“Mà tốt hơn cả là em cứ ở một chỗ đừng đi đâu cả.”

Khi giọng nói của Kim Ngân tan trong gió lạnh, thân ảnh của cô cũng đã biến mất.

Về phần Thiên Hạ Băng Vũ, hắn thì đang hì hục đào nghiêng vào trong tuyết thành hình một cái hục. Cái hố cần phải sâu xuống thêm một mét nữa mới đạt yêu cầu. Dĩ nhiên, không phải bởi vì Vũ sợ lạnh, dù gió lạnh có thể khiến tốc độ khôi phục MP của hắn bị giảm lại.

Từ lúc đến Băng nguyên, Vũ chẳng làm gì để mà phải hao tổn MP cả.

Đào, giẫm, nắn. Việc đào hố tưởng chừng đơn giản vẫn ngốn của Vũ hàng tiếng đồng hồ. Những xẻng tuyết được Vũ xúc vẩy ra ngoài như rải gạo để tránh tuyết dồn thành ụ. Đào xong thì lấp che khuất cửa vào; sau đó, hắn ngồi tựa lưng vào thành hố thở hổn hển những hơi trắng toác.

Bầu trời trên miệng hố thì cũng thuần màu trắng ngả vài phần xám xịt.

Mấy ngày này, tuyết cuối cùng cũng ngừng rơi.

Nhưng có trời mới biết là ngừng hẳn luôn hay là không.

Thiên Hạ Băng Vũ nhìn trời ngẩn người. Quá trình luyện cấp tuy rằng không nhanh như hỏa tiễn nhưng cũng tuyệt không chậm. Lại qua một tuần, Vũ hẳn sẽ thành công lên đến cấp hai.

Sau đó…

Ngay cả khi không gặp phải rắc rối gì, để lên cấp ba vẫn sẽ ngốn thời gian gấp mười lần!

Kim Ngân giống như không có ý định lãng phí nhiều thời gian đến thế.

Rốt cuộc thì, Kim Ngân cần Vũ làm cái gì? Hi vọng cô ấy sẽ nói sau khi Vũ đạt đến cấp hai. Và nếu đó không phải chuyện gì quá sức của Vũ thì...

Dĩ nhiên, chỉ khi hắn có thể giúp được mà thôi!

Ngược lại, chạy té khói cũng không phải là lỗi của Vũ!

Bạn đang đọc Cosplay Giả Tung Hoành Tận Thế sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.