Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ẩm thực hoa lư, ốc núi

Tiểu thuyết gốc · 1230 chữ

Lúc này cửa phòng lại mở ra, bồi bàn liền bưng vào một đĩa lớn.

-"Ốc núi hấp gừng xả đã đến rồi đây"

Thư sinh lúc này lấy lại thần thái, vung cây quạt chỉ về phía bồi bàn, sau đó gỏ cây quạt xuống bàn. Bồi bàn hiểu ý liền đặt món xuống rồi nhanh chóng rời đi. Thư sinh xoã cây quạt phe phẩy trước mặt, miệng nở một nụ cười nho nhã.

" Giới thiệu với các vị một món mới không kém phần đặc biệt: ốc núi Hoa Lư"

Để cho thêm phần náo nhiệt, Vạn Kỳ Vũ liền tỏ vẻ ngạc nhiên.

• "ốc núi sao? Không phải ốc là loài sống dưới nước à, chẳng lẽ trên núi lại có hồ"

Nghe Kỳ Vũ hỏi vậy, thư sinh biết đã đến lúc phất cờ, liền vuốt nhẹ cây quạt, mỉm cười mà giới thiệu.

-" Ốc có nhiều loại, có loại sống trên cạn, mà loại ốc núi này là loại hiếm có khó tìm. Chúng chỉ sống trên các ngọn núi đá vôi đặc biệt chỉ có ở Hoa Lư"

Đoạn đặt cây quạt xuống, lấy đũa gắp một con ốc to đẹp trong đĩa ốc, đưa lên ngang tầm mắt mà ngắm nghía.

"Ốc núi thường có ở các hang trong dãy núi đá vôi, và chúng chỉ ra bên ngoài hang vào mùa mưa. Khoảng từ tháng 4 cho tới tháng 8 hàng năm là khoảng thời gian để bắt loại ốc này, còn trong những khoảng thời gian còn lại ốc núi thường vùi mình trong các khe đá dày. Chính vì vậy mà phải đến trong khoảng thời gian này mới có cơ hội thưởng thức chúng, các vị đến thật đúng lúc lắm"

Nói xong liền cầm một cái nĩa nhẹ nhàng nĩa thịt ốc ra, thi triển một cách rất thành thục. Chấm thịt ốc vào thứ nước chấm thơm ngon, sau đó đưa sang hướng về phía vương tiểu thư.

-" Tiểu thư, xin mời thưởng thức"

Vương tiểu thư lúc này hảo cảm lắm, nhưng vẫn cố tỏ ra e thẹn, chọc nhẹ ngón tay vào người thư sinh kia.

-"Huynh à, ta...tự ta có thể làm được mà"

Thư sinh lúc này mỉm cười, vẻ mặt rất phong tình, khẽ lắc đầu.

-" Tiểu thư, được phục vụ nàng chính là vinh dự cho bất cứ người đàn ông nào, xin hãy cho ta cái vinh dự ấy"

Nói xong liền nhẹ nhàng đút thịt ốc tới, mà vương tiểu thư cũng nhẹ nhàng e thẹn mà mở miệng ra đón nhận hương vị tình ái từ món ốc núi đậm đà kia, khiến cho Kỳ Vũ và tả hữu tài ngại ngùng mà cười gượng. Thư sinh lúc này đắc ý lắm, quay sang thấy Vạn Kỳ Vũ cũng gắp một con ốc núi cầm lên tay, trên người vẫn mặc bộ áo khoác trùm đầu. Thư sinh lắc đầu thở dài.

-"Vị tiểu cô nương này, lúc ngồi trên bàn ăn rồi sao vẫn khoác áo kín mít như vậy? thật là không hiểu được"

Vạn Kỳ Vũ nghe xong thì cũng thấy có lý, nàng không phản bác gì.

• "vị công tử đây nói phải, là tiểu muội thất lễ rồi"

Nói xong nàng liền vươn tay cởi áo trùm đầu ra ngoài, để lộ dưới lớp áo là mái tóc đỏ rực như lửa và khuôn mặt tuyệt thế giai nhân. Nàng lắc nhẹ thân mình, xoã mái tóc bồng bềnh ra phía sau, hướng đôi mắt vàng long lanh như ánh mặt trời ban mai của mình về phía thư sinh thi lễ.

• "công tử, thất lễ rồi

Mà thư sinh kia khi đối diện với một mỹ nữ đẹp như vậy trong bộ đồ hầu gái thì ngơ ngác ngỡ ngàng. Nên biết rằng hầu gái là biểu tượng của vẻ đẹp nữ tử : ngoan hiền và rất biết vâng lời, thế nên bộ đồ hầu gái ở bất cứ đâu cũng đều thiết kế rất đẹp. Vị thư sinh kia bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của nàng, mà tay cầm con ốc cũng không giữ được để con ốc tuột khỏi tay rớt xuống bàn cái "cộp" . Vị vương tiểu thư kia cũng rất ngỡ ngàng, lại thấy nam nhân của mình đang mê mẩn sắc đẹp của nữ nhân khác. Tâm tính giận dỗi, thúc cùi chỏ vào thư sinh khiến thư sinh giật mình, hắn thu liễm lại.

-" Vị tiểu cô nương này, mời thưởng thức".

Vạn Kỳ Vũ cầm con ốc lên mút nhẹ, đôi môi nhỏ đỏ xinh của nàng cử động theo hành động khiến thư sinh kia nhìn theo mơ màng. Không biết thế nào mà tâm trí hắn quên luôn nữ tử ngồi bên cạnh mình. Ánh mắt chỉ đắm đuối ngắm nhìn Kỳ Vũ, cơ thể hắn dường như tự chuyển động, một tay chống cùi chỏ xuống bàn, bàn tay chống cằm, tay còn lại phe phẩy cây quạt giấy, ánh mắt không rời nàng một chút. Kỳ Vũ nĩa nhẹ thịt ốc, chấm nhẹ vào nước chấm, lúc này thư sinh vẻ mặt phong tình lắm, nhẹ nhàng nói.

-" Tiểu thư, nàng có biết điểm khác biệt của ốc núi so với các loại ốc khác chính là bởi chúng thường ăn các loại lá cây thuốc trên núi đá vôi, thế nên thịt ốc mang theo hương vị của thảo dược. Thịt ốc núi khi ăn thường dai giòn, không cần phải bỏ ruột. Phải thưởng thức chậm và nhai thật kĩ thì mới có thể cảm nhận rõ hương vị thơm của các loại thảo dược"

Nói xong thì nhẹ nhàng từ tốn gấp cây quạt giấy lại, hướng Kỳ Vũ mà nói.

-"Tiểu thư, xin mời"

Vạn Kỳ Vũ cho thịt ốc vào miệng, nhẹ nhàng từ từ nhai thật kỹ, mà đôi môi nhỏ đỏ xinh của nàng cũng theo nhịp điệu nhai mà mấp máy khiến cho thư sinh kia trong lòng rạo rực thèm muốn. Trong bất giác, hắn đưa nhẹ lưỡi ra liếm lấy bờ môi của mình. Nữ tử ngồi bên cạnh nhìn thấy hết, từ cách xưng hô là "tiểu cô nương" chuyển thành"tiểu thư" cho đến thái độ mơ màng mong ước, mà đặc biệt là hắn dường như quên đi sự tồn tại của cô. "Ớt nào mà ớt chẳng cay", cô tức giận thúc cùi chỏ hắn một cái đau điếng, thư sinh kia giật mình, vương tiểu thư, gằn giọng.

-" Ngươi mau đút cho ta ăn"

Thư sinh kia cảm thấy khó chịu, hắn rất không vui vì bị phá hỏng cảm hứng thưởng lãm tuyệt thế giai nhân, quay sang nhìn Vương tiểu thư.

-" Vương tiểu thư, không phải cô cũng tự ăn được sao?"

Lúc nãy ai đã nói được phục vụ cho cô là vinh dự nào? Hắn quên quá nhanh những lời hắn từng nói, điều này khiến vương tiểu thư rất tức giận, nàng giận lắm.

-"Ta chính là muốn ngươi phục vụ cho ta, không được sao?"

Thư sinh kia khó chịu , "từ khi nào ta trở thành culi rồi?" , Dù nghĩ như vậy, nhưng hắn vẫn dịu dàng.

-"Được được, để ta phục vụ cô nương"

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.