Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Nguyên Trừng vào cung

Tiểu thuyết gốc · 948 chữ

Hai tháng sau sự kiện yến tiệc cung đình, mọi chuyện có vẻ yên tĩnh, nhưng sự yên tĩnh đó chỉ là bề ngoài. Hồ Nguyên Trừng hôm nay vào phủ Thái tử. Về danh nghĩa là hắn đi thăm bào huynh của mình, nhưng thực chất là đi thám thính thăm dò động tĩnh. Vừa bước tới khuôn viên phủ, hắn thấy đằng xa có hai tên nô tài kéo lê một cô gái tóc đỏ tàn tạ tưởng chừng như chỉ là một cái xác. Hắn giật mình chạy lại.

-" Vạn Kỳ Vũ, nàng có sao không?"

Khi hắn nâng nhẹ khuôn mặt cô gái đó.

"không phải , không phải là nàng"

Hồ Nguyên Trừng thở phào nhẹ nhỏm, hắn nhận ra đó không phải là Vạn Kỳ Vũ. Hắn buông cô gái ấy ra, đứng dậy lấy lại vẻ uy nghiêm mà hắn vừa đánh mất, cao giọng hỏi.

-"chuyện này là thế nào, các ngươi nói ta nghe xem"

Hai tên nô tài vẻ mặt còn đang khiếp sợ, vội vã trình bày.

-"bẩm Hoàng tử, từ khi yến tiệc hai tháng trước, thái tử trở nên khó tính, hay trút giận lên những người xung quanh, nhất là những nữ hầu. Cứ nữ hầu nào làm gì đó không vừa ý thái tử là thái tử cho người bắt đi nhuộm tóc đỏ, sau đó đem vào cho thái tử trừng phạt. Đã có hơn mười nữ hầu bị đánh cho tàn tạ rồi. Chúng thuộc hạ bây giờ rất hoang mang, mà các nữ hầu cũng vô cùng hoảng hốt"

Hồ Nguyên Trừng nghe vậy thì giật mình.

-"hoàng huynh của ta, hắn....điên rồi"

Hồ Nguyên Trừng phất tay, hai nô tài khiêng nữ hầu đi mất. Hắn nhìn theo bóng nữ hầu, trong lòng suy nghĩ điều gì đó. Hắn quyết định không gặp bào huynh của hắn nữa, mà giờ này hắn lại đi thẳng vào hoàng cung, gặp cha hắn.

Hồ Quý Ly trong cung đang phê duyệt tấu sớ, có thái giám chạy vào báo có Hồ Nguyên Trừng đến. Hồ Quý Ly đặt bản tấu sớ xuống, thở dài.

-"Lại có chuyện gì rồi"

Đoạn truyền lệnh cho hoàng tử vào yết kiến. Hồ Nguyên Trừng bước vào, thi lễ đầy đủ,

-"nhi thần bái kiến phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế"

Hồ Quý Ly phẩy tay.

-" Đứng lên đi, ở đây không có người ngoài, không cần đa lễ"

Hồ Nguyên Trừng đứng dậy, Hồ Quý Ly lại hỏi.

-"Vậy con đến đây có chuyện gì?"

Hồ Nguyên Trừng nhìn sang các thái giám cung nữ bên cạnh. Hồ Quý Ly hiểu ý liền phẩy tay, tất cả đi ra ngoài. Lúc này Hồ Nguyên Trừng mới nói.

-"phụ hoàng, chuyện của hoàng huynh, chắc người đã biết"

Hồ Quý Ly hai tay đặt lên bàn, ngước nhìn vào phía xa xăm, khuôn mặt hiện lên vẻ phiền não.

-"Hắn gây ra rất nhiều chuyện, ý con là chuyện nào?"

Hồ Nguyên Trừng im lặng một chút, suy nghĩ gì đó, rồi hắn mới bẩm tấu.

-"hoàng huynh làm ra rất nhiều chuyện tệ hại, nhưng việc quan trọng lúc này là huynh ấy trút giận lên các hầu nữ, bắt họ nhuộm tóc đỏ rồi đánh đập họ tàn nhẫn. Việc này đồn ra ngoài rất không tốt cho danh tiếng hoàng gia ta"

Hồ Quý Ly thở dài, hắn rất chán nản Hồ Quý Chén, chỉ là hổ dữ cũng không nỡ ăn thịt con. Hắn quay sang Hồ Nguyên Trừng dặn dò.

-"Con lát nữa trở về, dẫn theo 30 cấm vệ quân đến phủ Thái tử, cho những cấm vệ quân đó giám sát hắn, nói cho hắn biết đó là thánh chỉ ta ban"

Nói xong liền đứng dậy, bước vài bước ra nhìn cửa sổ, trầm ngâm.

-"Vốn dĩ từ ban đầu ta phong hắn làm thái tử chỉ là muốn kết hôn ước với Vạn gia, nếu hắn ngoan ngoãn kết hôn và cưng chiều ái nữ của Vạn Kỳ Sơn một chút thì đại sự của ta đã thành rồi. Chỉ vì hắn ngu dốt làm những việc ngu dốt mà phá hỏng đại sự của ta. Nếu ngày ấy ta chọn con thì giờ đã khác rồi"

Nói xong lại thở dài rồi đi lại bàn ngồi, Hồ Nguyên Trừng lúc này bạo gan nói.

-"phụ hoàng, dù hoàng huynh với Kỳ Vũ đã đoạn tuyệt rồi, nhưng không phải người vẫn còn nhi thần sao?"

Hồ Quý Ly nhìn Hồ Nguyên Trừng, đôi mắt nheo lại.

-"Ý của con là.... muốn ta ban hôn cho con với nha đầu đó"

Hồ Nguyên Trừng thi lễ, cương quyết.

-"phụ hoàng đừng lo, hài nhi biết nếu bây giờ phụ hoàng ban hôn sẽ khiến thiên hạ chê cười, Vạn gia cự tuyệt. Ý hài nhi chính là muốn tự mình chinh phục trái tim của đệ nhất mỹ nữ kinh thành, khiến nàng cam tâm tình nguyện trở thành người của Hồ gia chúng ta"

Hồ Quý Chén nghe xong thì vui mừng lắm, vội vàng chạy ra nắm lấy tay của Hồ Nguyên Trừng, dặn dò.

-"Nếu quả thật con làm được, giải quyết nỗi lo bấy lâu nay của phụ hoàng, trẫm sẽ lập tức trao ngôi vị thái tử cho con"

Hồ Nguyên Trừng cúi đầu.

-"đa tạ phụ hoàng, nhi thần sẽ không làm người thất vọng"

Hồ Quý Ly gật đầu, vẻ mặt rất hài lòng

"Tốt, tốt lắm."

xem ra con đường tốt đẹp nhất vẫn là con đường hôn nhân chính trị.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.