Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

luyện thể tầng 10

Tiểu thuyết gốc · 2038 chữ

Thời gian cứ thế trôi qua, ngày tổ chức yến tiệc đã đến. Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn lo lắng đi tới phòng của ái nữ, ông thấy đào nhi đang đứng ngoài. Đào nhi vừa thấy ông liền thi lễ.

-" lão gia, tiểu thư đang tu luyện"

Ông gật đầu, định bước vào trong thì đào nhi cản lại.

-" lão gia, tiểu thư có căn dặn, người đang trong giai đoạn rất quan trọng, bất cứ ai cũng không được làm phiền"

Nguyên soái có chút lưỡng lự, song ông cũng gật đầu mà ngồi ngoài. Cũng được một tháng từ khi ái nữ của ông bắt đầu tu luyện, ông vẫn nhớ rõ rằng Kỳ Vũ cam đoan một năm luyện thể, 10 tháng luyện khí, rồi sẽ đủ điều kiện nhập học học viện thiên tinh. Ông lắc đầu thở dài "làm sao có thể nhanh như vậy được". ông Hoài niệm về quá khứ, từ lúc ái nữ chập chững biết đi, cho đến lúc nàng 10 tuổi bị Hồ Quý Ly ban hôn ước. Lúc nàng mê mẩn Hồ Quý Chén mà bị hắn lừa gạt hãm hại, đến lúc hôn mê 10 ngày. Những quảng thời gian quá dài, nhưng ông cảm thấy như chỉ vừa mới đây. Miên man trong những dòng hoài niệm ký ức, bất chợt có tiếng mở cửa, Vạn Kỳ Vũ bước ra nhìn ông nói.

• "phụ thân, người tìm nhi nữ sao?"

Ông quay sang nhìn ái nữ, bất ngờ há hốc mồm ngạc nhiên, còn đào nhi thì hét lên.

-"Á... tiểu thư, người làm cái gì mà người dơ bẩn, mặt mũi lem luốc quá vậy?"

Nguyên soái nhìn con gái của mình, miệng lắp bắp.

-"Luyện thể tầng 10, chỉ một tháng, sao có thể được..."

Đào nhi thấy vậy thì ngơ ngác, cô hỏi kỳ vũ.

-"tiểu thư, em không hiểu gì hết, chuyện gì xảy ra vậy, tiểu thư giải thích cho em được không?"

Kỳ Vũ nhìn đào nhi, nàng khẽ mỉm cười, ân cần giải thích.

• "cái này là tạp chất trong cơ thể của ta. Cốt lõi của luyện thể là tạo ra một cơ thể khỏe mạnh, thuần khiết. Khi đặt đến tầng cuối cùng, mọi tạp chất tích tụ trong cơ thể sẽ bị đào thải hết ra ngoài"

Đào nhi nghe xong thì reo lên mừng rỡ.

-"tiểu thư đã luyện thể tầng 10, chỉ một tháng, cái này đúng là quá nghịch thiên rồi nha"

Nguyên soái tay run run, ông đến ôm con gái mình vào lòng.

-" Vũ nhi, con đúng là thiên tài được thiên đạo chọn lựa. Vi phụ tin rồi, tin rồi..."

Kỳ Vũ nhẹ nhàng lấy tay đẩy ông ra, dịu dàng nói.

• "phụ thân, để con gái đi tắm đã, người con giờ toàn tạp chất,"

Nguyên soái khẽ gật đầu, ông vui mừng lắm.

-"Phải rồi, con đi tắm đi, còn chuẩn bị đi dự tiệc nữa"

Đoạn quay sang ra lệnh cho đào nhi.

-"Ngươi theo hầu tiểu thư cho chu đáo"

Đào nhi cung kính.

-"tuân lệnh lão gia"

Đào nhi dẫn Kỳ Vũ đi khỏi, nguyên soái đứng đó nhìn theo, cảm thấy đôi mắt có hơi ướt. Ông từ nhỏ đã yêu thương chăm lo cho ái nữ của mình, chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày hôm nay, rưng rưng nước mắt, ông buột miệng gọi.

+"Thánh nhi, con gái chúng ta là thiên tài, Vạn gia ta có tương lai rộng mở rồi".

Trong phòng tắm, Vạn Kỳ Vũ ngâm mình trong bồn nước nóng. Nàng dựa lưng vào bồn hồi tưởng lại hồ nước trên đỉnh hải vân, nơi nàng và sư tôn cùng có với nhau khoảng thời gian thư giãn. Sư tôn giờ đang ở cửu trùng thiên, hay đang trong thần ma đại chiến, có còn để ý tới nàng không? Thoáng những phút giây mơ hồ, nàng để mặc đào nhi xoa đôi tay bé nhỏ trên cơ thể nõn nà của mình. Mái tóc nàng hoà vào dòng nước, khói nước bốc lên mơ màng. Đào nhi cầm giỏ hoa, nhẹ nhàng rãi từng cánh hoa lên mặt nước, hương hoa cũng theo đó mà ngát hương.

-"tiểu thư, người có làn da thật đẹp"

Kỳ Vũ thở dài, nàng bất chợt nhớ lại, sư tôn cũng hay khen nàng như thế. Nàng lại nghĩ về trách nhiệm mà sư tôn giao cho mình, nàng tự hỏi liệu nàng có thể làm được hay không. Những bảo vật mà sư tôn ban cho đều nằm trong không gian thần thức, riêng chu tước hoả hồn phi phong thì nàng phải giấu kín, vì nếu tung tích huyền phẩm lộ ra, chắc chắn sẽ có cường giả đến giết người đoạt bảo. Lúc ấy nàng chưa đủ sức mạnh để bảo vệ mình, kết cục sẽ rất thảm khốc cho nàng. Nàng lại nghĩ, yến tiệc sắp tới sẽ có những âm mưu gì, sẽ đối mặt với vấn đề ra sao. Nghĩ một lúc, nàng cảm thấy gánh nặng đang đè nặng lên vai nàng, một nữ tử 16 tuổi. Nàng nhìn đào nhi, đôi mắt hơi mơ màng.

• "đào nhi, chuyện của Ngô Tuấn, ta dặn em làm tới đâu rồi?"

Đào nhi hai tay vẫn xoa bóp nhẹ nhàng vai nàng, vui vẻ nói

-"em đã làm xong mọi việc mà tiểu thư phân phó, chắc chắn tiểu thư sẽ hài lòng"

Nàng khẽ gật đầu, đứng dậy, bước ra khỏi bồn tắm.

• "cũng đến lúc phải đi rồi"

Đào nhi cầm khăn nhẹ nhàng lau khô cơ thể nàng, có chút ngập ngừng.

-"tiểu thư, thật sự không cần đào nhi theo chăm sóc sao?"

Kỳ Vũ với tay lấy bộ y phục, quay lại nhìn đào nhi rồi thở dài.

• "cái này là yến tiệc, nhưng thực chất là đi đánh trận, em đi theo sẽ khiến ta lo lắng cho sự an toàn của em"

Đào nhi vẻ mặt có chút buồn, cô nghẹn ngào nói.

-"tiểu thư, em không giúp được gì cho tiểu thư, còn khiến người phải lo lắng cho em..."

Kỳ Vũ mặc xong y phục, nhẹ nhàng dỗ dành đào nhi.

• "ngoan nào, em cứ ở nhà chờ ta trở về, ta nhất định sẽ bình an"

Đào nhi cảm động, cô ôm lấy Kỳ Vũ, khẽ gọi nàng

-"tiểu thư..."

Kỳ Vũ cũng vỗ nhẹ vai đào nhi thúc giục.

• "được rồi được rồi, chúng ta ra ngoài thôi"

Đào nhi lúc này xốc lại tinh thần, cô nắm lấy tay Kỳ Vũ, vẻ mặt tự tin.

-"tiểu thư, chúng ta đi trang điểm, em nhất định sẽ để người đẹp nhất và sáng nhất đêm nay"

......

Ngô Tuấn cũng đã sẵn sàng. Theo lệnh của tiểu thư, chàng sẽ cùng nàng đến dự yến tiệc với tư cách hầu cận. Đào nhi đã sửa soạn cho Ngô Tuấn một bộ y phục thật đẹp, tắm rửa sạch sẽ, hương thơm nam tính phản phất. Chàng trai này suốt ngày ruộng vườn thì ngay một lúc không quen được, hiện giờ đang cùng lão gia đứng ngoài chờ.

Vạn Kỳ Vũ mở cửa, đào nhi dìu nàng bước ra, mọi người nhìn nàng đều trố mắt trầm trồ, nguyên soái phải thốt lên.

-"Vũ nhi, hôm nay con thật quá xinh đẹp rồi"

Nàng bước ra với một bộ váy màu đen đính ngọc lấp lánh tựa như khoác cả bầu trời đêm, chiếc váy màu đen lấp lánh lại làm nổi bật làn da trắng nõn nà của nàng. Mái tóc dài đỏ rực xoã xuống sau lưng, trên đầu là một chiếc trâm cài tóc hình cánh bướm màu vàng lấp lánh nổi bật trên nền tóc đỏ. Đôi mắt vàng long lanh như ánh mặt trời ban mai ấy, nàng nhìn phụ thân , khẽ mỉm cười dịu dàng

• "phụ thân, nữ nhi của người lúc nào mà chẳng đẹp?"

Nguyên soái nghe vậy, cũng vui vẻ bật cười.

-"Đúng vậy, con gái ta lúc nào cũng đẹp hết"

Mà Ngô Tuấn lúc này cũng đang ngây ngất với vẻ đẹp ấy, chàng thực sự đã say trong cơn mê mộng, lúc này mặt chàng đã ủng đỏ lên. Vạn Kỳ Vũ nhìn thấy Ngô Tuấn, nàng chỉ tay về phía chàng, tươi cười vui vẻ.

• "A... ngươi là ngô tuấn, không ngờ lúc lên đồ lại đẹp trai đến vậy nha"

Ngô Tuấn nghe được nàng khen, vui lắm, nhưng cũng rất xấu hổ, ngại ngùng nói.

-" tiểu thư, xin đừng châm chọc nô tài"

Kỳ Vũ lúc này lấy tay che miệng, cười khúc khích.

• "ta không châm chọc nha, ngươi thực sự rất đẹp trai...a, không thua gì vương tôn quý tộc , rất xứng làm nhân tình của ta tối nay"

"HẢ Ả Ả......"

mọi người hoảng hốt la lên, nhất là Ngô Tuấn, hắn hốt hoảng cúi đầu

-"tiểu thư, xin người đừng đùa quá trớn như vậy"

Kỳ Vũ che miệng bật cười, tay chỉ về hướng Ngô Tuấn giải thích.

• "ta chính là muốn đùa như vậy, tối nay tham gia yến tiệc, ta chính là muốn ngươi giả làm nhân tình của ta"

Mọi người nghe xong cùng ồ lên "THÌ RA LÀ NHƯ VẬY" . Đào nhi lúc này tò mò muốn hỏi.

-"tiểu thư, không lẽ người định chọc tức thái tử sao?"

Vạn Kỳ Vũ gật đầu, ôn tồn nói.

• "Chuyện hôn ước của ta và thái tử vốn là cái bẫy của hoàng gia để thôn tính Vạn gia ta, sớm muộn phải hủy bỏ, hôm nay ta chính là ép hắn phải huê hôn ta"

Mọi người gật đầu, nhưng đào nhi vẫn có chút thắc mắc.

-"tiểu thư, để người khác huê hôn sẽ là một nỗi nhục lớn, người cam tâm sao? Tại sao người không chủ động từ hôn hắn"

Vạn Kỳ Vũ nhẹ nhàng đặt tay lên vai đào nhi, nàng giải thích.

• "nếu như trước đây huê hôn, đúng là ta sẽ mang nỗi nhục lớn. Nhưng giờ đây em cũng biết, mọi tiếng xấu của ta đều chuyển hết sang bên thái tử rồi. Ta giờ không còn là ác nữ vạn gia đanh đá chua ngoa bị từ hôn nữa, mà là thiếu nữ ngây thơ tội nghiệp si tình bị thái tử đùa giỡn. Nếu huê hôn thì tiếng xấu cũng đổ lên đầu hắn chứ không phải ta"

Đào nhi hiểu ra cũng khẽ gật đầu. Vạn Kỳ Vũ lại giải thích tiếp.

• "về vấn đề từ hôn, nếu ta từ hôn hắn sẽ mang tiếng khi quân, còn bị nói là từ chối ý tốt của hoàng gia, tạo ra một cái cớ để dị nghị, rất không tốt cho vạn gia ta"

Ngô Tuấn lúc này liền cúi đầu khâm phục.

-"tiểu thư nói phải, nô tài khâm phục"

Vạn Kỳ Vũ đưa tay ra phía trước

• "dìu ta"

Ngô Tuấn nghe vậy giật mình, nhanh chóng đón lấy tay nàng.mặt hắn đỏ ửng.

-"xin mời tiểu thư"

Vạn Kỳ Vũ nhìn biểu cảm đó, nàng vui mừng quay sang nhìn phụ thân

• "phụ thân, đúng là biểu cảm này, hắn rất có khả năng diễn xuất nha"

Nguyên soái gật đầu tỏ vẻ hài lòng

-"Đúng vậy đúng vậy, rất giống."

Vạn Kỳ Vũ thi lễ với nguyên soái.

• "phụ thân, người yên tâm, lần này con gái sẽ chiến thắng trở về"

Nguyên soái vỗ nhẹ vai nàng,

-"Đi sớm về sớm, vi phụ đợi con về"

Ngô Tuấn dìu Kỳ Vũ ra cổng, nguyên soái tiễn con mình lên kiệu, tả hữu hộ vệ theo hộ tống nàng, mà Ngô Tuấn đi bên cạnh. Bóng kiệu dần khuất xa, lúc này quản gia mới nói với nguyên soái.

-" Lão gia, tên nô tài này, rõ ràng tâm tư của hắn...."

Nguyên soái đưa tay ra hiệu dừng lại.

-"Ta biết rồi"

Đoạn đưa tay vuốt râu, như đang suy tính gì đó.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.