Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

câu chuyện quá khứ, thay triều đổi vị

Tiểu thuyết gốc · 1811 chữ

Sáng hôm sau, kỳ vũ lại ngồi đón ánh nắng ban mai, cùng với bình trà của mình. Quản gia tất tả chạy lại.

-"Tiểu thư, người cho gọi thuộc hạ"

Kỳ Vũ hướng tay về một chiếc ghế trống trước mặt.

• "quản gia, xin mời ngồi"

Quản gia thi lễ.

-"Tạ tiểu thư"

Sau đó ngồi xuống ghế.

-"Tiểu thư, xin hỏi tiểu thư có việc gì muốn phân phó"

Kỳ Vũ rót một chén trà cho quản gia, đôi mắt nàng nhìn xa xăm một chút.

• "quản gia, không dám giấu, ta muốn hỏi ngài một chút. Chẳng là có lần ta ra ngoài vô tình nghe được một vài bá tánh nói chuyện, nói ta 3 tuổi hại chết mẹ, 6 tuổi hại quốc thay triều đổi vị. Như thế nghĩa là sao?

Quản gia trợn mắt ra vẻ phẩn nộ lắm.

-"Kẻ nào to gan dám nói tiểu thư như vậy?

Kỳ Vũ xua tay.

• "đó không phải trọng điểm, cái ta muốn biết là sự thật, tại sao ta lại có tiếng xấu đó"

Quản gia cầm chén trà lên, suy tư một lát, rồi nói.

-" Tiểu thư, có lẽ người cũng đến lúc biết chuyện này rồi"

Nói xong uống một hơi, đặt chén trà xuống rồi bắt đầu kể.

-" Tiểu thư, chắc người cũng biết, 16 năm trước An Nam quốc chúng ta còn thuộc quyền cai trị của tiền triều, Vương triều nhà họ Trần. Năm đó khi tiểu thư chào đời, có một luồng sáng từ thiên thượng chiếu thẳng xuống Vạn phủ. Chim muông kéo tới vui hót líu lo, mà lão gia và phu nhân đều tóc đen sinh ra tiểu thư lại có mái tóc đỏ, chúng ta lại là quốc gia thờ hoả thần chu tước, nên tiểu thư được gọi là"thánh nữ An Nam quốc"

-"Chuyện tiểu thư ra đời được xem là thiên thượng chiếu cố tiểu quốc chúng ta, người người vui mừng, trong đó có Quốc sư Trần thủ Độ. "

-" Quốc sư tới thăm Vạn gia, thấy tiểu thư thì ưng ý lắm, cho rằng phu nhân là "vùng đất lành mới nảy sinh ra cây quý" , cũng muốn Trần gia sinh ra thánh nữ như vậy.

Khi tiểu thư 3 tuổi, quốc sư bày mưu kế tổ chức một buổi yến tiệc trên sông cái. Các phu nhân Đại thần đều phải tham gia, mà lão gia lúc ấy là đại tướng thống lĩnh quân kinh thành phải thực hiện trách nhiệm canh gác an ninh, không thể tham gia, đành để phu nhân một mình tới dự tiệc.

Khi tiệc sắp tàn, quốc sư cho người tới mời phu nhân sang chầu thuyền vua, nếu kháng lệnh sẽ xử trảm cả nhà. Phu nhân sang chầu thuyền vua, ấm ức lắm, liền lén lấy chăn quấn thân mình trầm mình xuống sông cái tự vẫn"

Kỳ Vũ nghe tới đây, đang cầm chén trà, cũng đánh rơi xuống đất, nàng cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, cúi xuống lượm lại chén trà

• "sau đó rồi thế nào"

Quản gia nhìn Kỳ Vũ như vậy, thở dài rồi kể tiếp.

-" Vua khi biết phu nhân tự vẫn, khen ngợi phu nhân là đệ nhất tiết phụ. Sau đó vua cởi hoàng bào, âm thầm xuống sông nữa đêm lặng lẽ bơi vào bờ. Đi thẳng lên núi, vào chùa quyết tâm cắt tóc đi tu"

Kỳ Vũ nghe tới đây, đập bàn mắng.

• "nhu nhược, hoàng đế này đúng là quá nhu nhược rồi"

Quản gia tự rót một chén trà, lại tiếp tục thở dài.

-"Tiểu thư không biết, mọi quyền lực đều nằm hết trong tay quốc sư, cả vương triều nhà Trần cũng do quốc sư chéo chống. Hoàng đế trẻ tuổi cũng không dám cãi. Sau khi vua bỏ lên núi, quốc sư cho người lên đón. Vua lần đầu cự tuyệt quốc sư, nói rằng không làm sư thì làm người chết, quyết không làm vua nữa"

Kỳ Vũ gật đầu.

• "có chút tiến bộ"

Quản gia lúc này lại lắc đầu.

-"Đâu có dễ dàng như vậy, quốc sư chèo chống cả một vương triều, mưu kế đầy mình. Ông ấy cho người tới chùa đo đạc, nói với trụ trì rằng "vua ở đâu thì xây hoàng cung ở đó" . Trụ trì hoảng hốt chạy vào quỳ gối trước mặt vua, van xin vua trở về"

Kỳ Vũ bất chợt bật cười.

• "nghĩ ra được cả kế này, quả nhiên cao thâm, vậy cha ta lúc đó thế nào"

-" Haizzz, tiểu thư, lúc lão gia biết chuyện, chạy tới tìm vua. Vua lúc ấy đang nghỉ ngơi bên sông cái. Lão gia chạy thẳng vào chỉ mặt vua mắng "ngươi là hoàng đế nhu nhược, là đứa trẻ không thể lớn, là con rối của quốc sư mà thôi"

Kỳ Vũ nghe tới đây thì có chút trầm tư.

• "vậy... làm cách nào mà cha ta thoát khỏi kiếp nạn"

Quản gia thở dài.

-" Cái này... phải nói lúc đó, quốc sư biết được liền ngự đao lao đến, vung đao nhắm thẳng hướng lão gia hét lớn "CHÉM CHẾT TÊN PHẢN NGHỊCH" . Vua lúc này lấy thân mình che chở cho lão gia, mắng ngược lại quốc sư, "tướng quân mắng ta có chỗ nào sai?ta không phải chỉ là con rối của quốc sư, ngai vàng này vốn không phải của ta, mà thực sự là của quốc sư đó". "

Kỳ Vũ lúc này lại có chút khen ngợi.

• "nam tử tốt, cũng là một nam tử tốt"

Quản gia cũng gật đầu hưởng ứng.

-"Đúng là như vậy. Thấy vua cương quyết, quốc sư ném đao xuống đất mắng "Trần thủ Độ ta là cái gì, chỉ là con chó cho họ Trần mà thôi" . Sau đó quốc sư bỏ đi, mà từ đó về sau, vua cũng tự quyết định nhiều hơn, phớt lờ quốc sư, và quốc sư cũng dần lui về, trao trả quyền lực cho vua."

Kỳ Vũ tỏ vẻ ngạc nhiên.

• "thật sự có chuyện như vậy sao?"

Quản gia gật đầu.

-"Ban đầu quốc sư định lấy mạng lão gia, vua ngăn cản. Quốc sư sau đó định tước hết binh quyền của lão gia, phế làm thường dân, vua lại cương quyết từ chối, không những không phế mà còn cho giữ nguyên chức vụ củ,"

Kỳ Vũ tiện tay rót trà, buột miệng nói.

• "vua này cũng nhân đức quá rồi, giữ lại mầm họa bên người"

Quản gia đồng tình.

-"Quả đúng là như vậy, quốc sư vốn dĩ dương thọ sắp tận, nên trước khi đi mới làm nhiều việc cho giang sơn nhà Trần. Khi tiểu thư 4 tuổi, tức 1 năm sau sự kiện đó, quốc sư qua đời, để lại khoảng trống mênh mông trong vương tộc họ Trần."

-"Mà lúc này trong vương triều, vua lại rất tin yêu một tướng là Lê Quý Ly. Lê Quý Ly vốn biết mình không phải đối thủ quốc sư, nên ẩn thân chờ thời, luôn tỏ ra là một trung thần. Khi quốc sư qua đời, Lê Quý Ly liền cấu kết với các gian thần, từng bước chiếm quyền, chỉ hai năm sau, cũng là lúc tiểu thư 6 tuổi, Lê Quý Ly chiếm quyền đoạt vị, lên làm vua. Hắn vốn dĩ là người của Ung quốc di cư sang nước ta, sau khi lên làm vua lập tức đổi lại họ Hồ, là họ gốc của hắn"

Kỳ Vũ có chút suy tư.

• "vậy ra kẻ đang làm vua nước ta lại là một tên của thượng quốc Ung"

Quản gia gật đầu,

" Đúng vậy đó tiểu thư. Sau khi tên ngoại quốc đó lên làm vua, hắn vỗ về dân chúng ban thưởng kẻ có công, mà có công lớn nhất chính là lão gia chúng ta. Vì mối hận hiền thê mà trở thành cánh tay đắc lực của Hồ Quý Ly. Lão Hồ Quý Ly ban cho lão gia chức đại nguyên soái, thống lĩnh tam quân, mọi chuyện kết thúc như thế."

Kỳ Vũ bật cười,

• "thì ra là vậy, ta hiểu rồi"

Vạn Kỳ Vũ nhâm nhi ly trà, nàng hồi tưởng lại kỷ niệm thời gian cùng sư tôn. Vì thói quen uống trà của sư tôn mà không biết từ lúc nào, nàng cũng ảnh hưởng. Nàng lại rót một chén trà cho quản gia, sau đó cầm lấy chén trà lên, hít mùi hương của trà , rồi nhấp một ngụm. Quản gia nhìn thấy, nếu không phải vì câu chuyện tối qua ông quả thật sẽ rất ngạc nhiên. Quản gia ngập ngừng đôi chút

-"Tiểu thư...."

Vạn Kỳ Vũ đặt chén trà xuống bàn, nàng nhẹ nhàng nói.

• "quản gia, người có khúc mắc gì, cứ nói đi đừng ngại"

Quản gia nghe vậy, như được mở lòng.

-"Tiểu thư, chắc người cũng biết tên Hồ Quý Ly đó vốn là gian thần soán ngôi, thế nên hắn rất sợ sẽ gặp lại điều mà hắn đã làm. Hắn với vạn gia ta vô cùng nghi kỵ, sau này còn định hôn ước cho tiểu thư và thái tử...."

Vạn Kỳ Vũ gật đầu, nàng bây giờ đã khác trước.

• "quản gia, là ta lúc trước ngu dốt không hiểu chuyện, nghe hắn hứa hẹn là sẽ cho ta làm hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ. Hắn lại cam đoan chỉ cưới một mình ta, quyết không lập phi. Ta tuổi trẻ nông nỗi hồ đồ"

Quản gia thở phào nhẹ nhõm.

-"Thì ra là vậy"

Đoạn hỏi Kỳ Vũ

-"Tiểu thư chắc bây giờ đã hiểu mưu đồ của chúng?"

Kỳ Vũ gật đầu

• "chuyện ban hôn ước này nhìn bên ngoài có vẻ là chuyện tốt, nhưng thực chất là muốn nuốt chửng vạn gia ta. Tên Hoàng đế muốn nhổ cái gai lớn nhất của hắn"

Quản gia gật đầu, ông cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, liền vội hỏi.

-" Tiểu thư, còn chuyện yến tiệc, người có đi không?"

Vạn Kỳ Vũ nghe tới yến tiệc thì ngạc nhiên lắm, liền hỏi lại.

• "quản gia à, yến tiệc gì vậy, sao ta không biết gì cả?"

Quản gia nghe xong có chút ngạc nhiên.

-"Tiểu thư, tối qua lão gia không nói chuyện yến tiệc với tiểu thư sao?"

Vạn Kỳ Vũ nhìn quản gia ngạc nhiên. Đôi mắt vàng long lanh nhìn quản gia, nàng khẽ lắc đầu. Quản gia lúc này vội nói.

-" Tiểu thư, người chờ thuộc hạ một chút"

Nói xong liền nhắm phòng của nguyên soái mà đi tới.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.