Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đề nghị

Tiểu thuyết gốc · 1234 chữ

Thật ra thì đúng là Kỳ Vũ gặp bất lợi, bây giờ thử phân tích tình huống. Vạn Kỳ Vũ có hai tiên phẩm là Thiên Tình kiếm và Hoàng Hôn Hoả Hồn Bào . Đây là vật phẩm do các vị tiên trên cửu trùng thiên chế tác ra, là vật phẩm vượt xa huyền phẩm. Tuy phẩm chất vượt trội nhưng để dùng được sức mạnh của tiên phẩm thì chủ sở hữu phải đạt cảnh giới... đại thừa kỳ. Như vậy thì một trúc cơ như Vạn Kỳ Vũ chỉ có thể dùng tiên phẩm như bạch phẩm mà thôi. Lại xét đến việc Kỳ Vũ có Chu Tước Hoả Hồn Phi Phong, là huyền phẩm thượng phẩm cấp 10, thế nên muốn dùng được thì cũng phải đạt cảnh giới cấp 10 đại thừa kỳ luôn, xem như là bạch phẩm vậy.

Nhìn thấy cây "bạch phẩm" đó, Quang Hy vội đưa tay đeo nhẫn trữ vật ra trước mặt Kỳ Vũ, vẻ mặt khẩn trương.

- "mau, trong nhẫn của ta có cây huyền phẩm. Ta cho ngươi ký khế ước với nó để chiến với tên dâm tặc đó, lấy nhanh lên"

Mắc Hài nhìn thấy vậy thì chỉ bĩu môi, còn Kỳ Vũ thì chỉ khẽ lắc đầu.

• "huyền phẩm đâu phải là thứ lấy ra là dùng được ngay. Bên trong lõi khắc trận pháp gì, có hợp với ta không, cách dùng ra sao, ta hoàn toàn không biết. Công chúa đưa cho ta cũng chẳng ích lợi gì, thôi thì dùng kiếm của mình vẫn quen tay hơn"

Quang Hy vẻ mặt thất vọng, nhưng đúng là Kỳ Vũ không nói sai, kiếm với người cũng phải có thời gian tập luyện. Mắc Hài nghe vậy không khỏi có chút thưởng thức, vỗ tay tán thưởng.

- "Hay lắm, phân tích tình huống rất chuẩn.. Gặp nguy không rối, gặp nạn không loạn, chính thực là người tài năng. Nhưng mà ký khế ước với huyền phẩm rồi thì cây huyền phẩm đó sẽ là của ngươi. Cơ hội tốt như thế này mà lại bỏ qua , ngươi không tiếc sao?""

Vạn Kỳ Vũ nhếch mép cười.

• "ai khen ta thì được chứ nhà ngươi khen thì xin lỗi, ta không dám nhận. Cây huyên phẩm là của công chúa thì ta càng không thể lợi dụng cơ hội tranh đoạt , với lại...không phải ngươi cũng đang nhắm đến cây huyền phẩm này sao?"

Mắc Hài lại một lần nữa vỗ tay.

" không sai, thật sự rất thông minh. cây huyền phẩm đó ta lấy chắc rồi"

Quang Hy tức giận nhăn nhó, nhưng quả thật trong tình huống này thì hắn có quyền tự tin nói như vậy. Trong một thoáng im lặng, Mắc Hài chống mũi kiếm xuống đất, ngắm nhìn nhan sắc của Kỳ Vũ một chút, trong đầu nghĩ ra một ý nghĩ kỳ lạ, hắn cười nhạt.

- "Nếu ngươi thật sự muốn bảo vệ công chúa của ngươi thì thật ra cũng không phải không có cách. Nếu ngươi chịu đem thân mình ra thay thế, ta sẽ để ả công chúa ngu ngốc kia được nguyên vẹn, đồng thời... nếu nàng làm ta cảm thấy hài lòng, biết đâu ta sẽ thả cả hai người ra"

Nói xong thì cười rất dâm đãng. Quang Hy nghe vậy thì hoảng hốt, vội bước lên trước đẩy Kỳ Vũ ra sau lưng mình, chỉ mặt hắn mà mắng.

- "đê tiện, dâm đãng, vô sĩ , đừng hòng lừa chúng ta"

Mắc Hài xua tay, vẻ mặt quả quyết như uy tín lắm.

- "Ngươi chưa thử sao biết ta lừa các ngươi?"

Nói thế này khác nào lừa con nít, khiến Quang Hy cảm thấy mình bị xúc phạm, còn Vạn Kỳ Vũ cười khổ.

• "công chúa yên tâm đi, công chúa rất quan trọng đối với hắn, tuyệt đối hắn sẽ không làm gì quá đáng khi mà chưa đưa được công chúa đến đế quốc Ma Tu, bảo đảm công chúa sẽ nguyên vẹn cho đến lúc đó, chỉ tiếc cho ta..."

Nói đến đây thì khuôn mặt lại buồn sâu thẳm.

• "ta bây giờ với hắn chỉ là gánh nặng cần phải loại bỏ, có chiều hắn đi chăng nữa thì khi thỏa mãn rồi hắn sẽ giết ta thôi "

Quang Hy nghe vậy thì hiểu vấn đề, cô nhìn Kỳ Vũ mà đôi mắt buồn theo, chẳng lẽ Kỳ Vũ đã thật sự bất lực rồi? lúc này Mắc Hài lại xua tay.

- "Suy luận rất hay, nhưng điều này thì nàng đã sai rồi Vạn tiểu thư "

Kỳ Vũ "ồ" lên một tiếng ngạc nhiên, nhìn Mắc Hài như muốn hỏi tại sao. Mắc Hài dịu dàng giải thích.

- "Chưa kể đến nhan sắc tuyệt mỹ của nàng, chỉ riêng trí tuệ của nàng đã làm ta chết mê chết mệt, ta thật sự không nỡ giết nàng "

Vạn Kỳ Vũ đương nhiên không tin, nàng nhếch mép cười chế giễu.

• "vậy...đa tạ ngươi trước "

Biết Vạn Kỳ Vũ không tin mình, Mắc Hài đưa ra lời đề nghị.

- "Tiểu thư, xin hãy là nữ nhân của ta "

Quang Hy lại tròn mắt ngạc nhiên, còn Kỳ Vũ thì lại thờ ơ.

• "ờ, rồi sao?"

Mắc Hài vẻ mặt uy tín, quả quyết.

- "Theo ta về đế quốc Ma Tu, ta bảo đảm cuộc đời sau này của nàng sẽ sống trong vinh hoa phú quý, muốn gì được nấy..."

Không để cho hắn nói hết, Quang Hy chống nạnh chỉ tay mà mắng.

- "đừng có mà nằm mơ, không bao giờ có chuyện đó xảy ra"

Mắc Hài trừng mắt quát lại.

- "Ta không hỏi ngươi, đồ vô duyên "

Quang Hy siết chặt nắm tay, tức giận lắm, hôm nay cô bị mắng chửi nhiều hơn tất cả phần đời trước đó cộng lại. Kỳ Vũ đứng sau lưng Quang Hy thì chỉ biết cười khổ.

• "thôi đi ông tướng. Ta mà theo ngươi về đế quốc Ma Tu thì bị dính tội đồng loã bắt cóc công chúa, như vậy không những Vạn gia bị diệt mà cả An Nam quốc cũng bị hoàng đế Quang Triệu cày nát thành bình địa "

Mắc Hài nhăn mặt, giọng nói thể hiện sự khó chịu ra mặt.

- "Ta thật không hiểu. Gái gả theo chồng, nàng theo ta rồi thì cái tiểu quốc đó với nàng đã không còn quan hệ nữa, nàng quan tâm làm gì? "

Quang Hy càng nghe càng tức, tức đến nỗi không nói được gì, mà Kỳ Vũ cũng cảm thấy rất khó chịu khi phải nghe những lời rác rưởi. Nàng bước lên đứng trước mặt Quang Hy, chỉa kiếm vào mặt Mắc Hài.

• "được rồi, đủ rồi đấy. Câu giờ thì đã câu rồi, nói nhảm cũng đủ nhiều rồi, giờ thì dùng kiếm nói chuyện đi. Ta dẫu không đánh lại ngươi nhưng cũng có khả năng để lại trên người ngươi vài vết sẹo làm kỷ niệm đấy"

Mắc Hài thở dài thất vọng. Hắn biết không thể thuyết phục được Kỳ Vũ, lại nghĩ đến việc giết một mỹ nữ thông minh như nàng, quả thật đáng tiếc.

Vậy là cuộc chiến chuẩn bị xảy ra, không thể tránh khỏi.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.