Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đối đáp

Tiểu thuyết gốc · 1188 chữ

Thấy Mắc Hài cứ im lặng mãi, Quang Hy không nhịn được liền hỏi.

- "rốt cuộc ngươi tính làm gì bọn ta?"

Mắc Hài rời khỏi trạng thái suy tư, nhìn Quang Hy mặt tỉnh bơ.

- "Không làm gì cả, ta chỉ mời công chúa vào đây làm khách một thời gian thôi. Nếu công chúa không thích thì cứ việc đi về"

Về là về như thế nào? Hắn nói vậy thì một đứa con nít cũng biết hắn đang bỡn cợt. Quang Hy tức giận lắm nhưng không làm được gì, bởi cô cũng biết tình hình hiện tại . Quang Hy quay sang nhìn Kỳ Vũ như một phản xạ tự nhiên, thế nhưng Kỳ Vũ lại tưởng công chúa hỏi mình, liền thật tình nói.

• "cái này chắc chắn là bắt cóc chúng ta tới đế quốc Ma Tu chứ còn gì nữa. Chỉ là bây giờ có thể chưa trốn thoát được, cho nên hắn chính là đang chờ đợi thời cơ "

Vạn Kỳ Vũ vừa nói xong, Mắc Hài lập tức vỗ tay tán thưởng.

- "Tuyệt vời, thật sự quá tuyệt vời. Chỉ mới 17 tuổi mà đã có thể suy luận tốt như thế, tu chân giới thử hỏi có được mấy ai ngang tầm"

Vạn Kỳ Vũ cười gượng, Mắc Hài lại nhìn vào Quang Hy, giọng điệu mỉa mai.

- "Nếu mà so với vị hôn thê của ta, thì đúng là vừa đần vừa ngu "

Quang Hy trừng mắt tức giận, đần và ngu thì có khác gì nhau? Đường đường là công chúa đế quốc, trước giờ chưa ai dám nói cô như vậy. Lửa giận bừng bừng, chưa kịp kìm chế, hắn đã mỉa mai tiếp.

- "Ta thật không hiểu được, tại sao là tỷ muội với nhau, công chúa Quang Phục tuyệt vời ra sao thì ngươi lại thảm hại bấy nhiêu. So với tỷ tỷ, ngươi chỉ là phế nhân "

Quang Hy nghe so sánh với Quang Phục thì như bị đâm một dao chí mạng, lập tức vận chân khí, toan tính lấy kiếm trong nhẫn trữ vật ra liều một trận. Nhưng vốn bị áp chế nên không vận được chân khí, tay cứ để lên nhẫn trữ vật , nhìn thật tội nghiệp. Mắc Hài bật cười.

- "Ha ha ha, ta quên mất, ngươi rất ghét bị đem ra so sánh với tỷ tỷ của mình"

Quang Hy căm phẫn lắm, hận một nỗi không thể cầm kiếm đâm hắn một nhát. Lúc này Kỳ Vũ lặng lẽ bước lên phía trước, thu hút mọi ánh nhìn. Cả Quang Hy và Mắc Hài đều im lặng xem nàng định làm gì. Kỳ Vũ hít một hơi thật sâu, chỉ mặt Mắc Hài mà mắng.

• "Quang Hy công chúa sở hữu đấu hồn cấp linh, bạch hạc thuần khiết. Vậy ngươi sở hữu đấu hồn cấp gì mà chê bai nàng là phế nhân?"

Mắc Hài bị mắng vậy thì khựng người, Kỳ Vũ lại mắng tiếp.

• "nếu công chúa là phế nhân thì ngươi chỉ là rác rưởi ven đường, là rác thải ở tận cùng đáy xã hội , là "sản phẩm cuối cùng" mà phàm nhân thải ra hàng ngày trong nhà xí, không hơn một chút nào"

Mắc Hài trợn mắt nghiến răng, quả thật mắng chửi thế này quá nặng, quá sắc bén rồi. Quang Hy nghe Kỳ Vũ mắng vậy thì đang tức giận chuyển sang sung sướng hả dạ, miệng cười vui sướng. Kỳ Vũ quay sang nhìn Quang Hy mà hất hàm như muốn nói "ta chửi hay không?" . Quang Hy hiểu ý, miệng cười toe toét, gật đầu lia lịa như muốn nói "tốt lắm, tiếp tục đi " . Kỳ Vũ bước một bước về phía trước, chỉ mặt Mắc Hài mắng còn to hơn.

• "tỷ tỷ của Quang Hy là đệ nhất công chúa đế quốc, sở hữu tuyệt thế đấu hồn phượng hoàng. Tỷ tỷ của ngươi sở hữu đấu hồn gì, đang làm chức vụ gì, hay có lẽ chỉ là một kỹ nữ đang cùng mẹ của ngươi hành nghề trong một thanh lâu nào đó rồi?"

Một phát chí mạng, Mắc Hài "hự" lên một tiếng, giật lùi về sau ba bước . Cái này là chửi mẹ hắn làm gái điếm đây mà, thật quá chua ngoa rồi, thế nhưng Quang Hy lại rất thích. Đứng sau lưng Kỳ Vũ, Quang Hy không thể che giấu được sự phấn khích của mình mà vỗ tay tán thưởng liên tục. Chưa bao giờ cô cảm thấy sảng khoái như vậy, lập tức cổ vũ.

- "tiếp tục đi, chửi chết hắn đi"

Nghe được tiếng cổ vũ của Quang Hy, Kỳ Vũ lại cao hứng lắm, đứng chống nạnh nhìn Mắc Hài với vẻ mặt đầy khinh bỉ, cười nhếch mép.

• "ngươi nói Quang Hy là hôn thê của ngươi? Thật nực cười, cả đời ta chưa thấy ai mặt dày vô liêm sỉ như ngươi. Chỉ là một ứng cử viên hôn phu thôi mà lại ảo tưởng mình là duy nhất? Đồ rẻ tiền"

Mắc Hài trợn mắt, hắn dù gì cũng là đạo sư của đệ nhất học viện tu chân giới, lại được chọn làm ứng cử viên phò mã đế quốc, vậy mà bị chửi là rẻ tiền? Kỳ Vũ thấy cảm xúc của Mắc Hài rối loạn, liền tiếp tục tấn công , liếc nhìn Mắc Hài bằng nửa con mắt.

• "loại như ngươi cũng xứng với công chúa, nằm mơ giữa ban ngày"

Đoạn bước lại gần Quang Hy, nâng nhẹ tay công chúa, liếc nhìn Mắc Hài.

• "muốn tranh giành nữ nhân với ta, ngươi vốn không có cửa. Hy nhi vốn đã là nữ nhân của bổn công tử từ lâu rồi"

Nói đoạn nâng nhẹ tay Quang Hy, khẽ hôn lên một cách tình tứ. Quang Hy nghe vậy dù có chút ngượng ngùng, nói như vậy có nghĩa là công chúa đã thất tiết với người đàn ông tóc đỏ này rồi sao? Dù lời bịa như vậy, nhưng cũng diễn theo Kỳ Vũ. Công chúa để Kỳ Vũ hôn tay mình, vẻ mặt mãn nguyện, đoạn liếc nhìn Mắc Hài cũng với ánh mắt khinh bỉ.

- "quả thật là như vậy, ta... đã trao thân cho chàng từ lâu rồi"

Quang Hy nói khiêu khích , nghĩ đến Mắc Hài lửa giận ghen tuông thì sung sướng lắm , nhưng mọi chuyện lại không diễn ra như vậy. Mắc Hài đang tức giận cho đến lúc hắn nghe Vạn Kỳ Vũ nói Quang Hy là nữ nhân của Kỳ Vũ, hắn bật cười điên dại, làm cho cả Kỳ Vũ và Quang Hy đều ngơ ngác. Kỳ Vũ đâu biết rằng nàng rất nổi tiếng trong mắt các đạo sư của học viện, và ai cũng từng một lần cầm xem hồ sơ cá nhân của nàng. Họ đều biết nàng là nhi nữ cả rồi, vậy thì làm sao mà chọc tức Mắc Hài theo kiểu này được đây?

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.