Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khuyên nhủ.

Tiểu thuyết gốc · 1161 chữ

Quang Hy bị kéo ra ngoài, đi đến một khu vực vắng người, cô vùng vằng.

- "ngươi buông ta ra, để ta vào vạch mặt tên đạo đức giả ấy"

Vạn Kỳ Vũ nhìn Quang Hy với ánh mắt suy tư.

• "công chúa, người thật sự cho rằng mật danh song kiếm là hai tên, và đạo sư Mắc Hài là tên gián điệp còn lại sao?"

Quang Hy nghe hỏi như vậy thì khuôn mặt có chút xấu hổ, ấp úng.

- "thì...ta chỉ nghĩ như vậy thôi, không được sao?"

Vậy ra chỉ là nghĩ sao nói thế à , Kỳ Vũ cười khổ.

• "công chúa à, công chúa chỉ vì không ưa người ta mà vu oan giá họa cho họ, rồi lỡ như đội điều tra bắt giam đạo sư thì có phải là công chúa đã hại người rồi không?"

Quang Hy tính tình ương bướng, được cưng chiều từ nhỏ, thế nên không dễ gì nghe người khác khuyên can. Cô xoay mặt đi chỗ khác tỏ vẻ không thèm nghe . Kỳ Vũ lúc này lại nói tiếp.

• "đạo sư Mắc Hài dù gì cũng đang đứng lớp. Công chúa mắng đạo sư trước mặt bao nhiêu bạn học thì thử hỏi đạo sư còn mặt mũi đâu để nhìn người ta, uy danh đâu để đứng lớp dạy"

Quang Hy mặt phụng phịu, có vẻ như đang phải chịu ấm ức vậy.

- "ta... chỉ lỡ lời một chút, ngươi có cần làm quá lên như vậy không?"

Kỳ Vũ mỉm cười, nàng lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Quang Hy. Trong một thời gian ngắn im lặng, cả hai đều nhìn về phía xa xăm. Bất chợt Quang Hy hỏi.

- "vậy...ta phải làm thế nào?"

Kỳ Vũ nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của công chúa, khẽ mỉm cười.

• "thì... chỉ cần quay lại lớp học xin lỗi đạo sư thôi mà"

Vừa nghe tới chuyện xin lỗi, Quang Hy quay phắt mặt đi.

- "đừng có hòng , ta không việc gì phải xin lỗi ai cả"

Nói xong lại im lặng. Kỳ Vũ không nói gì, để Quang Hy đang dỗi hờn ngồi đó. Nàng lặng lẽ ra một cây táo gần đó, với tay bứt một trái chín, cầm lấy ngắm nghía. Tâm trạng thoải mái khiến nàng vô thức mỉm cười.

Quang Hy quan sát tất cả, cảm thấy tò mò.

- "chỉ là một trái táo thôi mà, nó có gì hớp dẫn mà ngươi ngắm nhìn say mê thế?"

Vạn Kỳ Vũ đang có chút hoài niệm về quá khứ, về khoảng khắc thượng tiên Âu Cơ dùng quả táo để câu nàng. Đang có cảm giác sâu lắng, bất chợt Quang Hy hỏi vậy làm nàng tỉnh giấc. Kỳ Vũ mỉm cười bước về phía Quang Hy mà ngồi xuống bên cạnh, đưa trái táo lên ngang tầm mắt.

• "công chúa, ta chỉ có chút hoài niệm. Mẫu thân ta rất thích táo, người còn nói rằng " táo là trái của sự phân biệt thiện ác" . "

Quang Hy nhìn Kỳ Vũ với đôi mắt tò mò , đây là lần đầu tiên Kỳ Vũ nói về gia đình mình .

- "mẫu thân của ngươi sao?"

Đôi mắt của Kỳ Vũ thoáng buồn, nàng vuốt nhẹ trái táo trong tay.

• "lúc sinh thời người hay trang trí táo trên bàn, tất cả mọi chuyện ta đều nghe kể lại như vậy"

Quang Hy bất chợt cũng buồn theo, cô không nghĩ rằng Kỳ Vũ lại là đứa trẻ mồ côi mẹ. Quang Hy biết ý tứ nên không hỏi thêm về mẹ của Kỳ Vũ, cô lại hỏi về việc khác.

- "vậy... tại sao trái táo lại là trái của sự phân biệt thiện ác, ngươi nói rõ hơn đi"

Vạn Kỳ Vũ lắc đầu.

• "thật ra ta chỉ nghe kể lại chứ không có cơ hội hỏi người. Năm ta ba tuổi, người đã bỏ cha con ta mà đi, ký ức về người với ta mà nói thật sự rất mơ hồ "

Dòng tâm trạng buồn sâu lắng của Quang Hy lại càng sâu hơn, cô muốn nói gì đó vỗ về an ủi nhưng lại không biết nói gì. Kỳ Vũ hướng ánh mắt về phía xa xăm.

• "công chúa biết không, có người từng nói với ta rằng "con người dù có làm ra những việc gì đi chăng nữa thì họ luôn tự cho rằng mình đúng, mình là tốt đẹp. Họ không biết rằng hành động nói lên con người, làm việc tốt thì là người tốt, làm việc xấu tức là người xấu " "

Quang Hy thoáng chút xấu hổ, cô biết rằng việc mình vừa làm với đạo sư thật sự không tốt đẹp gì. Kỳ Vũ lại nói tiếp.

• "người đó cũng từng nói với ta rằng " can đảm không phải cứ liều mạng lao tới. Biết sai nhận sai và sửa sai đó chính là can đảm, bởi cuộc đời này ai cũng phải mắc sai lầm "

Quang Hy im lặng không phản đối, nhưng sự bướng bỉnh trong cô không cho cô trả lời. Kỳ Vũ biết điều đó, nàng nhẹ nhàng vòng tay khoác vai Quang Hy, đưa trái táo trước mặt công chúa, môi mỉm cười nhẹ nhàng.

• "Hy nhi, nàng ăn táo không?"

Quang Hy quay mặt đi, ra vẻ không thèm.

- "hứ... không ăn"

Kỳ Vũ tủm tỉm cười, đưa lên miệng cắn một cái, gật gù.

• "táo ngon lắm, không ăn thật uổng phí à nha"

Đoạn lấy tay nâng nhẹ khuôn mặt xinh đẹp của Quang Hy, đưa trái táo cắn dở tới kề sát môi.

• "cắn thử một miếng đi, rất ngon đấy"

Quang Hy hai tay ôm lấy trái táo, cố gắng giấu nụ cười mà lườm Kỳ Vũ.

- "thật to gan, dám đưa bổn công chúa trái táo cắn dở, không biết sống chết"

Kỳ Vũ biết trong lòng Quang Hy thích thú, liền chọc ghẹo thêm. Nàng vuốt nhẹ má Quang Hy, khuôn mặt tình tứ.

• "dù có là công chúa đế quốc đi chăng nữa, nàng cũng là nữ nhân của bổn công tử mà thôi"

Quang Hy mỉm cười, cô đưa táo lên miệng cắn một miếng. Kỳ Vũ khẽ siết chặt vòng tay, Quang Hy khẽ gục đầu lên vai Kỳ Vũ, trông như một đôi tình nhân hạnh phúc . Quang Hy nhẹ nhàng.

- "vậy...ta đi xin lỗi hắn ta là được chứ gì"

Vạn Kỳ Vũ trong lòng vui sướng.

• "phải, nên làm như thế, nhưng ăn xong quả táo đi đã"

Quang Hy lại cắn thêm một miếng, công chúa đang chìm đắm trong hạnh phúc của mình, với người đàn ông thông minh chu đáo của cô. Công chúa nào biết rằng người đàn ông đã chinh phục trái tim cô lại là... mỹ nữ.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.