Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tham lam

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

• "Quang Hy, đợi ta với..."

Tiếng gọi của Vạn Kỳ Vũ vang lên chạm tới Quang Hy. Trong cơn tuyệt vọng, tiếng gọi của Kỳ Vũ như ánh sáng cuối đường hầm, chiếu sáng niềm hy vọng cho Quang Hy, khiến cô vui mừng khôn xiết . Quang Hy muốn quay đầu lại nhìn về phía sau nhưng không thể, chỉ có thể liếc mắt sang bên cạnh mà nhìn thấy Sơn Ka đang đằng đằng sát khí, khiến Quang Hy giật mình. Niềm vui mừng nhanh chóng biến mất, Quang Hy nhanh chóng nhận ra rằng dù Kỳ Vũ có tới cũng không làm được gì. Kỳ Vũ dù là trúc cơ cảnh giới nhưng lại không có đấu hồn, không thể so sánh với một kim đan kỳ như Sơn Ka. Chưa kể ả ta còn đang khống chế Quang Hy, nếu giờ ả ra lệnh cho Quang Hy giết Kỳ Vũ thì Quang Hy cũng phải làm theo. Trong lòng công chúa lúc này chỉ muốn hét to "chạy đi, chạy thật nhanh khỏi đây" thế nhưng lực bất tòng tâm.

Lại nói về ả gián điệp Sơn Ka, ả lúc này tức giận lắm, bởi từ đâu lại xuất hiện con kỳ đà cản mũi thế này. Mọi chuyện bây giờ phải xử lý khôn khéo. Sơn Ka hít một hơi thật sâu, lấy lại khuôn mặt "đệ nhất hiền nữ học viện" của mình, mỉm cười ra lệnh.

- "Ngươi được phép giao tiếp với hắn, và phải giữ bí mật mọi chuyện"

Sau mệnh lệnh ấy thì Quang Hy mới quay lại nhìn Kỳ Vũ , lúc này đã chạy tới gần, thở dốc mấy cái rồi hướng Sơn Ka thi lễ.

• "học trò tham kiến đạo sư"

Hiền nữ Sơn Ka với khuôn mặt hiền lành như mọi ngày nhìn Kỳ Vũ mỉm cười gật đầu . Quang Hy nhìn khuôn mặt ấy của Sơn Ka khiến cô cảm thấy buồn nôn, nhưng có việc quan trọng hơn. Quang Hy khuôn mặt lo lắng nhìn Kỳ Vũ.

- "ngươi tìm ta có chuyện gì?"

Vạn Kỳ Vũ lúc này vẫn đang thở dốc, nhìn Quang Hy mà cười nhẹ.

• "à, chỉ là có chút chuyện, nhưng mà công chúa và đạo sư đang đi đâu vậy?"

Câu hỏi này của Kỳ Vũ khiến Sơn Ka tức giận, mặc dù vẫn giữ vẻ ngoài hiền lành nhưng Quang Hy trong thoáng chốc thấy trong mắt Sơn Ka phát ra một tia sát khí. Cảm thấy lo lắng cho Kỳ Vũ, Quang Hy phẩy tay xua đuổi.

- "ta với đạo sư đi đâu thì liên quan gì ngươi? Chuyện riêng của phụ nữ ngươi quan tâm làm gì, giờ thì về nhà đi"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì không chịu về, vẫn đứng đó , hai ngón tay vân vê lấy nhau, ngại ngùng nói.

• "công chúa... thật ra, lúc nãy công chúa đánh ta hai roi mạnh quá, giờ cứ đau nhức suốt..."

Quang Hy nhớ lại hai roi mạnh tay ấy, khẽ thở dài. Quang hy lấy trong nhẫn trữ vật ra một bình thuốc quý rất đẹp . Nhìn cái bình cũng biết giá trị cao rồi chứ chưa nói đến thuốc bên trong, chắc chắn là loại thuốc trị thương tốt nhất dành riêng cho công chúa. Quang Hy đưa lọ thuốc cho Kỳ Vũ.

- "đây là lọ thuốc trị thương phụ hoàng chuẩn bị riêng cho ta, công hiệu thần kỳ. Cho ngươi hết, không cần phải ngại."

Kỳ Vũ thấy lọ thuốc quý thì tiện tay cầm lấy nhét vào nhẫn trữ vật, Quang Hy đợi Kỳ Vũ cất thuốc rồi thì mới nói.

- "Vạn Kỳ Vũ, ta thật lòng xin lỗi ngươi"

Có lẽ trong khoảng khắc cuối cùng, Quang Hy vẫn còn day dứt muốn nói lời xin lỗi. Nhưng Kỳ Vũ vô tư đâu có hiểu chuyện gì, hai ngón tay cái lại vân vê.

• " không dám giấu công chúa. Cơ thể của ta rất dễ dị ứng, thuốc thì không phải thuốc nào cũng bôi được, phải chính tay ta đi lựa chọn loại phù hợp, vậy nên bây giờ ta vẫn cần phải đi mua thuốc. Nhưng...ta không có tiền"

Quang Hy khẽ "xì..." một tiếng. Thì ra là tới để xin tiền , còn việc bôi thuốc chỉ là cái cớ, thế nhưng lại tham lam lấy luôn bình thuốc quý. Nếu bình thường Quang Hy đã cho Kỳ Vũ một trận, nhưng bây giờ trong hoàn cảnh này cô không so đo làm gì. Liếc khẽ nhìn Sơn Ka vẫn giữ khuôn mặt hiền lành, Quang Hy lấy trong nhẫn trữ vật ra một túi tiền, đưa cả túi cho Kỳ Vũ một cách dứt khoát.

- "đây là tiền tiêu vặt tháng này của ta, cho ngươi hết. Về mua thuốc hay mua cái gì kệ ngươi, giờ thì về nhanh đi"

Vạn Kỳ Vũ thấy tiền thì mừng rỡ, hai tay khúm núm đón lấy.

• "đa tạ công chúa, người thật sự rất hào phóng, aha "

Nhận lấy túi tiền, Kỳ Vũ vui vẻ thi lễ với đạo sư Sơn Ka rồi quay lưng bỏ đi. Quang Hy thở phào nhẹ nhõm, cũng quay lưng cùng Sơn Ka hướng về Thiên Tinh Sâm Lâm, nhưng bước chưa được ba bước thì đã nghe tiếng gọi lớn.

• "công chúa, chờ ta với"

Quang Hy giật mình, liếc sang thoáng thấy Sơn Ka mặt đằng đằng sát khí . Sơn Ka ráng kìm chế , cùng Quang Hy quay lại. Kỳ Vũ lúc này lại chạy tới bên cạnh. Quang Hy nhíu mày.

- "chuyện gì nữa đây?"

Kỳ Vũ mỉm cười hai tay xoa vào nhau, ánh mắt hám tiền.

• "không giấu gì công chúa, hai roi của công chúa đánh rách chiếc áo khoác của ta, cần phải khâu vết rách lại, nhưng ta không có tiền mua kim chỉ"

Quang Hy trừng mắt tức giận mà quát.

- "ngươi tham lam vừa phải thôi, trong túi tiền của ta có 10 linh thạch thượng phẩm, 100 linh thạch trung phẩm, 1000 linh thạch hạ phẩm, (300 tỷ vnđ) , là tiền tiêu vặt ta vừa lãnh hôm qua chưa tiêu đồng nào, chẳng nhẽ không đủ đền một cái áo rách rẻ tiền của ngươi?"

Vạn Kỳ Vũ hai ngón tay cái vẫn cứ vân vê lấy nhau, ngập ngừng.

• "công chúa... thật sự... vẫn không đủ "

Quang Hy tức giận lắm, nhưng bên cạnh đó cũng không kém phần lo lắng. Công chúa khẽ liếc nhìn Sơn Ka , lúc này vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng lại âm thầm đi ra sau lưng Kỳ Vũ, ở góc độ đó ả trợn mắt nhìn căm phẫn, bởi cả ả cũng không chịu được cái sự tham lam này . Nhìn thấy khuôn mặt muốn giết người của Sơn Ka, Quang Hy lo lắng lắm,vội xuống giọng với Kỳ Vũ.

- "thôi được rồi, ngươi về đi, để ngày mai ta xin phụ hoàng thêm tiền rồi cho ngươi sau"

Dù Quang Hy đã nhẹ giọng nhường nhịn rồi, Kỳ Vũ vẫn lắc đầu.

• "không được, chiếc áo đó ta mượn của người khác, lát nữa phải trả rồi, không đợi được đến mai "

Kỳ Vũ vừa dứt lời, Sơn Ka nghe xong không kìm chế nổi, hai mắt trợn ngược, nghiến răng giận dữ. Quang Hy nhìn thấy thì hốt hoảng quá, không biết làm sao, vô thức gằn giọng.

- "vậy ta phải làm sao bây giờ?"

Kỳ Vũ cười tham lam, không biết sau lưng mình có một người đang rất khó chịu, nàng chỉ biết có một túi tiền mang tên Quang Hy ở trước mắt. Kỳ Vũ hai tay xoa vào nhau, khẽ liếm mép.

• "hay là thế này đi. Ở đây có đạo sư Sơn Ka, công chúa mượn tạm của đạo sư 100 linh thạch thượng phẩm cho ta về mua chỉ khâu áo, ngày mai công chúa trả lại đạo sư sau. Công chúa thấy thế nào?"

Cái gì thế này? Thực sự có chuyện thế này sao? 100 linh thạch thượng phẩm= 1000 linh thạch trung phẩm= 1 vạn linh thạch hạ phẩm, và bằng 10 vạn lượng vàng. 10 vạn lượng vàng chỉ để mua kim chỉ may một chiếc áo khoác? Tham lam thì cũng có giới hạn của nó thôi chứ. Trước cái sự tham lam này, Quang Hy ngoác cả mồm mà không nói nổi câu gì, còn Sơn Ka thì vô cùng tức giận. "Cái này đúng ra là phải giết tên tiểu tử tham lam này ngay từ đầu mới phải, thật sự quá tốn thời gian " . Trong cơn phẫn nộ của mình, Sơn Ka từ sau lưng Kỳ Vũ mà từ từ trong âm thầm lặng lẽ rút trong nhẫn trữ vật ra một cây kiếm khế ước . Chỉ cần một đâm xuyên tim hay một chém ngang cổ thì cái con kỳ đà tham lam này sẽ không còn tồn tại nữa, mọi chuyện sẽ kết thúc nhanh gọn lẹ mà thôi.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.