Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

túi tiền của ta

Tiểu thuyết gốc · 1069 chữ

Lại nói về Vạn Kỳ Vũ, sau khi về tới khoa dược thì tìm kiếm một lượt. Hôm nay Lý Thiệt Cường về trễ hơn nàng, nên Vạn Kỳ Vũ đặt hộp thức ăn lên bàn. Nàng lấy giấy bút ghi dòng chữ "thức ăn nóng ăn ngay kẻo nguội, muội có việc phải giải quyết" . Viết xong thì để chèn dưới hộp thức ăn, sau đó bỏ ra ngoài.

Học viện Thiên Tinh trồng rất nhiều cây, và trong khoa dược cũng vậy. Kỳ Vũ chọn một cái cây không quá cao nhưng tán lá xum xuê. Nàng đạp gió lên đó, ẩn chân nguyên, chọn một vị trí kín đáo để ẩn nấp nhưng vẫn có thể quan sát được ra bên ngoài. Nàng đứng trên cành cây dựa lưng vào thân, hai tay khoăn lại, nhìn ra bên ngoài khoa dược, hướng về phía trụ sở quan sát.

Lý Thiệt Cường trở về nhìn thấy hộp cơm và dòng chữ mà Kỳ Vũ để lại, chàng không yên tâm nên cũng đi kiếm một lượt trong nhà và không thấy Kỳ Vũ đâu. Trong lòng không yên tâm nên lại thẩn thờ đi ra sau nhà, bất chợt nhìn lên một tán cây thì thấy Kỳ Vũ núp lên đó, Thiệt Cường mừng rỡ gọi.

- " Kỳ Vũ, muội làm gì trên đó"

Vạn Kỳ Vũ quay sang nhìn Thiệt Cường, đưa ngón tay ra trước miệng ra dấu im lặng, sau đó ngoắc tay. Thiệt Cường hiểu ý liền dùng khinh công nhảy tót lên cây đứng ở một cành gần Kỳ Vũ, chàng hỏi nhỏ.

- "sao tự nhiên hôm nay muội lại có hứng leo lên cây đứng thế này"

Vạn Kỳ Vũ khẽ thở dài, ánh mắt vẫn nhìn về phía xa kia, khẽ lắc đầu.

• "cũng không phải có hứng thú gì, chỉ là muốn đề phòng chút bất trắc, muội có linh cảm mình sắp phát tài rồi "

Lý Thiệt Cường thoáng cười khổ, ở An Nam quốc ai dám nói tiểu thư Vạn gia nghèo? nhưng ở học viện Thiên Tinh này thì nàng nghèo thật, ít nhất là so với bạn học, và có thể vì cái sự nghèo ấy mà Kỳ Vũ trở nên tham tiền hơn chăng? Lý Thiệt Cường không hiểu gì cả, định hỏi thêm thì Kỳ Vũ đã nói khẽ.

• "huynh vào ăn cơm đi, đừng có đứng ở đây nữa"

Lý Thiệt Cường cười gượng một cái, định vận chân khí vào chân mà nhảy xuống, Kỳ Vũ nhìn thấy thì nhắc nhở.

• "ở học viện có luật cấm dùng khinh công đấy, cẩn thận một chút"

Dù là nhắc vậy, nhưng không phải Kỳ Vũ vừa mới đạp gió lên cây sao? Kỳ Vũ tủm tỉm cười, mà Thiệt Cường thấy nàng như vậy thì cũng muốn nán lại một chút nữa . Ngay lúc này, từ đằng xa đạo sư Sơn Ka và công chúa Quang Hy xuất hiện, đang hướng về khoa dược mà tới. Thiệt Cường ghé sát Kỳ Vũ thì thầm.

- "có hai người đang tới thì phải"

Kỳ Vũ gật đầu.

• "là đạo sư Sơn Ka và túi tiền của muội"

Lý Thiệt Cường giật mình, chàng quan sát kỹ hơn. Một người chàng không biết mặt thì chắc là đạo sư Sơn Ka rồi, còn người kia không phải là công chúa Quang Hy của đế quốc Quang Minh sao? từ khi nào đã trở thành "túi tiền" của Kỳ Vũ rồi? Lý Thiệt Cường cảm thấy hoảng sợ, Kỳ Vũ không những tán đổ công chúa đế quốc mà còn đào mỏ nàng ta, như vậy thật sự quá sở khanh rồi, hậu quả khôn lường.

Lý Thiệt Cường lắp bắp định nói gì đó, thế nhưng Kỳ Vũ đã đưa tay bịp miệng chàng. Hương thơm làn da tay của Kỳ Vũ sát mũi khiến Thiệt Cường có chút thưởng thức, chàng cũng để yên vậy. Kỳ Vũ thì thầm.

• "đừng để họ biết chúng ta ở đây, ẩn chân khí của huynh đi"

Thiệt Cường càng lúc càng ngơ ngác, nhưng chàng cũng vẫn làm theo lời Kỳ Vũ mà ẩn chân khí. Khi Kỳ Vũ bỏ tay ra, Thiệt Cường khẽ hỏi.

- "hai người đó đang hướng đến đây, không lẽ là tới tìm muội, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?"

Kỳ Vũ khẽ mím môi, ánh mắt vẫn dõi theo hai đó, trầm ngâm một chút.

• "sáng nay túi tiền làm loạn trong lớp học ngay tiết dạy của đạo sư Sơn Ka, muội đã ngăn cản nàng ta, có lẽ hai người này tới đây để cảm ơn muội chăng?"

Lý Thiệt Cường trước giờ vẫn luôn tin tưởng lời nói của Kỳ Vũ, cho dù lời nói ấy nghe khó tin đến thế nào chăng nữa. Chỉ là hôm nay chàng cảm thấy lời nói này không đáng tin, trong lòng có chút lo lắng, liệu có phải Kỳ Vũ đã làm gì sai nên họ tới trách tội không? dẫu vậy thì Thiệt Cường vẫn im lặng.

Hai người vẫn quan sát, khi đạo sư Sơn Ka và công chúa Quang Hy đã gần tới khoa dược rồi thì bất ngờ họ rẽ trái đi vào con đường sát bên thẳng tới Thiên Tinh Sâm Lâm. Lý Thiệt Cường thở phào nhẹ nhõm, mà Vạn Kỳ Vũ thoáng nheo mắt suy tư. Quan sát thêm một lúc, Kỳ Vũ trèo nhẹ nhàng xuống đất, ra hiệu cho Lý Thiệt Cường cũng nhẹ nhàng trèo xuống theo. Kỳ Vũ kéo Thiệt Cường vào nhà dặn dò.

• "huynh ở đây ăn cơm đi, muội có chút việc phải làm"

Thiệt Cường thấy Kỳ Vũ hôm nay kỳ lạ lắm thì sinh ra lo lắng, định níu lại hỏi thêm thì Kỳ Vũ trừng mắt.

• "đừng hỏi thêm gì cả và ngồi ăn cơm đi, đây là LỆNH"

Khi mà Kỳ Vũ dùng mệnh lệnh, đó là lúc Thiệt Cường tuân theo một cách tuyệt đối. Kỳ Vũ nhìn Thiệt Cường mỉm cười trấn an.

• "không sao đâu, chỉ là đi kiếm thêm ít tiền thôi mà"

Nói xong liền chạy đi mất. Thiệt Cường nhìn Kỳ Vũ chạy đi thì lo lắng lắm, dù chàng không biết mình đang lo lắng cái gì, và tại sao lại như vậy.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.