Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quang Hy nổi giận

Tiểu thuyết gốc · 1060 chữ

Đến giờ giải lao, Kỳ Vũ thấy mọi chuyện không ổn nên lặng lẽ đứng dậy tính chuồn đi. Vừa chớm đứng thì Quang Hy chụp lấy tay, trừng mắt.

-"ngươi đi với ta"

Bạn học xung quanh nhìn vào đều có cảm giác thương hại cho Kỳ Vũ, bởi cái khí tức hắc ám đó của Quang Hy khiến cho ai nấy cũng sợ hãi. Quang Hy kéo tay Kỳ Vũ đi một cách thô bạo, mọi người xung quanh khẽ lắc đầu.

-"Tên tiểu tử kia chắc chắn sẽ rất thê thảm, hứng chịu cơn thịnh nộ của công chúa, bảo đảm trở về không nguyên vẹn "

-"Phải rồi, hẹn hò với công chúa đâu phải sung sướng gì, có khác nào đang chơi với hổ? Không cẩn thận sợ rằng cái mạng cũng không còn "

Mọi người nhìn theo bóng lưng của Kỳ Vũ bị Quang Hy kéo đi mất. Quang Hy kéo tay Kỳ Vũ tới "điểm hẹn yêu thương " , vừa tới nơi thì công chúa đã quăng mạnh khiến Kỳ Vũ chới với, Quang Hy gầm lên.

-" NGƯƠI DÁM GIỠN MẶT VỚI TA?"

" CHÁT..." Nói vừa dứt lời thì rút trong nhẫn trữ vật ra một cây roi da, vụt mạnh một phát vào mông trái của Kỳ Vũ, khiến nàng đang chới với cũng phải giật nảy mình đau đớn hét lên một tiếng "Á..." . Kỳ Vũ đưa tay xoa mông trái, mở miệng van xin.

• "công chúa, xin hãy nghe ta giải thích, chuyện này có ẩn tình..."

Kỳ Vũ chưa kịp nói xong thì Quang Hy đã quát lên.

-"ẩn tình cái con khỉ"

Tiện tay vung roi vụt một phát đau điếng vào mông phải, làm Kỳ Vũ giật nảy mình thêm một lần nữa. Kỳ Vũ đưa hai tay ra sau mông xoa liên tục, mặt mếu máo.

• "công chúa, ta thật sự không có nói ra, nàng không tin ta sao?"

Quang Hy trừng mắt tức giận,

- "đến nước này mà còn chối tội ư?"

Quang Hy vung roi da lên định vụt phát nữa, Kỳ Vũ thấy vậy vội la lên.

• "là nghe lén, chúng ta bị nghe lén. Có kẻ rình trộm nghe lén chúng ta ngày hôm qua..."

Quang Hy chưa kịp vụt roi thì khựng lại, mắt lườm Kỳ Vũ.

-" ngươi nói vậy là sao, nói rỏ ràng ta nghe xem nào "

Vạn Kỳ Vũ lúc này vẫn hai tay xoa mông, nhìn Quang Hy, khuôn mặt đau khổ.

• "hôm qua lúc chúng ta đang nói chuyện thì gần đó có hai tên khốn kiếp rình nghe lén. Khi hết buổi học trở về thì chúng chặn đường ta hỏi lại thông tin"

Quang Hy nghe vậy thì khẽ cau mày.

-"vậy... ngươi có nói ra không?"

Kỳ Vũ xua lia lịa.

• "ta tuyệt đối không nói ra..."

Nói đến đây thì lại ngập ngừng.

• "mặc dù ta liên tục chối bỏ,nhưng mà... chúng biết cả rồi. Chính chúng mới là người tiết lộ tin tức này "

Quang Hy nghe vậy thì dịu lại, không còn nặng lời nữa.

-"vậy... tại sao ngươi không giải thích, để ta đánh oan ngươi "

Kỳ Vũ nghe vậy thì lập tức trưng bộ mặt hờn dỗi ra.

• "rõ ràng là không cho ta kịp giải thích, vậy còn trách ngược ta "

Quang Hy có chút ngượng ngùng, cô tặc lưỡi.

-"được rồi, ta xin lỗi, tại ta"

Đoạn bước lại gần mà dịu dàng.

-"có đau lắm không, để ta bôi thuốc cho"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì giật mình, lùi lại ba bước, nhìn Quang Hy mà cười gượng.

• "không cần, không cần đâu, công chúa đừng lo"

Giờ mà bôi thuốc thì chắc chắn lộ ra sự tình nàng là nhi nữ, sợ rằng còn bị Quang Hy vụt thêm vài chục roi là ít. Nghĩ đến thảm cảnh đó, Kỳ Vũ xua tay.

• "công chúa, dù gì ta cũng là trúc cơ kỳ, dùng chân nguyên để trị thương cũng không khó khăn lắm đâu"

Quang Hy nghe vậy thì khẽ gật đầu.

-"ừ, như vậy thì ta yên tâm rồi"

Khuôn mặt Quang Hy đang dịu đi, nàng lại suy nghĩ về vấn đề gì đó. Bất chợt khuôn mặt lại biến sắc, đùng đùng tức giận, quay phắt sang nhìn Kỳ Vũ.

-"tên nào, là tên nào rình nghe trộm chúng ta, NÓI NGAY..."

Nhìn khuôn mặt đó của Quang Hy khiến Kỳ Vũ giật mình, nàng khẽ lùi lại nửa bước, ngập ngừng đôi chút.

• "là... Kê và Cẩu, hai tên trong nhóm của ta"

Quang Hy siết chặt cây roi da trong tay, nộ khí xung thiên.

-"giỏi lắm hai tên tiểu quỷ này, dám rình trộm bổn công chúa"

Đoạn trừng mắt nhìn Kỳ Vũ.

-"ngươi dám theo ta làm chứng trước mặt chúng không?"

Kỳ Vũ suy nghĩ nhanh"nếu không dám tức là nói xạo à, ta đâu có ngu" . Đoạn ra vẻ tự tin.

• "đương nhiên là đi rồi, có gì mà không dám chứ "

Quang Hy gật đầu nói một tiếng"được " , sau đó nắm tay Kỳ Vũ kéo về lớp. Kỳ Vũ bị Quang Hy kéo đi, nàng liền lẩm bẩm một câu.

• "dù ta có làm chứng thì bọn chúng cũng chối tội thôi. Làm sao dám nhận tội trước mặt công chúa chứ, chung quy ta cũng gánh chịu hết "

Lời nói của Kỳ Vũ nhỏ, nhưng không nhỏ quá, vừa đủ để Quang Hy nghe thấy. Công chúa khẽ nhăn mặt.

-"cứ gặp chúng đã rồi tính tiếp"

Sau đó cả hai không nói gì thêm trên đường nữa. Quang Hy mặt vẫn hằm hằm, cô đi nhanh về lớp để tìm gặp hai kẻ rình trộm kia trút giận, một cơn tức giận không hề nhỏ.

Kỳ Vũ đi phía sau Quang Hy, cười trong lòng suy tính. "Kê và Cẩu ơi, hai ngươi thường ngày bắt nạt cài bẫy ta, tưởng rằng ta là kẻ ăn chay sao? hôm nay chịu trận giúp ta âu cũng là có qua có lại mà thôi, đừng trách ta thâm độc" , nghĩ đến đây thì khẽ nhếch mép mỉm cười, kịch hay còn ở phía trước.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.