Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thân thế và hoàn cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1145 chữ

Quang Phục cầm hồ sơ cá nhân của Vạn Kỳ Vũ, đọc vài dòng đầu tiên, nàng nhíu mày.

-"cái gì thế này, tên tiểu tử đó sao lại là nhi nữ, có nhầm lẫn gì không?"

Triển Chiêu nghe vậy thì thoáng cười.

-"Hồ sơ mật là những thông tin được điều tra rất kỹ, độ chính xác cực cao, thế nên không có nhầm lẫn gì đâu?"

Quang Phục đặt mạnh tờ giấy xuống bàn, lời nói hằn học.

-"vậy thì phải bắt tên tiểu tử... à không, bắt nữ tử này lại vì tội dối trá với học viện"

Triển Chiêu nghe vậy thì lắc đầu, khẽ thở dài.

-"Ta không hiểu lý do vì sao mà công chúa lại ghét tiểu cô nương đó như vậy. Không phải là khi biết thân phận nhi nữ của học trò Vũ thì công chúa phải yên tâm về Quang Hy công chúa mới đúng chứ, tại sao lại nhăn nhó như thế"

Quang Phục thoáng chốc ngớ người . "Ừ phải nhỉ, nếu đó là một tiểu cô nương thì ta đâu sợ nàng ấy hại đời Hy muội, cùng lắm khi lộ chuyện thì bị Hy muội đập cho một trận mà thôi" . Nghĩ đến đây thì Quang Phục nhẹ người, nàng tĩnh lặng lại, Triển Chiêu mỉm cười.

-"Thực ra tiểu cô nương này không hề lừa dối học viện"

Quang Phục nghe vậy thì ngạc nhiên, có chút tò mò.

-"đội trưởng nói vậy là nghĩa làm sao?

Quả thật Vạn Kỳ Vũ là đang nữ cải nam trang, vậy mà không phải lừa dối sao? lúc này nhân viên lưu trữ lại nói.

-" Thưa công chúa, lúc Vạn muội viết hồ sơ nhập học, tiểu nữ làm hướng dẫn viên trực tiếp hướng dẫn muội ấy. Trong hồ sơ muội ấy ghi rõ ràng là nữ, không hề có chút dối trá nào"

Lúc này Triển Chiêu lại gật đầu, tiếp lời.

-"Không sai, khi nghe tin có một tân học viên trúc cơ ngũ linh căn ở tuổi 17 tới học viện, tất cả đạo sư đều tò mò tới xem hồ sơ nàng ấy, trong đó có cả ta. Chúng ta đều biết nàng ấy là nữ, nhưng không ai nói ra vì tôn trọng quyền riêng tư của người khác"

Quang Phục nghe vậy thì ngẩn người ra, Triển Chiêu lại nói tiếp.

-"Trong học viện không cấm học viên nữ mặc nam trang, mà hàm râu tơ nàng ấy dán thì cũng như bông tai hay sợi dây chuyền cả thôi, cũng không có luật cấm, và bản thân nàng ấy cũng chưa từng nói mình là nam nhân"

Quang Phục hiểu ra vấn đề, thế nhưng thắc mắc này kéo theo thắc mắc khác .Vạn Kỳ Vũ không lừa dối học viện, nhưng rõ ràng giả nam nhân che mắt bạn học để làm gì ? Triển Chiêu sau một lúc nghiên cứu, lại bật cười.

-"Thú vị, rất thú vị"

Đoạn đưa tờ giấy đang đọc cho Quang Phục.

-"Công chúa, xem thử cái này đi"

Quang Phục cầm lấy tờ giấy, bên trong ghi chép về việc Vạn Kỳ Vũ ở An Nam quốc. Triển Chiêu thở dài.

+"Tiểu cô nương này đúng là biết vượt khó. Ba tuổi mất mẹ, 16 tuổi bị hôn phu cự tuyệt tình yêu mà nhảy hồ tự tử, hôn mê mất mười ngày. Người bình thường suy sụp vĩnh viễn rồi, còn nàng ta trong đau khổ mà vươn lên, chỉ năm sau đã độ kiếp trúc cơ thành công, thật đáng nể phục"

Nhân viên lưu trữ kia nghe vậy gật đầu, cũng nói vài lời phụ hoạ.

-" Muội ấy đến nhập học trễ nhất, có vẻ như vừa độ kiếp xong là đi ngay, tinh thần mạnh mẽ"

Quang Phục càng đọc hồ sơ mật của Kỳ Vũ thì càng nể phục nàng. Trong hồ sơ ghi rõ về sự đối đầu giữa Vạn gia và hoàng đế , gắng nặng gia tộc đè nặng lên vai nàng, mọi việc nàng làm đều phải suy tính đến phản ứng của hoàng đế, vô cùng vất vả.

Khi Quang Phục biết được Vạn Kỳ Vũ tới học viện Thiên Tinh này là trốn đi theo đoàn thương buôn tới Ung quốc, rồi từ đó mới đến Nam Kinh, trong lòng thương cảm . Thử hỏi cả tu chân giới này ai có con nhập học vào học viện mà không khua chiêng đánh trống, không tiệc tùng linh đình để khoe cái sự tự hào ấy. Ai không đưa con đến tận học viện, không vào xem nơi ở, không cho con một gia nhân đi kèm chăm sóc. Trong khi đó Vạn Kỳ Vũ có gì? Phải âm thầm lén lút rời đi, chỉ mang theo một gia nô. Người ở kinh thành Đại La đều không biết nàng đến học viện, tất cả đều nghĩ nàng đang bế quan trong Vạn phủ, điều này với nàng không phải là quá thiệt thòi rồi hay sao?

Quang Phục tiếp tục đọc, nàng hiểu rằng cái sự thông minh của Vạn Kỳ Vũ là cái sự bắt buộc để sinh tồn. Khi mà hoàng đế luôn muốn diệt trừ công thần, và Vạn Kỳ Vũ luôn trở thành tâm điểm chú ý . Khi đọc đến những dòng cuối cùng, Quang Phục gấp tập hồ sơ mật lại, khẽ thở dài rồi trầm ngâm. Triển Chiêu thấy vậy thì khẽ hỏi.

-"Công chúa đọc xong chưa?"

Quang Phục khẽ gật đầu.

-"xong rồi"

Nhân viên lưu trữ cúi đầu.

-"Công chúa, người cần tìm hiểu thêm điều gì hay hồ sơ gì nữa không?"

Quang Phục đặt tay lên xấp hồ sơ, ngẫm nghĩ một chút, quay sang khẽ lắc đầu.

-"không, ta không cần thêm nữa, như vậy đủ rồi"

Nói đoạn đưa hồ sơ cho nhân viên, mỉm cười.

-"đa tạ cô nương đã giúp đỡ"

Nhân viên nhận lại hồ sơ rồi đem đi đặt lại chỗ cũ, sau đó dẫn hai người trở ra.

Trên đường về một mình, Quang Phục nghĩ về thân phận nữ tử của Kỳ Vũ, nàng bất chợt tiếc nuối mà cảm thán.

-"phải chi nàng ấy là nam nhân thật thì bắt ở rể Quang Minh quốc cũng không tệ, Hy nhi cũng sẽ có một người chồng thông minh tài giỏi. Dù tu vi thấp, lực chiến không cao thì đã sao, người rể này hoàn toàn có thể giúp Quang Minh đế quốc thêm hùng mạnh "

Lẩm bẩm đến đây thì thở dài. Quang Phục lúc này lại tự hỏi nếu Quang Hy biết được thân phận nữ nhi của Kỳ Vũ thì có hụt hẫng lắm không, bất chợt công chúa mỉm cười.

-"nhưng mà thôi, cứ kệ hai đứa nó"

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.