Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chị và em.

Tiểu thuyết gốc · 1211 chữ

Khi Vạn Kỳ Vũ đi khỏi, cảm thấy không còn ai xung quanh, Quang Phục công chúa bước lại gần Quang Hy, khẽ đặt tay lên vai cô, khuôn mặt lo lắng.

-"Hy nhi, phụ hoàng hôm qua cho tỷ biết rằng tình báo của ta phát hiện ra trong học viện Thiên Tinh có gián điệp của đế quốc Ma Tu, mật danh của hắn là : song kiếm"

Quang Hy nhìn tỷ tỷ, cô cười gượng gạo.

-"tỷ tỷ đừng có đùa mà, học viện Thiên Tinh nổi tiếng là nơi an toàn, làm sao gián điệp vào được"

Quang Phục không trả lời, ánh mắt nhìn Quang Hy đầy lo lắng khiến cho Quang Hy cũng hiểu ra sự nghiêm túc trong vấn đề này. Quang Phục ngập ngừng đôi chút rồi hỏi Quang Hy.

-"Phụ hoàng muốn hai ta về cung một thời gian, đợi khi bắt được tên gián điệp đó rồi quay lại học viện, ý muội thế nào?"

Quang Hy nhìn Quang Phục mà thoáng cười khổ.

-"tỷ tỷ ơi, tỷ đừng làm quá lên như vậy. Học viện Thiên Tinh này an toàn không thua kém hoàng cung đâu. Cho dù có gián điệp đi chăng nữa thì hắn cũng không thể tác oai tác quái ở đây được, hắn có thể làm gì được chúng ta?"

Quang Phục thở dài, nàng quá hiểu tính khí đứa em gái bé nhỏ này của mình. Quang Hy lại nói tiếp.

-"muội không muốn nghỉ học đâu. Ở đây muội có bạn bè, những người ngang hàng với muội. Họ dám nói những lời thật lòng, không như trong cung tất cả đều quỳ gối nghe lệnh muội, không ai dám nói lại muội câu gì, cảm giác thật cô đơn "

Quang phục nhíu mày, bạn bè ở đây là ai? là cái tên Vạn Kỳ Vũ đó chứ gì? Quang Phục nhìn thẳng vào mắt Quang Hy.

-"Hy nhi, nghe lời tỷ, tránh xa cái tên Vạn Kỳ Vũ đáng ngờ đó ra, ít nhất là cho tới khi tên gián điệp bị bắt"

Quang Hy ngơ ngác nhìn tỷ tỷ, trong một khoảng khắc ngắn mọi thứ dường như bất động, một chiếc lá rơi cũng cảm thấy được. Quang Hy bật cười.

-"tỷ tỷ, xin đừng làm muội buồn cười. Tỷ có thấy tên gián điệp nào mà quá nổi bật như Vũ đệ không?"

Quang Phục bí lời không biết nói gì, Quang Hy thì dùng tay che miệng cười của mình, cảm giác như cười ra nước mắt.

-"từ lúc Vũ đệ tới học viện này đã gây ra bao sóng gió, không biết có tên gián điệp nào như Vũ đệ mà có thể sống lâu? đế quốc Ma Tu cũng không cùi đến nỗi đưa một tên gián điệp gà mờ như vậy đến học viện Thiên Tinh chứ?"

Quang Phục giật mình, từ khi nào mà em gái nàng trở nên thông minh biết suy nghĩ như vậy? Không lẽ "gần mực thì đen gần đèn thì sáng" , Quang Hy ở gần bên Kỳ Vũ lâu ngày thì cũng dần thông minh hơn. Điều này vốn dĩ là rất tốt , thế nhưng Quang Phục chính là nghi ngờ cái sự thông minh ấy của Kỳ Vũ, bởi sự thông minh ấy quá vượt trội . Quang Phục ngập ngừng.

-"Hy nhi, muội nói đúng, có thể tên Vạn Kỳ Vũ đó không phải gián điệp, nhưng hắn chắc chắn có điểm đáng ngờ"

Quang Hy sau một hồi cười thỏa mãn, tay vỗ nhẹ vào ngực như để trấn tĩnh mình.

-"tỷ tỷ thấy có vấn đề như thế nào, muội xin nghe "

Quang Phục suy nghĩ một chút, mới nhìn Quang Hy, vẻ mặt nghiêm túc.

-" Tên Vạn Kỳ Vũ ấy dù nhỏ tuổi nhất học viện nhưng lại quá thông minh, ta cảm thấy cái thông minh ấy không phải của một nam tử trẻ 17 tuổi mà phải là của một người trưởng thành từng trải cứ như thể hắn 27 tuổi, thậm chí 37 tuổi vậy "

Quang Hy lại phụt cười. Quang Phục không sai. Trong mười ngày hôn mê, Kỳ Vũ được thượng tiên Âu Cơ đưa vào thế giới trong sơn hà xã tắc đồ ứng với mười năm trời. Trong mười năm đó cùng thượng tiên trải qua bao khảo nghiệm cuộc sống, bao bài học cuộc đời, vì vậy dù thể xác đúng là 17 tuổi nhưng linh hồn thật sự là 27 tuổi với rất nhiều kinh nghiệm sống. Nhưng Quang Hy đâu có biết điều này, cô với tay phẩy phẩy mấy cái.

-"tỷ tỷ ơi, đó chỉ là cảm giác của tỷ thôi. Muội biết Vũ đệ rất thông minh, nhưng chỉ vì thông minh mà nghi ngờ người ta thì đây là đạo lý gì?"

Quang Phục ấp úng.

-"Ta...ta..."

Trong linh cảm thì Quang Phục cảm thấy cái sự nghi ngờ là đúng, nhưng lý trí thì lại nói rằng nàng sai. Em gái nàng nói có lý, nghi ngờ người khác vì người ấy quá thông minh là đạo lý gì đây? Quang Phục lúc này thật sự không biết nói gì, Quang Hy nhìn tỷ tỷ như vậy thì vẫy tay mấy cái trấn an.

-"được rồi tỷ tỷ, chung quy lại thế này.

Thứ nhất, trong học viện có gián điệp, và muội sẽ cẩn thận về điều này. Nhưng không quá nguy hiểm bởi học viện cường giả nhiều như mây, tên gián điệp cũng không thể tự ý hành động, nên xin tỷ bớt lo lắng.

Thứ hai, chúng ta đồng thuận là Vũ đệ không phải tên gián điệp của đế quốc Ma Tu. Thế nhưng vì đệ ấy quá thông minh nên tỷ muốn muội đề phòng đệ ấy, muội sẽ tuân theo ý muốn của tỷ để tỷ yên tâm.

Thứ ba, muội sẽ tiếp tục học tập ở học viện mà không về hoàng cung lánh nạn, bởi cái nạn này chỉ bé xíu mà thôi "

Nói tới đây thì nhìn Quang Phục mà mỉm cười.

-"được rồi tỷ tỷ, không sao đâu. Tỷ đừng lo lắng thái quá, muội giờ phải về lớp đây "

Quang Phục nghe muội muội trấn an như vậy thì cũng yên tâm phần nào, khi Quang Hy quay lưng rời đi thì nàng gọi với tay níu lại mà căn dặn thêm.

-"Hy nhi, chuyện tên gián điệp này là tuyệt mật. Muội không được tiết lộ cho bất cứ ai để tránh bứt dây động rừng, biết chưa?"

Quang Hy ngoái đầu nhìn tỷ tỷ, cô mỉm cười tươi tắn gật đầu. Quang Phục buông tay ra, Quang Hy đi trở về lớp học. Đệ nhất công chúa nhìn theo bóng lưng em gái mình mà vẫn chưa hết lo lắng, nàng tự nhủ.

-"Không được, ta phải điều tra thân thế tên Vạn Kỳ Vũ kia mới được. Chưa biết rõ về hắn ta chưa thể yên tâm"

Nghĩ như vậy, Quang Phục công chúa liền hướng về phía khu vực lưu trữ của học viện, nơi lưu giữ hồ sơ của tất cả học viên học viện Thiên Tinh.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.