Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bảo vệ

Tiểu thuyết gốc · 1104 chữ

Vạn Kỳ Vũ thật sự quá đặc biệt, vừa đến học viện đã gây ra hai vụ náo động. Lần đầu là làm bẽ mặt hiệu trưởng bằng một câu hỏi đơn giản, lần hai là làm bẽ mặt trưởng khoa vì nàng làm cho mọi người tưởng rằng bia đá bị hỏng. Vậy là nàng trở thành tâm điểm bị soi mói, quá nổi bật rồi, điều mà nàng rất không muốn. Hiệu trưởng lại nhìn Kỳ Vũ, mỉm cười.

-"với hồn thể đặc biệt này, sẽ không ngạc nhiên nếu 5 năm tới em sẽ kết đan"

Bên dưới vang lên tiếng kêu la, các nữ sinh vô cùng thích thú.

-"Kết đan ở tuổi 22 sao? quá bá đạo rồi, sao có thể đẹp trai như vậy được"

-"Không có đấu hồn thì đã sao? tốc độ tu luyện nhanh như vậy, biết được sau này vươn tới cảnh giới nào đây, ta thích chàng chết mất, a..a..a.."

-" Khi đạt tới cảnh giới cao thì người ta dùng nguyên thần hư ảnh ứng chiến, có ai lại mạo hiểm đem đấu hồn ra làm gì? Ta...ta muốn được gả cho chàng"

Tiếng của các nữ sinh dạn dĩ đó khiến cho Vạn Kỳ Vũ cảm thấy thẹn thùng, mà những nam sinh khác lại cảm thấy ghen ghét . Một nam sinh bước ra phía trước hướng hiệu trưởng thi lễ.

-"Đạo sư, học trò có thắc mắc muốn hỏi thầy"

Hiệu trưởng gật đầu, nam sinh đó nói ngay.

-"Học trò nghĩ rằng việc không có đấu hồn là một khiếm khuyết mới đúng, tại sao lại có kết quả tu luyện nhanh như vậy? Liệu trong chuyện này có giới hạn gì không?"

Hiệu trưởng nghe xong gật đầu.

-"trò nói không sai, ta sẽ lấy ví dụ về đấu hồn của Quang Hy công chúa là bạch hạc . Chúng ta đều biết bạch hạc là loài thông minh, giỏi trong việc điều khiển phép thuật, khống chế tự nhiên. Đương nhiên chủ thể cũng sẽ có những đặc tính đó, thiên hướng phù hợp nhất chỉ có thể là trở thành một pháp trận sư. Việc không có đấu hồn thì không những không có khả năng của đấu hồn mà khả năng chiến đấu bình thường cũng thua kém người khác rất nhiều "

Mọi người nghe vậy đều gật đầu. Hiệu trưởng lại nói tiếp.

-"đương nhiên đó chưa phải là tất cả, người không có đấu hồn chỉ có thể dừng lại ở tu vi kim đan mà thôi"

Bên dưới lại vang lên tiếng xì xầm, Kỳ Vũ cũng hiếu kỳ mà hỏi.

• "hiệu trưởng, học trò không hiểu, tại sao lại như vậy"

Vũ khúc tinh quân nhìn Kỳ Vũ với đôi mắt nhân từ.

-"kim đan giống như quả trứng vậy, còn đấu hồn là phôi, trứng mà không có phôi sẽ không thể hình thành nguyên anh được "

Vạn Kỳ Vũ thoáng cười khổ, bên dưới lại vang lên tiếng chê cười.

-"Tưởng là thiên tài, hóa ra chỉ là một phế nhân "

-"Phải rồi, ta còn tưởng ghê gớm thế nào, rốt cuộc thì sao? Đã không thể chiến đấu, tu vi lại bị giới hạn ở kim đan kỳ, quả thật là thất vọng "

-"Không ngờ một kẻ không có đấu hồn mà còn mặt dày vô sĩ tới học viện Thiên Tinh này nhập học, quá nhục nhã rồi "

Vốn dĩ nãy giờ Vạn Kỳ Vũ đã khiến các nữ sinh mê mẩn, đương nhiên các nam sinh từ đó mà ganh tị, đâm ra ghen ghét. Thế nên nắm được cơ hội này đã mạt sát nàng không tiếc lời, chỉ là mới nói được mấy câu thì hiệu trưởng đã gầm lên.

-"CÂM MỒM HẾT CHO TA..."

tiếng hét kèm theo uy áp xuất khiếu cảnh khiến các học viên câm lặng, mà các đạo sư khác cũng không can thiệp vào. Hiệu trưởng lúc này chỉ vào các tân học viên bên dưới mà giáo huấn.

-"Các ngươi thật không biết đúng sai. Các ngươi chê bạn học là phế nhân, trong khi cảnh giới người ta cao hơn các ngươi, vậy các ngươi là loại người gì? Học viện Thiên Tinh này là nơi tuyển chọn nhân tài hàng đầu tu chân giới, học trò Vạn Kỳ Vũ tuy không phải thiên tài như kỳ vọng, thì cũng là nhân tài hàng đầu tu chân giới. Các ngươi chê bạn là phế nhân chính là đang nhục mạ học viện Thiên Tinh này"

Các nam sinh sân si vừa rồi hoảng sợ im hết, hiệu trưởng lại mắng tiếp.

-"Các ngươi chê bạn học bị giới hạn ở kim đan kỳ là phế nhân, vậy để ta nói cho các ngươi biết. Tất cả đạo sư ở học viện này, 3/4 là kim đan cảnh giới. Nếu các ngươi cho rằng kim đan kỳ là phế nhân thì các ngươi cứ tìm đến nơi khác mà học, học viện Thiên Tinh này tuyệt đối không níu giữ các ngươi "

Những người lúc nãy trót mạt sát Kỳ Vũ, bây giờ bị mắng thì xấu hổ lắm mà im hết . Hiệu trưởng lại quay sang Kỳ Vũ vỗ về.

-" học trò Vũ, em đừng buồn. Tất cả chúng ta đều là thiên tài, nhưng nếu em lấy khả năng leo cây của một con khỉ mà đi đánh giá một con cá vàng thì sẽ thật sự thảm họa . Em tuy không có đấu hồn nhưng bù lại em có nguồn linh lực rất dồi dào, vô cùng thích hợp cho việc luyện đan dược. Thiên đạo đã sắp xếp cho em trở thành một luyện đan sư tài giỏi, thầy chúc mừng em"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy thì vội cúi đầu thi lễ.

• "đa tạ đạo sư đã chỉ dạy, học trò sẽ luôn ghi nhớ"

Hiệu trưởng gật đầu hài lòng, hướng về phía ghế ngồi của mình mà bước, đồng thời phất tay dứt khoát.

-"kiểm tra đấu hồn, tiếp tục..."

Hai hướng dẫn viên vội hô lớn.

-"Đã kiểm tra xong, mời học viên Vạn Kỳ Vũ bước xuống, chuẩn bị người tiếp theo..."

Vạn Kỳ Vũ bước xuống, lòng rất khâm phục. Vị hiệu trưởng kia lúc nãy chính là bị câu hỏi của nàng làm bẽ mặt, bây giờ không những không để bụng mà còn ra sức bảo vệ nàng. Đúng là đạo sư của học viện hàng đầu tu chân giới, tài năng đức độ đều vẹn toàn.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.