Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đóng tiền

Tiểu thuyết gốc · 2417 chữ

Trời về chiều, bầu trời Nam Kinh trong một ngày quang đãng, Vạn Kỳ Vũ đang làm thủ tục nhập học vào học viện Thiên Tinh. Khi giấy tờ nhập học xong xuôi hết, hướng dẫn viên bàn một nhìn Kỳ Vũ, mỉm cười.

-"Tiểu đệ dễ thương, cho tỷ tỷ đây thu tiền học phí năm nhất nào"

Cuối cùng cũng đến giai đoạn cuối cùng rồi, là đóng tiền đó mà, cái này đi đâu cũng phải vậy thôi. Vạn Kỳ Vũ gật đầu.

• "vâng, tỷ tỷ, hết bao nhiêu vậy?"

Nàng vừa nói vừa đưa tay lên mân mê nhẫn trữ vật. Hướng dẫn viên mỉm cười.

-"Cũng không nhiều nhặn gì, chỉ 1 linh thạch thượng phẩm thôi"

• "HẢ..."

-" HẢ..."

Cả Vạn Kỳ Vũ và Lý Thường Kiệt đều hoảng hốt giật mình. Sống ở An Nam quốc, nàng chưa từng biết cái cảm giác thiếu tiền là gì. Nhưng nơi đây không phải An Nam quốc. Học viện Thiên Tinh là nơi tập trung những đạo sư giỏi nhất thế giới tu chân, và cũng là nơi có cơ sở học tập tốt nhất tu chân giới, nên cái việc đắt đỏ này cũng thật đương nhiên. Có điều nàng không nghĩ nó lại đắt đến vậy. Kỳ Vũ nhìn Thiệt Cường, Thiệt Cường cũng nhìn Kỳ Vũ, họ ngơ ngác. Hướng dẫn viên lúc này lại hỏi.

-"Sao thế, đi học không mang theo tiền à?"

Vạn Kỳ Vũ giật mình lắc đầu, giọng lí nhí.

• "không phải, chỉ là đệ không có tiền chẵn"

Nói xong liền lấy trong nhẫn trữ vật ra 100 linh thạch hạ phẩm giao cho hướng dẫn viên. Sau khi đếm đủ tiền, hướng dẫn viên mỉm cười.

-"Xong rồi, chúc mừng đệ chính thức trở thành tân học viên của học viện Thiên Tinh. Đệ là học viên thứ 103 của kỳ tuyển sinh lần này, và..."

Nói đến đây thì nhìn về ánh mặt trời buổi chiều, ngẫm nghĩ.

-" Và... có lẽ là tân học viên cuối cùng rồi, chắc chẳng có ai muộn hơn đệ đâu"

Sau đó lại chỉ sang bàn bên cạnh.

-"Giờ đệ sang bàn thứ hai để làm công việc tiếp theo đi nào"

Vạn Kỳ Vũ liếc nhìn sang bàn bên cạnh, chưa kịp suy nghĩ gì thì hai mỹ nữ phía sau đã dìu nàng.

-"Tiểu đệ xinh gái này, giờ là sang bàn của tỷ, ta sẽ hướng dẫn tận tình"

Vạn Kỳ Vũ cười khổ, trong lòng suy nghĩ "không phải là đóng tiền nữa đấy chứ " . Khi Vạn Kỳ Vũ ngồi xuống ghế, hai hướng dẫn viên bàn thứ hai lấy sổ sách ra, một người nói.

-"Đệ cho tỷ thu tiền ăn trong 10 tháng của năm học thứ nhất"

Vạn Kỳ Vũ có chút run rẩy.

• "không phải là 1 linh thạch thượng phẩm nữa chứ?"

Hai hướng dẫn viên nhìn Kỳ Vũ, đôi chút ngạc nhiên.

-"Không sai, chính là 1 linh thạch thượng phẩm, chẳng lẽ đệ không mang đủ tiền?"

Vạn Kỳ Vũ tái mặt, nàng liếc sang chiếc bàn thứ ba, tâm tư suy nghĩ "thôi chết rồi, cái bàn thứ ba đó mà thêm một linh thạch thượng phẩm nữa là cháy túi" . Trong lúc Vạn Kỳ Vũ còn đang lo lắng, Lý Thiệt Cường lúc này còn hoảng loạn hơn. 1 linh thạch thượng phẩm = 10 linh thạch trung phẩm = 100 linh thạch hạ phẩm = 1000 lượng vàng = 1 vạn lượng bạc (10 tỷ vnđ). Chàng thốt lên.

-"không phải chứ, các vị tỷ tỷ có nhầm không. Chỉ ăn cơm có 10 tháng thôi mà hết tận 1 linh thạch thượng phẩm, cái này quá vô lý rồi"

Cả sáu mỹ nhân nhìn Lý Thiệt Cường, rồi tủm tỉm cười. Một người hướng dẫn viên bàn hai liền giải thích.

-"Đệ có biết thức ăn trong 10 tháng này là thức ăn dành riêng cho tu hành giả, chỉ có ở Nam Kinh mà thôi, không có ở bất kỳ nơi khác, đệ có biết không?"

Lý Thiệt Cường giật mình, không nói được gì. Vạn Kỳ Vũ lúc này lại hỏi.

• "các vị tỷ tỷ, đệ ăn ngoài có được không, đệ thật sự không mang nhiều tiền "

Các hướng dẫn viên ngạc nhiên nhìn nhau.

-"Không phải chứ, dù có là một tiểu quốc, nhưng con gái của một nguyên soái thống lĩnh tam quân thì không đến độ không có đủ tiền nhập học. Một quan tam phẩm cũng có thể xoay đủ số tiền này "

Lúc này, hướng dẫn viên bàn đầu tay cầm một bộ hồ sơ, nhìn vào rồi nói.

-"Chuyện này cũng dễ hiểu thôi. Một tham quan tam phẩm cũng đủ tiền, nhưng nguyên soái Vạn Kỳ Sơn lại là một người liêm khiết. Chạy vạy được số tiền này cũng tương đối khó khăn, nhất là trong tình cảnh hiện giờ của An Nam quốc, tài nguyên đều phải dành cho tam quân "

Vạn Kỳ Vũ và Lý Thiệt Cường đều giật mình nhìn sang, ngơ ngác.

• "tại sao tỷ tỷ lại biết chuyện nội bộ quốc gia của đệ?"

Cả sáu mỹ nữ đều bật cười, một người trong số họ phẩy tay.

-"Đế quốc Quang Minh là cự đầu của tu chân giới chống lại đế quốc Ma Tu, chiến tranh liên miên, thế nên chúng ta có một lượng lớn tình báo rải đều khắp cả tu chân giới để thu thập thông tin. Nếu không như vậy thì chúng ta bị đế quốc Ma Tu tiêu diệt từ lâu rồi, đâu còn ở đây mà thu tiền học phí của đệ!"

Hai người nhìn nhau ngơ ngác. Đúng là đi một ngày đàng học một sàng khôn, ngày hôm nay là ngày mà họ được mở mang tầm mắt quá nhiều rồi.

Trong thế giới tu chân, hay chính xác hơn là trong cuộc đời của một tu hành giả, lôi kiếp quan trọng nhất và cũng là nguy hiểm nhất chính là lôi kiếp trúc cơ. Tại sao nói là nguy hiểm nhất, bởi đây là lôi kiếp đầu tiên của tu hành giả. Họ chưa từng trải qua lôi kiếp, và cơ thể của họ lúc luyện khí kỳ thì chỉ là phàm nhân. Cứ thử tưởng tượng một người bình thường bị đánh 9 đạo lôi kiếp, 9 luồng sét thay phiên nhau đánh xuống một cơ thể phàm nhân. Cho nên cũng sẽ dễ hiểu khi độ kiếp trúc cơ là độ kiếp có tỷ lệ thất bại cao nhất, mười phần chết bảy còn ba.

Tuy nhiên ở tu chân giới có một nơi mà tỷ lệ trúc cơ thành công 100% , đã độ kiếp là sẽ thành công, không được phép thất bại, đó chính là học viện Thiên Tinh này.

Vậy học viện Thiên Tinh có bí mật gì mà có thể có tỷ lệ độ kiếp thành công khiến ai cũng thèm muốn như vậy? Thật ra chẳng có bí mật gì cả, vì học viện không hề giấu diếm cách thức của mình, chỉ là cách mà học viện độ kiếp cho học viên thì không phải ai cũng làm được.

Năm đầu tiên của tân học viên cũng chính là năm quan trọng nhất. Ngoài những việc học đại cương, các đạo sư sẽ theo dõi và tìm hiểu những điểm mạnh điểm yếu, sau đó bổ khuyết cho các học viên để họ ở trạng thái hoàn hảo nhất cho việc độ kiếp. Không những vậy, sau 10 tháng học thì đến kỳ nghỉ hai tháng cuối năm, tất cả học viên đều được về nhưng những tân học viên thì không. Lúc này toàn bộ đạo sư của học viện sẽ dành hết thời gian công sức kiểm tra một lần nữa các tân học viên, chuẩn bị bước vào kỳ độ kiếp lớn nhất của học viện. Trong suốt hơn một tháng trời, học viện Thiên Tinh luôn vang vọng tiếng sét đánh.Và một yếu tố vô cùng quan trọng để học viên năm nhất có được thể trạng tốt nhất chống lại lôi kiếp là gì? Đó chính là thức ăn của học viện.

Như chúng ta đã biết người tu luyện cần phải giữ được thân thể thuần khiết, không để tạp chất lẫn vào trong cơ thể, thế nên thức ăn cũng phải chế biến rất kỳ công để loại bỏ các tạp chất ra khỏi thực phẩm. Thức ăn của tu hành giả được gọi là linh phẩm, thế nhưng nếu đơn giản như vậy thì bất cứ nơi nào cũng làm được. Thậm chí ở tiểu quốc An Nam, trong phủ của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn, ông ấy vẫn hay đãi linh phẩm cho hai hộ vệ của mình. Vậy thì linh phẩm của học viện Thiên Tinh có gì khác mà không nơi nào có được? Câu trả lời nằm ở linh khí nồng đậm và dược liệu quý hiếm trong thực phẩm, do đích thân một vị tôn sư bậc nhất tu chân giới chuẩn bị , Hoa Đà lão sư.

Học viện Thiên Tinh sở hữu một vị luyện đan sư bậc nhất tu chân giới. Người là đạo sư của các đạo sư, là thầy của các thầy, là một trong số rất ít người được xưng hàm "lão sư" .

Hoa Đà lão sư không chỉ luyện đan dược, mà ngài còn tìm ra cách thức biến thực phẩm thành thuốc. Ngài đã chiết xuất dược liệu quý hiếm, cùng với đó là cách điều chế để đưa cả dược liệu và linh lực vào thực phẩm, khiến cho học viên ăn thực phẩm của học viện thì cơ thể không những hoàn thiện về thể chất, mà còn vững chắc căn cơ tu vi. Nền tảng trở nên vững chắc nhất có thể cho việc độ kiếp thành công mỹ mãn.

Nói như vậy để thấy rằng việc ăn thực phẩm trong học viện là một điều quan trọng như thế nào, nên điều luật bắt buộc tân học viên phải đóng tiền ăn cơm, lại cấm tiệt tân học viên ăn uống bậy bạ bên ngoài. Khi giải thích tới đây, hướng dẫn viên bàn thứ hai nhẹ nhàng nói.

-"Tiểu đệ giờ đã hiểu rồi đấy, cái việc đóng tiền ăn này không miễn giảm được đâu"

Vạn Kỳ Vũ cau mày, mân mê nhẫn trữ vật. Đôi mắt liếc khẽ qua bàn thứ ba, tự hỏi không biết cái bàn ấy thu bao nhiêu tiền. Lúc này, hướng dẫn viên còn lại của bàn thứ hai lại cười nhẹ.

-"Thực ra, mọi chuyện vẫn có thể linh động sáng tạo mà"

Vạn Kỳ Vũ ngước nhìn lên, đôi mắt có chút vui mừng, hướng dẫn viên lại nói tiếp.

-"Thật ra năm nhất bắt buộc đóng tiền ăn vì họ đều luyện khí, nhưng tiểu đệ này đã là trúc cơ cảnh giới, có thể xem là... năm hai rồi, không bắt buộc "

Mọi người đều ồ lên, cho là phải. Vốn dĩ để cho việc độ kiếp thành công tuyệt đối nên thực phẩm này là bắt buộc, vậy khi học viên bước sang năm hai đều đã độ kiếp xong thì việc ăn hay không ăn trong học viện thì không còn bắt buộc nữa. Vạn Kỳ Vũ đã là trúc cơ kỳ thì không phải độ kiếp. Lại nói người trúc cơ điều động chân nguyên thanh tẩy cơ thể đào thải tạp chất đều sạch sẽ và nhanh gọn hơn luyện khí kỳ rất nhiều. Thế nên học viện không bắt buộc người có chân nguyên về việc ăn uống này, chỉ là không mua thực phẩm trong học viện là một thiệt thòi cho người tu luyện mà thôi. Lúc này hướng dẫn viên lại hỏi chân tình.

-"Chuyện tiền ăn thì tỷ tỷ sẽ cố gắng trình báo lên hiệu trưởng miễn giảm cho đệ. Vậy đệ nói thật với tỷ, đệ đem theo bao nhiêu tiền?"

Cả cuộc đời Vạn Kỳ Vũ đến giờ chưa bao giờ nàng nhút nhát như bây giờ, cũng chưa bao giờ nàng nghĩ đến việc mình thiếu tiền. Chỉ là không ngờ một đại tiểu thư quyền quý bậc nhất ở một tiểu quốc lại quá bé nhỏ giữa đế quốc giàu có này. Kỳ Vũ chợt nghĩ về lời căn dặn của cha "hãy tiêu xài dè xẻn" , và lúc ông quay mặt đi che giấu những giọt nước mắt. Vậy ra đó không đơn giản là chảy nước mắt vì phải xa con gái yêu, mà còn vì sự khó khăn bất lực không thể lo cho con mình cuộc sống đầy đủ ở học viện. Kỳ Vũ siết nhẹ nhẫn trữ vật.

• "không giấu các tỷ, khi tới đây cha đệ chỉ cho 100 linh thạch hạ phẩm, 1000 lượng vàng, 1 vạn lượng bạc, hết rồi..."

Vừa nghe xong thì cả 6 mỹ nữ đều bật cười, nhưng không phải cười chế giễu mà cười vui vẻ, họ vỗ nhẹ vào vai nàng.

-"Ahihi... Làm chúng ta lo lắng theo. Từng đó tiền là dư thừa rồi, không phải lo lắng gì đâu"

Vạn Kỳ Vũ tròn mắt ngạc nhiên xen lẫn sự vui mừng, một mỹ nữ khác lại trấn an.

-"Tổng chi phí chỉ là 1 linh thạch thượng phẩm cho học phí, 1 linh thạch thượng phẩm cho việc ăn uống, 1 linh thạch trung phẩm cho việc ở trong học viện, tất cả gói gọn từng đó, không hơn một chút nào nữa đâu, tiểu đệ cứ yên tâm"

Vạn Kỳ Vũ mừng rỡ, vậy ra cha nàng đã tính toán đủ cho nàng, nhưng nàng hiểu rằng việc ông gom tới những nén bạc thì có lẽ ông cũng đã cố hết sức, bởi ở học viện này, vàng và bạc là hai loại tiền lẻ . Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn đã gom góp tới từng đồng bạc lẻ có thể có được để cho con gái mình đi học. Kỳ Vũ biết mình không thể đòi hỏi gì hơn ở phụ thân, nàng thầm cảm ơn cha vì đã cố gắng thu xếp mọi chuyện tốt đẹp vì nàng, nghĩ đến đây thì trong lòng nàng trào dâng niềm hạnh phúc.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.