Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

buổi sáng cô đơn, sự hình thành thế giới

Tiểu thuyết gốc · 2753 chữ

Sáng nay nàng lại dậy sớm như mọi ngày, soạn đồ áo ra hồ tắm phía sau, hiện giờ nàng đã trở về đỉnh hải vân rồi. Vẫn là giếng nước ấy, vẫn là hồ nước nóng ấy,nhưng sao cảm giác khác với mọi ngày, một cảm giác hoài niệm và sự trống vắng khó tả. Nàng cởi đồ ra, múc từng gàu nước dưới giếng làm sạch cơ thể mình. Nàng nhìn về hồ tắm, về vị trí mà trước kia sư tôn hay ngâm mình dưới đó, chỉ là giờ đây người đã không còn ở đó rồi. Tắm sạch cơ thể của mình, nàng tiến lại hồ nước, hướng vị trí mà sư tôn nàng thường hay yên vị, hai tay cung kính.

• "sư tôn, đồ nhi xong rồi"

Không có tiếng trả lời, sư tôn đã không còn ở đây nữa. Nàng bước chân vào hồ nước, tâm trạng thật sự quá cô đơn.

Đỉnh núi hải vân vẫn như mọi ngày, sương mù bao phủ đỉnh núi, những bước chân của nàng tựa đang đi trên mây. Nàng mặc y phục, chỉnh trang gọn gàng nàng bước đến khuôn viên nơi nàng thường luyện kiếm. Hai tay hướng về phía sư tôn thường hay ngồi kiểm tra kiếm pháp của nàng, nàng cung kính

• "sư tôn, đệ tử xin được sư tôn kiểm luyện"

Không có tiếng trả lời, đỉnh hải vân không còn sư tôn, khiến như không gian nơi đây cô quạnh đến thê lương. Nàng cầm thiên tình kiếm, múa những đường kiếm như cầu vồng, vẽ những đường cong uốn lượn như rồng bay phượng múa. Nàng cứ múa như thế, như thể chờ đợi tiếng nói"đủ rồi" của sư tôn, nhưng mãi không thấy sư tôn nói. Nàng cứ cố chấp mãi, đến khi thiên tình kiếm trượt khỏi tay nàng, nàng té ngã xuống đất. Nàng nằm đó, như đợi sư tôn tới đỡ nàng dậy, khẽ vỗ về an ủi như những ngày đầu nàng luyện kiếm, nhưng mãi chẳng thấy sư tôn đâu.

Nàng ráng đứng dậy, lượm lại thiên tình kiếm, lết đi đến thư phòng. Đứng trước thư phòng, nàng lại cung kính

• "sư tôn, đồ nhi tới phụng mệnh"

Không có tiếng trả lời, mọi thứ yên tĩnh đến đau buồn. Nàng mở cửa bước vào, thư phòng không có ai, trên bàn nơi sư tôn thường đọc sách có một phong thư. Nàng tới gần cầm phong thư lên, trên đó có viết dòng chữ "gửi đồ nhi ngoan của ta" . Nàng không khóc, nhưng hai dòng lệ cứ tuôn trào ra,

• "sư tôn bỏ ta mà đi thật rồi"

Nàng mở phong thư, bắt đầu đọc....

Vũ nhi của ta, ta xin lỗi vì đã rời xa con, nhưng không có buổi tiệc nào là không tàn. Con cũng đến lúc phải tự đi con đường của chính mình, vậy nên trước khi con bước đi trên con đường gian nan ấy, vi sư có nhiều điều muốn nói cho con biết, và cũng có nhiều điều để dặn dò con.

Đồ nhi ngoan, như con đã biết về thuyết âm dương ngũ hành, về sự hình thành thế giới.

- vô cực sinh lưỡng nghi

- lưỡng nghi sinh tứ tượng

- tứ tượng sinh bát quái

- bát quái sinh ngũ hành

- ngũ hành sinh vạn vật.

Vô cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi là trời và đất, là âm và dương, là ánh sáng và bóng tối. Vậy vô cực có thật sự là hư vô hay không. Không phải vậy, thực ra cái gọi là hư vô vốn dĩ không hư vô chút nào, chỉ vì sự tồn tại của nó nằm ngoài hiểu biết của chúng tamà thôi . Chúng ta không có đủ trí tuệ để hiểu biết nó, nên lầm tưởng nó là hư vô, thực ra nó là vũ trụ.

Vậy hư vô không thật sự hư vô, ai đã tạo ra hư vô? Có một thực thể nằm ngoài hiểu biết của chúng ta, chúng ta tạm gọi ngài là ĐẤNG SÁNG TẠO.

Suốt quá trình từ vô cực tới ngũ hành vạn vật, mọi sự sinh diệt đều được vận hành theo một hệ thống được tạo ra cùng lúc với thế giới. Hệ thống đó có ý thức riêng của chính nó, cai quản sáng tạo và điều khiển mọi vật trong thế giới, chúng gọi đó là THIÊN ĐẠO (lão thiên).

Trong thế giới này, khi tứ tượng được hình thành cũng là lúc hình thành 5 vị thần sáng tạo đầu tiên. Đó là 4 mùa xuân hạ thu đông, là 4 phương thế giới, là 4 trụ cột của thế giới này : thanh long, bạch hổ, huyền vũ, chu tước.

Thế giới hình thành, thiên đạo thấy quá trống rỗng nên bắt đầu tạo ra những sinh mệnh thống trị đầu tiên . Những cư dân đầu tiên đó là những sinh mạng thuộc chủng tộc "thần" , hay còn gọi là những vị thần sinh ra từ bên trong thế giới, thần hậu bối.

Khi chủng tộc thần sinh ra, họ mau chóng ngự trị thế giới này. Thiên đạo thấy còn chưa đủ cho thế giới, cảm giác như còn thiếu gì đó cho sự phát triển. Lúc này huyền vũ trong tứ trụ thế giới, là một trong những vị thần sáng thế thủa sơ khai, nữ oa nương nương lấy đất, gió, nước, lửa, và cả một phần máu thịt của mình nặn nên một chủng tộc mới, chủng tộc mà các vị thần gọi là CON NGƯỜI.

con người tuổi thọ ít, nhưng khả năng học hỏi nhanh. Không những vậy, kinh nghiệm và kiến thức từ thế hệ trước được lưu giữ và truyền lại qua nhiều thế hệ khiến con người dần nắm được thứ sức mạnh tối thượng, thứ sức mạnh đứng trên tất cả, đó là TRI THỨC.

thiên đạo thấy chủng tộc này thì hài lòng lắm, muốn tạo ra một thủ lĩnh dẩn dắt nhân tộc. Ngài liền lấy hình tượng con người tạo ra một vị thần, hay cũng có thể xem là tạo ra "một con người thuộc chủng tộc thần" . Mục đích của ngài là muốn vị thần này làm vua của nhân tộc. Thế nhưng đời không như là mơ.

Con người có rất nhiều điểm tốt, bên cạnh đó cũng có không ít tật xấu. Con người có thập giới thì chính họ cũng sở hữu thất đại tội. Vị thần nhân được tạo ra sau một thời gian thống trị nhân tộc thì lòng tham nổi lên, tự nghĩ mình bản thân là thần thì phải làm vua của thần. Hắn chính là muốn làm thần đế.

Nhưng thủa ấy các vị thần sống rất ôn hòa, không có xích mích, chẳng có gây gỗ, thì như vậy đâu cần thủ lĩnh hay một vị vua để làm gì? Để có thể làm thần đế, thần nhân bắt đầu đi lây nhiễm thói hư tật xấu của nhân tộc vào các vị thần. Không những thế, khi đã lây truyền thói hư tật xấu, hắn bắt đầu đi khích bác khắp nơi, khiến các vị thần bất hòa gây gỗ tranh giành nhau..

Chuyện gì đến phải đến, khi tranh chấp lên đến đỉnh điểm, các vị thần lao vào đánh nhau,. Lịch sử thế giới ghi nhận sự kiện "đại chiến giữa các vị thần" , mà cuộc chiến ác liệt nhất là cuộc chiến giữa hoả thần và thủy thần. Thế giới lúc ấy nhìn ở đâu chỉ thấy toàn nước với lửa, con người đứng trước cuộc đại tận thế đầu tiên.

Thương xót các con mình, tổ phụ nhân tộc là Phục Hy lấy mai rùa của mình làm nơi ẩn náu, đưa nhân tộc vào trong lánh nạn, đồng thời ẩn mai rùa vào sâu trong lòng đất tạo ra 18 tầng thế giới, hay còn gọi là âm giới.

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, trận chiến giữa các vị thần chấn động mạnh đến nỗi cả âm giới cũng bị ảnh hưởng. Lo sợ đến sự an toàn của các con, tổ mẫu nhân tộc là Nữ Oa nương nương đi gom đá ngũ sắc trên khắp thế giới này về vá thành tấm khiên vô hình án ngữ trên trời cao che chở vùng đất mà bên dưới là nơi mà nhân tộc lánh nạn. Tấm khiên vô hình to lớn không những che chắn thế gian, mà còn có tới 9 tầng khiên chắn, sau này còn được gọi là CỬU TRÙNG THIÊN.

Cuộc chiến dần đến hồi kết, thần nhân dùng trí tuệ của mình thu phục các vị thần dưới trướng, còn những vị thần chống đối đều bị truy diệt, cả chiến thần Hình Thiên cũng không thoát được nanh vuốt của thần nhân. Khi đã ổn định đại cục, hắn vô lễ không xin phép Nữ Oa nương nương mà chiếm luôn 9 tầng khiên chắn, xây dựng lãnh thiên và gọi lãnh thiên của mình là cửu trùng thiên, tự xưng mình là thiên đế.

Thiên đế nắm trong tay mọi quyền uy. Hắn hài lòng lắm, nhưng vẫn còn một mối lo canh cánh trong lòng. Nguyên lai hắn có được trí tuệ như vậy là bởi hắn mang đặc tính của nhân tộc: học tập tri thức rất nhanh.

So với tuổi thọ vô cùng của các thần thì 50 năm với họ chỉ là cái búng tay. Nhưng trong 50 năm đó, tri thức con người học được đủ để gọi họ là "hiền nhân" . Hắn tự hỏi nếu nhân tộc nào đó vượt qua được sinh tử tuổi thọ thì kẻ đó cũng hoàn toàn nắm được thứ sức mạnh tối thượng mà hắn đang nắm giữ, đó là tri thức. Điều đó có thể gây nguy hiểm đến sự thống trị của hắn.

Ban đầu, hắn tỏ ra là một vị thiên đế bao dung, thể hiện bản thân rất yêu thương nhân tộc. Hắn luôn nhắc đi nhắc lại cho chúng thần rằng tạo hình của hắn là từ nhân tộc, khiến cả thế giới đều bị lừa.

Qua một thời gian yên ổn, thấy thế gian đã bình yên, mà vị thiên đế mới cũng tỏ ra rất có sự yêu thích với nhân tộc, Nữ Oa nương nương và Phục Hy bàn với nhau đưa nhân tộc về lại nhân gian sinh sống. Thủa mới đầu, thiên đế cho mưa thuận gió hòa, còn sai các thiện thần tới giúp đỡ con người như thần nông dạy con người trồng trọt, làm thuốc. Cuộc sống con người dần hồi phục.

Đợi khi chiếm được niềm tin của Nữ Oa nương nương và Phục Hy, đợi đến lúc nhân tộc rồi khởi âm giới hoàn toàn, thiên đế trở mặt. Hắn ra lệnh toàn bộ chư thần truy sát nhân tộc, máu chảy thành sông, vị thần nào kháng lệnh, xử chết tại chỗ.

Nữ Oa nương nương hoảng hốt vội đưa các con trở lại âm giới, mà những vị thần bảo hộ con người như thần nông cũng theo đó lánh nạn. vì quá bất ngờ nhân tộc mười phần chết chín, cuộc đại tận thế lần thứ hai là do thiên đế đích thân chỉ huy.

Phẩn nộ vô cùng, Phục Hy tới gặp thiên đạo xin thiên đạo cho mình đi giết thiên đế. Thiên đạo từ chối, bởi thiên đạo là ý thức của hệ thống thế giới với những quy tắc ràng buộc, mà Phục Hy là một trong những vị thần sáng thế nên cũng bị ràng buộc bởi các quy tắc Thiên đạo. Tương truyền rằng Phục Hy đã quỳ trước mặt Thiên đạo suốt một vạn năm.

Trước tấm lòng đó sắt đá cũng phải mòn. Thiên đạo gom góp tinh hoa của trời đất tạo ra một nhân tộc, nhân tộc đó được gọi là "thiên tạo" . Rồi đưa cho Phục Hy.

Phục Hy mừng rỡ đem về âm giới cùng vợ mình là Nữ Oa nương nương nuôi dạy đứa trẻ đó, đứa trẻ gọi Phục Hy là cha, gọi Nữ Oa là mẹ.

Thủa con người yếu đuối, các vị thiện thần dạy con người nhiều thứ, trong những thứ ấy có một thứ sức mạnh được gọi là "đấu hồn " hay còn gọi là "khí ". Con người dần học cách điều khiển khí, thức tỉnh đấu hồn, nâng cao sức mạnh. Nhưng giới hạn của con người là 10 tầng luyện khí, sức mạnh ấy so với các vị thần thì chỉ là trò cười.

Bể chân khí của con người như một khối cầu bán kính một thước, mỗi tầng luyện khí sẽ mở rộng bán kính đó ra thêm một thước, vì vậy mà mười tầng chân khí là khối cầu chân khí bán kính 10 thước.

Thế nhưng với thiên tạo lại khác, cứ mỗi tầng chân khí lại khiến lượng chân khí của ngài tăng gấp đôi, khi luyện đến tầng 10 thì bể chân khí của ngài đạt mức bán kính 512 thước. Không những thế ngài còn không có giới hạn, không những đột phá tầng 11 mà còn tầng thứ trăm thứ ngàn thứ vạn. Sức mạnh của ngài quá lớn mạnh, đến nỗi các vị thần phải đố kỵ, nên ngài còn được gọi là "thần đố"

Thần đố không những không có giới hạn sức mạnh, mà còn thông minh sáng tạo, tìm ra phương pháp tu hành, ép chân khí hóa chân nguyên, ký khế ước với phi kiếm, ngự kiếm phi hành, xông lên cửu trùng thiên đại khai sát giới, chém giết chư thần, đoạt lại cửu trùng thiên. vì ngài là người sáng tạo ra phương pháp tu hành nên còn gọi ngài là "tiên tổ" , tức là tổ của các tiên.

Dưới sự bảo vệ của ngài, nhân tộc và các thiện thần trốn trong âm giới đã có thể trở về mặt đất bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp hơn. Thế nhưng mọi chuyện lại bắt đầu nảy sinh vấn đề.

Vì đặc thù "bể chân khí" của ngài quá lớn, mổi tầng luyện khí cho nhân tộc thêm 10 năm tuổi thọ, chừng đó không đủ thời gian cho ngài tu luyện. Đặc điểm của tu hành giả là hấp thu linh khí trời đất để nâng cao tu vi, và ngài đã hấp thu hết toàn bộ linh khí trời đất khiến thế giới kiệt quệ, mà linh khí thiên địa tạo ra hàng ngày không đủ cứu vãn sinh linh. Nhân tộc không có linh khí thì chỉ luyện khí đến tầng 3 là hết tuổi thọ, mà những chủng loài cần linh khí trong thế giới này cũng đứng trước bờ vực diệt vong. Đứng trước trường hợp đó, tiên tổ đã ra quyết định quan trọng.

Người tới xin phụ mẫu ban cho mình âm giới và thiên giới, sau đó dẫn hai đồ đệ giỏi nhất, tài đức vẹn toàn nhất. ngài dẫn đại đồ đệ lên cửu trùng thiên, chỉ vào và nói "đây là tài sản mẫu thân cho ta, và ta muốn con quản lý nó, sau này nhân tộc, những ai tu luyện đến mức cuối cùng, phi thăng thành tiên, con hãy thu xếp cho họ một chỗ ở đây, cửu trùng thiên gửi gắm lại cho con. (Đại đồ đệ sau này trở thành tiên đế)

Rồi người lại dẫn nhị đồ đệ xuống 18 tầng âm giới, chỉ vào và nói. "Đây là tài sản phụ thân ban cho ta, nay giao lại cho con quản lý, nhiệm vụ của con là đưa linh hồn người chết xuống đây. Có tội phải phạt, có công phải thưởng, thu xếp cho họ luân hồi chuyển kiếp. (Nhị đồ đệ sau này trở thành âm đế,)

Thu xếp xong xuôi, thấy thọ mệnh không đủ độ kiếp, ngài vận thần thông phá hủy nhục thể tan thành sương khói, hòa tan với trời đất trở thành một phần của thiên địa, mà tu vi của ngài cũng hoàn nguyên hóa thành linh khí bao phủ đất trời, mở ra kỷ nguyên rực rỡ của tu hành giả.

Đồ nhi ngoan của ta, thế giới mới bắt đầu như thế đấy .

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.