Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

liên minh

Tiểu thuyết gốc · 1031 chữ

Trong hoàng cung, sau khi giao phó những việc cần thiết cho hai hoàng tử, Hồ Quý Ly bây giờ đang ngồi cùng Kiều Công Tiễn, cả hai đều rất tâm tư. Kiều Công Tiễn mở lời trước.

-"Vạn Kỳ Vũ giờ đã trúc cơ, chiến lực Vạn gia lại tăng lên, nhưng điều quan trọng là chuyện này chứng tỏ Vạn Kỳ Vũ tương lai hoàn toàn có thể gánh vác Vạn gia , thậm chí còn tốt hơn cả cha của ả, xem ra An Nam quốc tương lai lại có biến"

Sắc mặt Hồ Quý Ly tối sầm lại. "Lại Có biến" ở đây là biến gì ? Không phải ý nói là lại thay triều đổi vị đó chứ? Hồ Quý Ly hiểu rõ hơn ai hết về một vị quan đại thần nắm quá nhiều quyền lực, bởi chính hắn là một ví dụ cụ thể. Hiện nay thế lực của Vạn phủ vẫn thua kém hoàng gia một chút, còn giới tinh anh theo Vạn gia cũng không thua kém gì, thậm chí còn nhỉnh hơn. Lại nói về chuyện tương lai, dễ dàng nhận thấy thế hệ kế tiếp của Vạn gia vượt trội hơn Hồ gia quá nhiều. Nếu cứ để lâu dài thì e rằng có biến thật sự, thế nên Hồ Quý Ly mới ra lệnh phải biến Vạn Kỳ Vũ thành người của Hồ gia, hoặc là phải trừ khử mối nguy này Bởi hắn biết khi Vạn Kỳ Vũ đủ trưởng thành, nàng sẽ là minh chủ. Hồ Quý Ly nhìn Kiều Công Tiễn , hắn "hừ" một tiếng.

-"trẫm sẽ không bao giờ để chuyện ấy xảy ra"

Kiều Công Tiễn trầm ngâm.

-"Vậy bệ hạ sẽ đối phó như thế nào?"

Hồ Quý Ly im lặng, hắn thực sự không nghĩ ra kế sách gì mới, lúc này Kiều Công Tiễn lại nói.

-"Kế sách cũ của chúng ta là để Vạn Kỳ Vũ làm hoàng hậu đã không thành. Giờ nha đầu đó đã trúc cơ ở tuổi 17, tiền đồ vô lượng, sẽ khó mà dụ dỗ được. Còn việc nâng cao chiến lực chạy đua với Vạn gia trước giờ đều không hơn không thua, nếu không có bước đột phá gì, chỉ sợ bị họ vượt mặt"

Hồ Quý Ly càng nghe càng tối sầm mặt lại, hắn nhẹ giọng hỏi Kiều Công Tiễn.

-"tể tướng có cao kiến gì không?"

Kiều Công Tiễn lắc đầu.

-"Cao kiến thì không có, nhưng hạ sách thì có một cách"

Hồ Quý Ly cau mày.

-"cách gì?"

Kiều Công Tiễn vẻ mặt lạnh lùng không biến sắc, nói thẳng một câu.

-"Cầu viện ngoại bang"

Hồ Quý Ly nghe xong, khuôn mặt đã cau có lại càng cau có hơn.

-"kế này không phải hạ sách mà phải là hạ hạ sách mới đúng"

Không chỉ riêng An Nam mà bất cứ quốc gia nào cũng vậy , tự giải quyết công việc nội bộ luôn là ưu tiên hàng đầu . Kiều Công Tiễn gật đầu.

-"không sai, nhưng hiện thời chưa nghĩ ra cách nào hay hơn"

Không gian trở nên tĩnh lặng, mọi thứ như đứng yên, cả hai đều đang có những suy nghĩ toan tính trong đầu. Hồ Quý Ly chợt phá vỡ sự im lặng.

-"nếu...ta nói chỉ là nếu như... cần cầu viện, vậy thì tể tướng xem phải cầu viện ngoại bang nào là hợp lý.

Kiều Công Tiễn trầm ngâm.

-"Phía nam là Chiêm Vân quốc, nội bộ của họ còn rối loạn hơn chúng ta rất nhiều, họ sẽ không thể liên kết bang giao. Phía tây là Ái Lao quốc, đất nước đó ôn hòa, sẽ không can thiệp đến việc của nước khác"

Hồ Quý Ly nhìn Kiều Công Tiễn ngập ngừng.

-" vậy... ý của tể tướng là..."

Kiều Công Tiễn gật đầu.

-"Phải, phía bắc là thượng quốc Ung, đẳng cấp cao hơn tiểu quốc An Nam của chúng ta một bậc. Đất nước đó lại được sinh ra từ chiến tranh, cai trị bằng lưỡi giáo, đi lên bằng máu và sắt, có thể mượn được chiến lực"

Hồ Quý Ly vẻ mặt lo lắng. Cầu viện ngoại bang tức là nợ người ta một mối ân tình , đương nhiên sẽ phải trả một cái giá gì đó rất đắt. Hắn ngập ngừng .

-"mượn quân của họ, khi xong việc, đến lúc đó đuổi họ không đi thì phải làm sao"

Kiều Công Tiễn thở dài. Hắn cũng biết Ung quốc trước giờ luôn có dã tâm với An Nam , mượn sức Ung quốc chính là rước giặc vào nhà . Hắn tặc lưỡi.

-"Thế mới gọi là hạ sách. Nhưng nếu chúng ta không mượn quân mà chỉ mượn những tu hành giả có chiến lực tốt, vậy sau khi xong việc thì hối lộ vàng bạc gái đẹp để họ vui vẻ rời đi là được rồi , vả lại..."

Nói tới đây thì quay sang nhìn Hồ Quý Ly.

-"Đây chỉ là vào hoàn cảnh không còn lựa chọn nào khác. Bây giờ cứ bang giao với họ trước, sau này chưa chắc đã cần phải nhờ vả, chỉ là đề phòng thôi, bởi dù gì họ cũng là láng giềng sát bên, dù muốn dù không cũng phải bang giao"

Hồ Quý Ly suy tư lắm. Hắn không phải không biết rằng nhờ vả Ung quốc giống như rước beo về đánh cọp, không thể không đề phòng. Nhưng dù gì hắn cũng là người Ung quốc, có thể thương lượng. Nghĩ đến vậy, hắn liền hạ lệnh.

-"vậy, chuyện đi sứ bang giao với thượng quốc Ung, trẩm trông cậy cả vào tể tướng"

Kiều Công Tiễn hướng về phía Hồ Quý Ly thi lễ.

-"Bệ hạ anh minh, vi thần lĩnh chỉ"

Thế là từ thời khắc ấy, một kế hoạch đầy mạo hiểm đã được hai kẻ đứng đầu đất nước là vua và tể tướng âm thầm tiến hành, gây ra một đại kiếp nạn cực lớn sau này, khiến cho cả An Nam quốc trên bờ vực của sự diệt vong.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.