Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lôi vân trúc cơ, ngũ sắc lôi vân

Tiểu thuyết gốc · 1960 chữ

Sau đêm yến tiệc cung đình, Hồ Quý Ly lúc này đang vô cùng giận dữ, mọi toan tính kế hoạch của hắn tưởng chừng hoàn mỹ lại trở thành rác thải khi mà Vạn Kỳ Vũ không xuất hiện. Giận cá chém thớt, hắn gọi Hồ Nguyên Trừng vào cung bẩm báo mọi chuyện. Hai bên là Hồ Quý Chén và Kiều Công Tiễn mỗi người ngồi một bàn, còn Hồ Nguyên Trừng đang quỳ gối phục mệnh. Hồ Quý Ly sau khi nghe Hồ Nguyên Trừng trình bày mọi chuyện, hắn tức giận đập bàn quát mắng.

-"hoang đường, làm gì có chuyện vô lý như vậy được, ngươi xem trẫm là trẻ con à"

Hồ Nguyên Trừng im lặng, lúc này Kiều Công Tiễn bật cười.

-"Bệ hạ, Vạn Kỳ Vũ chung quy cũng chỉ là nữ tử mới 17 tuổi, bị bắt cóc như vậy đương nhiên sẽ hoảng sợ, âu cũng có thể bỏ qua được. Nếu có trách thì trách tên nào chủ mưu vụ bắt cóc kia thôi"

Hồ Quý Chén giật mình, hắn im lặng không dám nói gì, Hồ Quý Ly phất tay.

-"ta mà biết kẻ nào chủ mưu ta chém đầu hắn"

Hồ Nguyên Trừng liếc nhìn Hồ Quý Chén, lúc này mặt tái xanh, trong khi Kiều Công Tiễn lại mỉm cười ẩn ý.

-"Bệ hạ nói phải, không chỉ chém đầu mà phải chu di cửu tộc nhà hắn mới hả giận"

Hồ Quý Ly nghe vậy tức giận lắm, rõ ràng là đang mỉa mai hắn, nhưng hắn vẫn cố giữ được vẻ bình thản bên ngoài. Cái gì mà chém đầu với chu di chứ, tất cả những người ngồi ở đây đều biết thủ phạm là ai, chỉ là không tiện nói ra mà thôi. Bỗng có ngự lâm quân chạy vào báo tin.

"Bẩm bệ hạ, kinh thành đột nhiên xuất hiện một đám mây, nhìn có vẻ giống như lôi vân trúc cơ"

Mọi người nghe xong thì nhìn nhau ngạc nhiên, Hồ Quý Ly hỏi lại.

-"ngươi xem thử đám lôi vân đó là ở bầu trời phía trên nơi nào"

Ngự lâm quân có chút ấp úng.

- "Là... là phía trên Vạn phủ"

-"Vạn phủ ư?" cả đám ngạc nhiên thốt lên.

Hồ Quý Ly suy tư một chút, liền ra lệnh,

-" ngươi cho người tới đó điều tra xem là ai đang chuẩn bị độ kiếp, nhanh chóng về báo cho ta"

Lính ngự lâm quân nhanh chóng rời đi, lúc này Hồ Quý Ly lại thở dài.

-"nếu đúng là Vạn phủ thì lão già Vạn Kỳ Sơn thật có phúc, liên tục thu nạp được tu hành giả"

Kiều Công Tiễn gật đầu.

-" Nếu thật sự là lôi vân, Vạn Kỳ Sơn lại có thêm một trúc cơ cao thủ dưới trướng, chiến lực lại tăng thêm không ít"

Lúc này Hồ Quý Chén có chút nghi ngờ,lại lên tiếng.

-"Phụ hoàng, chưa chắc gì đó là lôi vân. Chi bằng chúng ta ra ngoài xem trực tiếp, lúc đó hãy kết luận"

Hồ Nguyên Trừng nghe vậy cũng tán thành.

-"Phụ hoàng, hoàng huynh nói không sai, hài nhi cũng muốn ra ngoài xem thử . Nếu thực sự là lôi vân thì sẽ như thế nào"

Kiều Công Tiễn bật cười.

-"Đúng là nhị vị hoàng tử chưa từng thấy lôi vân. Bệ hạ, chi bằng để nhị vị hoàng tử hôm nay được mở rộng tầm mắt"

Hồ Quý Ly gật đầu.

-"cũng phải, chúng ta cùng ra ngoài cửa chánh điện, nơi đó cao và thoáng nhất, có thể nhìn toàn cảnh kinh thành. Hãy cùng xem cảnh lôi kiếp cho các hoàng tử nâng tầm hiểu biết"

Hồ Nguyên Trừng và Hồ Quý Chén nhìn nhau gật đầu, bọn họ háo hức lắm. Cả hai đều chỉ đang là luyện khí, tương lai trúc cơ là điều nằm trong tầm tay, chỉ là không biết bao lâu mà thôi, nay được chứng kiến lôi kiếp thì cũng là lấy thêm chút hiểu biết cho ngày độ kiếp sau này. Thế là tất cả bốn người kéo nhau ra cửa chánh điện xem lôi vân trúc cơ. Rất hiếu kỳ, không biết lần này là ai ở vạn phủ độ kiếp. Rất nhanh thôi, tất cả bọn họ sẽ phải ngơ ngác ngỡ ngàng.

Kinh thành Đại La hôm nay chấn động vì xuất hiện lôi vân trên bầu trời, khiến cho dân chúng tụ tập bàn tán, nghe chừng náo nhiệt lắm. Mọi người chỉ chỏ vào phía Vạn phủ đồn đoán đủ thứ. Mà không chỉ dân chúng, cả hoàng cung cũng đang để ý đến điều này. Tại cửa chánh điện, bốn người Hồ Quý Ly cùng đồng bọn đang hướng mặt về phía đám mây lớn phía trên Vạn phủ. Hồ Quý Ly nhìn đám mây, khuôn mặt ưu tư.

-"quả thật là lôi vân, mà còn là ngũ sắc lôi vân"

Hồ Quý Chén nghe vậy thì ngu ngơ, vội hỏi lại.

-"Phụ hoàng, ngũ sắc lôi vân là gì?"

Hồ Quý Ly có vẻ không hài lòng lắm, liền lườm mắt, sau đó lại quay sang nhìn Hồ Nguyên Trừng. Hồ Nguyên Trừng hiểu ý liền trả lời thay.

-"hoàng huynh, ngũ sắc lôi vân là lôi kiếp của người ngũ linh căn"

Hồ Quý Chén giật đầu.

-"À, thì ra là vậy"

Trong sinh mệnh con người vừa sinh ra đã mang một linh căn thuộc ngũ hành Kim ,mộc ,Thủy, hỏa ,thổ. Tương ứng với các hành đó sẽ có các màu khác nhau, và lôi vân của người độ kiếp sẽ có màu sắc của hành đó. Ngoài ra còn có hai linh căn hiếm không nằm trong ngũ hành là phong linh căn và lôi linh căn. Kiều Công Tiễn lúc này buột miệng nói.

-"Có lẽ là một lão già nào đó đang chuẩn bị độ kiếp"

Hồ Quý Chén lại ngu ngơ, quay sang hỏi Kiều Công Tiễn.

-"Thừa tướng, tại sao ngài nghĩ là một lão già?"

Kiều Công Tiễn định trả lời thì Hồ Quý Ly ngăn lại, hắn nhìn sang Hồ Nguyên Trừng. Cái này không phải là đang kiểm tra kiến thức sao? Hồ Nguyên Trừng hiểu ý liền trả lời.

-"hoàng huynh quên rồi sao? Linh căn tựa như một cái bình chứa, người tu luyện chính là hấp thu linh khí trời đất lấp đầy linh căn để đột phá cảnh giới. Cho nên người có song linh căn trở lên sẽ phải hấp thụ linh khí lấp đầy hai cái bình trở lên, thành thử tốc độ thăng tiến tu vi cũng chậm hơn tương ứng. Mà kẻ độ kiếp lần này là ngũ linh căn, phải hấp thụ linh khí cho những năm cái bình, như vậy tốc độ chỉ còn bằng 1/5 người bình thường, có lẽ chỉ là một lão già mà thôi"

Hồ Quý Chén nghe vậy thì gật gù.

-"Như vậy ngũ linh căn là phế linh căn rồi"

Hồ Nguyên Trừng lắc đầu.

-"tuy rằng song linh căn trở lên bị xem là không thích hợp cho việc tu luyện, nhưng bù lại thì lượng linh khí cùng cảnh giới cao hơn, dẫn đến người đó sẽ mạnh hơn người cùng cảnh giới"

Hồ Quý Chén lại ngu ngơ.

-"Ta không hiểu, đệ nói rõ hơn đi"

Hồ Quý Ly lúc này tặc lưỡi, tức giận nhìn Hồ Quý Chén.

-"ngươi học hành như thế sao? Cái gì cũng không biết, còn xứng là đại hoàng tử?

Hồ Quý Chén giật mình cúi đầu.

-"Hoàng nhi sai rồi, hoàng nhi sau này sẽ cố gắng chăm chỉ học hành"

Kiều Công Tiễn bật cười, nói xen vào giải vây cho Hồ Quý Chén.

-" Đại hoàng tử, lấy ví dụ người luyện khí tầng 10 ngũ linh căn kia thì chân khí sở hữu sẽ gấp năm lần người đơn linh căn cùng cảnh giới, mà khi hắn trúc cơ chính là ép thứ chân khí hóa chân nguyên, và đương nhiên chân nguyên của hắn cũng sẽ gấp năm lần chân nguyên của người đơn linh căn cùng cảnh giới. Cho nên những người ngũ linh căn có khả năng đánh ngang người đơn linh căn hơn một đại cảnh giới"

Hồ Quý Chén giật mình hoảng hốt.

-"Vậy... không phải kẻ kia trúc cơ xong là có thể chiến ngang ngửa với tu hành giả kim đan cảnh giới sao?"

Hồ Quý Ly lúc này khẽ lắc đầu, thở dài.

-"cũng không hẳn là như vậy. Chân khí thì không thể bằng chân nguyên, mà chân nguyên thì không thể bằng kim đan. Mặc dù lực chiến ngang ngửa nhưng người kim đan cảnh giới vẫn sẽ có ưu thế hơn"

Hồ Quý Chén đã dần hiểu ra, kẻ đang chuẩn bị độ kiếp kia sẽ là một đối thủ đáng gờm, nhưng có lẽ cũng chỉ là lão già lọm khọm, liệu cái thân xác già nua kia có chịu nổi lôi kiếp? Lúc này Hồ Quý Ly lại thở phào nhẹ nhõm.

-"lôi kiếp ngũ linh căn đương nhiên sẽ mạnh hơn lôi kiếp đơn linh căn gấp năm lần, một lão già thì sẽ không chịu nổi lôi kiếp sẽ thân tử đạo tiêu mà thôi. Phế linh căn cũng chỉ là phế linh căn, không có gì đáng ngại"

Mọi người nghe vậy thì đều gật gù cho là phải, lúc này trinh sát hoàng cung phi thân tới trước mặt Hồ Quý Ly báo cáo.

-"Tham kiến bệ hạ, đã tới Vạn phủ điều tra . Hiện nay Vạn phủ tăng cường canh phòng mức tối đa, cả tả hữu hộ vệ lẫn thập bát vạn vệ đều tuốt kiếm đứng canh gác, có thể suy đoán được người độ kiếp là nhân vật vô cùng quan trọng"

Hồ Quý Ly nghe vậy thì bực mình, cái hắn muốn biết là cái người độ kiếp đó thân phận thế nào. Hắn vội vàng hỏi.

-"điều tra được người độ kiếp là ai chưa?"

~"chuyện này... vẫn chưa biết được"

Hồ Quý Ly trừng mắt tức giận.

-"ngươi dám chọc giận trẫm? Người độ kiếp đâu phải là trốn trong phòng độ kiếp được. Đã độ kiếp là phải ở ngay dưới bầu trời, nhìn là thấy, cớ sao lại không biết?"

Trinh sát bối rối lắm, hắn ấp úng.

-"người độ kiếp là... Vạn Kỳ Vũ"

Mọi người nghe xong thì đều bật cười. Vạn Kỳ Vũ là ai? chỉ là một nữ tử không có tu vi, sao tự nhiên có thể độ kiếp được? Thế nhưng Hồ Quý Ly trầm ngâm, hắn ngẫm nghĩ gì đó, rồi vội hỏi.

-"Vạn Kỳ Sơn... lão già Vạn Kỳ Sơn đó ở đâu?"

Trinh sát lần này thì trả lời rất dứt khoát.

- "đang cầm kiếm đứng gần Vạn Kỳ Vũ hộ pháp"

Vừa dứt lời, mọi người đang cười thì im bặt. Người có thể khiến Vạn Kỳ Sơn đích thân hộ pháp thì chỉ có thể là một người, đó là người mà ông ta yêu thương hơn cả tính mạng của mình, là ái nữ của ông ta, Vạn Kỳ Vũ. Không nói lời nào, Hồ Quý Ly rút phi kiếm, lập tức ngự kiếm hướng thẳng Vạn phủ, mà Kiều Công Tiễn cũng rất nhanh ngự kiếm bay theo. Cả Hồ Nguyên Trừng lẫn Hồ Quý Chén đều vỗ tay, hai hộ vệ trúc cơ kỳ của hắn xuất hiện. Bọn chúng liền ngự kiếm đưa cả hai vị hoàng tử hướng thẳng tới Vạn phủ, tất cả đều muốn tận mắt nhìn kẻ độ kiếp là ai.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.