Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đến hẹn

Tiểu thuyết gốc · 917 chữ

Hồ Nguyên Trừng đang rất nóng lòng, hắn đang ở khách phòng Vạn phủ, và yến tiệc mừng sinh thần hoàng đế sắp tới giờ. Thân là hoàng tử hắn phải đến sớm, thế nhưng bây giờ hắn đang đợi Vạn Kỳ Vũ và cha nàng. Ngồi tiếp hắn bây giờ là quản gia Vạn phủ . Thấy Hồ Nguyên Trừng nôn nóng, quản gia trấn an.

-"Nhị hoàng tử đừng quá lo lắng, tiểu thư cũng là nữ tử, chắc trang điểm hơi lâu mà thôi"

Vừa nói dứt lời, Đào nhi chạy vào vẻ mặt có chút thất thần.

-"tiên sinh, lão gia đã khuyên nhủ hết lời rồi, nhưng tiểu thư nhất quyết không chịu đi, không những thế còn giữ lão gia ở lại không chịu buông"

Hồ Nguyên Trừng nghe vậy thì khuôn mặt nhăn nhó. Đây có phải chăng là đang đuổi khéo hắn đi? Quản gia liền dặn dò Đào nhi.

-"Ngươi vào xem tình huống thế nào, không thể ăn nói hàm hồ. Yến tiệc này rất quan trọng, tiểu thư không thể ngang ngược như thế, mau đi xem"

Nói xong phất tay, Đào nhi vội vã rời đi, quản gia lại hướng Hồ Nguyên Trừng thi lễ.

-"Hoàng tử đừng nghe nữ hầu nói bậy bạ, tiểu thư và nguyên soái sớm xuất hiện thôi"

Hồ Nguyên Trừng không trả lời, khuôn mặt càng lúc càng nhăn nhó. Một lúc sau nguyên soái Vạn Kỳ Sơn rón rén bước ra, mọi người định thi lễ thì nguyên soái ra hiệu ngăn lại, ông nói thật khẽ.

-" Vũ nhi không khỏe nên sẽ ở nhà, chúng ta đi thôi"

Hồ Nguyên Trừng rất không vui, nhưng cũng không tiện phàn nàn. Mọi người chuẩn bị rời đi thì bất ngờ Vạn Kỳ Vũ xuất hiện, Hồ Nguyên Trừng chưa kịp vui mừng thì khuôn mặt Kỳ Vũ đã nhăn nhó.

• "phụ thân, người định đi đâu?"

Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn giật mình, chạy lại vỗ về nàng.

-" vi phụ là đưa tiễn hoàng tử rời đi mà thôi"

Vạn Kỳ Vũ liếc mắt nghi ngờ.

• "phụ thân nói thật chứ, không phải người đang lừa Vũ nhi đó sao?"

Nói xong thì lao tới túm lấy tay áo nguyên soái mà kéo vào, vừa kéo vừa la khóc thật thảm thiết.

• "phụ thân không được đi, người hứa ở nhà với con rồi, sao còn lừa con"

Nguyên soái Vạn Kỳ Sơn bị Kỳ Vũ lôi kéo, vì thương con mà đi theo cái sự lôi kéo của nàng, vừa đi vừa xua tay.

-" vi phụ đâu có đi, vi phụ chỉ... Vũ nhi, con nghe vi phụ nói... "

Thế là bị Vạn Kỳ Vũ kéo vào trong. Hồ Nguyên Trừng định chạy theo thì bị quản gia cản lại, ông nhìn Hồ Nguyên Trừng rồi lắc đầu.

-"Nhị hoàng tử, đây là chuyện riêng của Vạn gia , hoàng tử vẫn là nên ngồi ở đây thì hơn"

Hồ Nguyên Trừng nghe vậy thì cũng cho là phải, hắn lặng lẽ ra ghế ngồi xuống, khuôn mặt rất khó xử. Quản gia hướng về phía Hồ Nguyên Trừng thi lễ một cái, tức thì liền chạy vào trong, để Hồ Nguyên Trừng lại một mình . Hồ Nguyên Trừng lúc này rất khó xử, tâm trạng vừa tức giận vừa bực bội lại vừa ái ngại. Hắn cứ ngồi đó một lúc thì quản gia chạy ra, trên tay cầm tấm thiệp, hướng về hắn mà hối thúc.

-"Chúng ta mau đi thôi, yến tiệc sắp bắt đầu rồi, không đi ngay sẽ trễ"

Hồ Nguyên Trừng lúc này không ngạc nhiên nổi nữa rồi, hắn nhăn nhó nhìn quản gia.

-"Nguyên soái và tiểu thư đâu?"

Quản gia lắc đầu thở dài.

-"Cả lão gia và tiểu thư đều cảm thấy trong người không khỏe, không thể tham dự tiệc, thế nên ủy thác cho lão phu đi thay, hy vọng nhị hoàng tử không trách tội"

Hồ Nguyên Trừng khó chịu lắm, nhưng quả thật hắn đã bị cài vào thế khó, không thể không thuận theo. Vẻ mặt không vui gì, hắn phất tay.

-"Đi thôi"

Nói xong liền đi thẳng không thèm nhìn lại. Quản gia cũng lập tức cho người khiêng lễ vật đi cùng Hồ Nguyên Trừng vào cung, trên đường chẳng ai nói với ai câu nào.

Trong khuôn viên phòng của Vạn Kỳ Vũ, nguyên soái và nàng đang ngồi bên cạnh bình trà. Nàng rót một chén cho cha, lúc này tả hữu hộ vệ xuất hiện, thi lễ.

-"tiểu thư, Hồ Nguyên Trừng và tiên sinh đã rời đi rồi"

Nguyên soái nhìn tả hữu hộ vệ gật đầu "ừ" một tiếng, còn Vạn Kỳ Vũ thì mỉm cười.

• "rất tốt, đi cùng với Hồ Nguyên Trừng, quản gia sẽ có một cái khiêng chắn tuyệt vời cản lại mọi sự công kích, sẽ không còn gì đáng lo ngại nữa"

Tả hữu hộ vệ nhìn nhau mỉm cười, hướng về phía Kỳ Vũ thi lễ.

-"tiểu thư anh minh"

Vạn Kỳ Vũ bật cười.

• "nhị vị quá lời rồi"

Đoạn nàng chỉ tay xuống ghế.

• "nhị vị ngồi xuống làm chén trà, chúng ta cùng chờ quản gia trở về"

Thế là bốn người bọn họ ngồi uống trà đàm đạo vô cùng vui vẻ, bởi họ biết nước cờ này họ một lần nữa lại thắng.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.