Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi học đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1959 chữ

Từ bên ngoài, Xích liên bước vào trong lớp, nhìn qua tất cả mọi người một lượt rồi tiếp tục nói

-Vậy là tất cả đã đông đủ, mọi người chọn chỗ ngồi sau đó tự giới thiệu qua một lượt đi

Vị "sư tỉ" Tâm Phượng cùng vị "đại sư huynh" kia lần lượt ngồi vào hai bàn đầu tiên của lớp, có lẽ đây là vị trí đã quen của cả hai, tên béo Chu Tử Sĩ thì ngồi xuống cuối lớp, Tuấn Hùng

sau đó lựa chọn ngồi xuống bên dưới hai vị "sư huynh, sư tỷ" kia và như lẽ thường tình, Phương Liên tìm tới cạnh Tuấn Hùng mà ngồi

Sau khi đã ổn định vị trí, vị "đại sư huynh" đứng lên, nói

-Xin giới thiệu với ba thành viên mới, anh là Văn Vũ, 16 tuổi,học sinh năm thứ 4 của ban, anh còn một năm học cùng các em nữa thôi nên nếu có gì khó khăn cần giúp đỡ thì cứ tìm anh, không cần phải ngại

"Một người rất nhiệt tình"-Tuấn Hùng nghĩ

Văn Vũ giới thiệu xong thì ngồi xuống, vị "sư tỉ" ngồi cạnh liền đứng lên

-Ta là Phượng Tâm, là sư tỉ của các ngươi trong hai năm tới, là một người xinh đẹp và nă...

-Dừng lại được rồi, tới lượt Tử Sĩ đi

Xích Liên trực tiếp ngắt lời Phượng Tâm

Phượng Tâm dù rất không đành lòng nhưng cũng phải ngồi xuống cho Chu Tử Sĩ phát biểu

-Em là Chu Tử Sĩ, vì em là một người khó gần nên giới thiệu tới đây là hết

Trên đầu tất cả mọi người trong phòng lúc này như hiện lên giấu "?", đều có một ý nghĩ

" Tên này có vấn đề về thần kinh à?"

Tuấn Hùng lúc này mới đứng lên, nói

-Em là Tuấn Hùng, tuy chỉ có thiên phú màu vàng nhưng được cô Xích Liên đặc cách nên có mặt ở đây, vì vậy em sẽ cố gắng hết mình để bắt kịp cô và các bạn!

Xích Liên nghe vậy khẽ gật đầu rồi nhìn về phía Phương Liên. Phương Liên thấy vậy cũng đứng lên, nói

-Chào mọi người, em tên là Phương Liên

Dứt câu cô bé liền ngồi xuống

Xích Liên lúc này lấy tay che mặt, nghĩ

"Tại sao có ba đứa học sinh mới thì hai đứa không bình thường thế này? chẳng nhẽ một Phượng Tâm còn chưa đủ?"

Xích Liên ngay sau đó lấy lại tinh thần, nói

-Tôi là Xích Liên, giáo viên võ ban của Hàn Phong học viện, trong những năm tới đây tôi sẽ dạy cho các em về võ thuật, đấu khí,... Nếu chăm chỉ tôi đảm bảo mỗi người ở đây đều có thể trở thành những võ giả xuất chúng trong tương lai, và cũng để chắc chắn hơn cho điều đó, quá trình học tập của các em với tôi sẽ rất vất vả, tôi chỉ có thể nói trước như vậy để các em có thể chuẩn bị sẵn tinh thần mà đối mặt!!!

-Bởi Văn Vũ và Phượng Tâm cơ bản đã học xong lý thuyết rồi nên cả hai tới phòng tập để tu luyện đấu khí đi, còn ba học sinh mới thì ở lại học lý thuyết trước

Văn Vũ cùng Phượng Tâm nghe vậy thì gật đầu rồi cùng rời khỏi lớp, để lại ba tên người mới cùng Xích Liên. Xích Liên lúc này lên tiếng

-Bài học đầu tiên của các em là về "đấu khí". Đấu khí chính là một loại năng lượng tự nhiên tồn tại xung quanh chúng ta, chúng ta rất khó để cảm nhận được chúng, nhưng từ xa xưa con người đã bằng nhiều cách có thể cảm nhận, thu hút được đấu khí, được gọi là cảnh giới Nhập Võ dần dần con người đã có thể hấp thu được chúng, bồi dưỡng cho cơ thể, đây là cảnh giới Võ Đồ, có thể xuất đấu khí từ cơ thể ra bên ngoài để tấn công, phòng thủ là cảnh giới Võ Sư, ngoài ra còn nhiều cảnh giới phía trên, thứ mà các ngươi chưa cần biết tới.

-Thưa cô, nếu chúng ta hấp thu đấu khí ở bên ngoài để bồi dưỡng cơ thể, vậy pháp sư cũng hấp thu đấu khí rồi chuyển chúng thành mana để thi triển pháp thuật sao?-Tuấn Hùng gặng hỏi

-Hỏi rất hay, câu trả lời của em là: không, pháp sư không hấp thu đấu khí để chuyển thành mana vì mana là một loại khí hoàn toàn khác với đấu khí, chúng chỉ cùng một đặc điểm với đấu khí đó là có ở khắp nơi xung quanh ta

Tuấn Hùng nghe được câu trả lời cũng không nói gì, vì bây giờ trong đầu nó là tiếng nói của Bạch Thủy

-Con người nơi đây thật lạc hậu, đấu khí cùng mana về cơ bản đều là khí mà cũng không biết

"Để yên cho ta học"-Tuấn Hùng nghĩ thầm trong đầu

Bạch Thủy thấy vậy thì không nói gì chỉ hừ một tiếng rồi lại quay sang chơi game.

Xích Liên cứ thế giảng bài, Tuấn Hùng, Phương Liên, Chu Tử Sĩ vẫn cứ ngồi nghe, thời gian vãn cứ trôi, vậy mà trong thoáng chốc đã tới giờ nghỉ trưa, lúc này Văn Vũ cùng Phượng Tâm đã trở lại lớp, trên tay còn cầm năm hộp cơm được học viện cấp cho. Năm hộp cơm được chia cho năm người xong xuôi, Văn Vũ mới nói

-Chúng ta ngồi ăn với nhau đi, vừa vui vừa hiểu nhau hơn

Tuấn Hùng cùng Phương Liên thấy vậy liền cầm hộp cơm tới ngồi với hai anh chị lớp trên, còn Chu Tử Sĩ thì vẫn ngồi tại chỗ và cơm, ra vẻ không màng thế sự. Bốn người Tuấn Hùng thì ngồi ăn với nhau, vừa ăn vừa nghe Văn Vũ và Phượng Tâm kể về những gì đã phải trải qua khi học ở võ ban

-Sư Đệ với Sư Muội chỉ vừa học xong buổi lý thuyết, đừng nghĩ học tại đây chỉ có như vậy, ta ngày đầu đi học đã coi thường giáo án của lão sư và phải chịu cái kết rất đắng đấy!

-Phượng Tâm, đã nói thôi cái kiểu xưng hô đó đi cơ mà-Văn Vũ nhắc nhở

-Đại sư huynh đừng lo, sư tỉ chỉ muốn tốt cho ta thôi mà-Tuấn Hùng nói

Văn Vũ lúc này miệng méo sang một bên, nhìn Tuấn Hùng với ánh mắt như muốn nói

"Tên nhóc này bị nhiễm rồi à???"

Phượng Tâm thì lại nhìn Tuấn Hùng với ánh mắt phát sáng

"Cuối cũng cũng có người hiểu ta rồi"

Phương Liên bên cạnh thấy vậy cười khúc khích, làm cho Tuấn Hùng như nhận ra cái gì, lấy tay che miệng lại, thầm nghĩ

"Sao mình có thể nói chuyện như vậy??? Mà sao lại có cảm giác quen thuộc nữa???"

Lúc này Xích Liên bỗng từ ngoài cửa đi vào, thông báo

-Các em còn 15 phút để nghỉ, sau đó tất cả di chuyển tới phòng tập

Phượng Tâm cùng Văn Vũ nghe vậy thì cười cười, làm cho Tuấn Hùng ngồi bên cạnh cảm thấy có gì đó không tốt sắp xảy ra

Kết thúc bữa trưa, tất cả di chuyển tới phòng tập nơi Xích Liên đang đơin sẵn. Thấy tất cả đã tới đông đủ, Xích Liên liền ra lệnh

-Văn Vũ cùng Phượng Tâm thực hành đối chiến, Tuấn Hùng, Phương Liên cùng Tử Sĩ tập trung quan sát, lát nữa thực hành!

Văn Vũ cùng Phượng Tấm thấy vậy thì nhìn nhau, Phượng Tâm lên tiếng trước

-Lần này muội sẽ báo thù

-Luôn sẵn sàng!-Văn Vũ đáp trả

Sau đó cả hai đi đến sàn đấu được dựng sẵn giữa phòng, mỗi người một bên, cả hai làm ra thủ thế ngay sau đó lao vào nhau

Phượng Tâm lúc này tung ra một cú sút nhắm vào bên trái Văn Vũ, đây là một cú sút nhanh tới mức Tuấn Hùng dù cố tới mấy cũng không thấy được, chỉ đến khi cú sút này bị chặn bởi cánh tay của Văn Vũ thì nó mới nhận ra. Văn Vũ sau khi đỡ được cú sút thì hất chân Phượng Tâm ra rồi tung ra một quyền hướng thẳng tới Phượng Tâm, Phượng Tâm thấy vậy thì tựa theo lực hất của Văn Vũ mà xoay người, tránh khỏi nắm đấm của Văn Vũ, hai người cứ vậy tách xa nhau ra, tiếp tục thủ thế.

Xích Liên thấy vậy thì nói

-Cho phép các ngươi dùng đấu khí

Phượng Tâm thấy vậy thì hét lên

-Không công bằng chút nào!!!

Tuấn Hùng chưa kịp hiểu làm sao thì đã thấy toàn thân Văn Vũ sáng lên sau đó được bao phủ bởi một lớp khí màu vàng đất. Phượng Tâm thấy vậy thì ngay lập tức quay lại với trận chiến, trên người cũng lập tức được bao phủ bởi một lớp khí như Văn Vũ nhưng là lớp khí màu lam.

Phượng Tâm tấn công trước, chỉ thấy thân ảnh cô ta loé lên, liền biến mất trên sàn đấu, chỉ để lại Văn Vũ và những vệt sáng màu lam thoắt ẩn thoắt hiện

-Vẫn cứ nhanh như vậy-Văn Vũ thốt lên

Ánh sáng lam vẫn cứ thấp thoáng trên sàn đấu, chỉ đặc biệt là nó ngày càng tiếp cận với Văn Vũ, sau đó không lâu, ánh sáng này đảo qua người Văn Vũ, khiến cho lớp khí màu vàng trên người Văn Vũ rung động, ánh sáng lam cứ tiép tục như vậy, cho tới vài phút sau thì thấy ánh sáng màu lam không còn di chuyển nữa mà chỉ có Phượng Tâm xuất hiện trở lại, lớp khí lam xung quanh người đã ảm đạm đi nhiều, đối diện là Văn Vũ cùng lớp khí màu vàng cũng đã mờ nhạt đi nhưng so với lớp khí lam thì vẫn còn đậm hơn trông thấy!

-Ta nhận thua, đại sư huynh ngươi quá trâu bò rồi-Phượng Tâm thở hổn hển nói

-Tốt lắm, sau kỳ nghỉ hè vừa rồi đấu khí của các em đã có tăng tiến, vậy là rất tốt, cả hai có thể nghỉ ngơi 30 phút

Sau đó Xích Liên lại quay sang ba tên học sinh mới

-Các ngươi có biết tại sao Phượng Tâm lại thua không?

-Anh Văn Vũ là năm trên, tu luyện lâu hơn, đấu khí mạnh hơn cho nên dành được phần thắng phải không ạ?-Chu Tử Sĩ phát biểu

-Đó là một phần nhưng không phải phần quan trọng nhất

-Theo em thì đó là do đấu khí của anh Vũ mang thiên hướng phòng thủ cao còn của chị Tâm thì lại mang tính tốc độ cao, khả năng tấn công thấp nên không thể gây được sát thương lên anh Vũ, vậy nên anh Vũ chỉ cần phòng thủ cũng khiến cho chị Tâm thua vì kiệt sức!!

Xích Liên nhìn Tuấn Hùng bằng ánh mắt thưởng thức, nói

-Tốt lắm, có tư duy chiến đấu, tất cả những gì em nói đều chính xác, đây chính là đấu khí khác chế, cũng giống như ngũ hành tương khắc, đấu khí được chia làm nhiều loại cũng sẽ tương khắc nhau, bài này chúng ta sẽ được học sau, còn bây giờ, sẽ là lúc ta kiểm tra khả năng thực chiến của các em, Tử Sĩ cùng Phương Liên lên đài đi!!!

P/s: COMEBACK!!!!

Bạn đang đọc Con Rồng Cháu Tiên sáng tác bởi 0946483427
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0946483427
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.